HÀO MÔN ẨN HÔN: PHÚC HẮC TỔNG TÀI NUÔNG CHIỀU BÀ XÃ

Thượng Quan Ngưng cười gật đầu: “Được, tôi mỗi ngày đều sẽ uống, đó là đồ quý giá của lão gia tử, tôi cũng sẽ không lãng phí! Rượu thuốc kia uống vào một chút mùi rượu cũng không có, ngược lại hương thơm phảng phất, ngửi thấy liền muốn uống, mỗi ngày uống nó đều là một loại hưởng thụ.”

Thượng Quan Ngưng nói, bỗng nhiên nhớ tới ngày hôm qua lúc đối mặt với Đường Vận cùng Thượng Quan Nhu Tuyết, chính mình ngửi được một mùi thơm nồng nặc gay mũi.

Cô suy đoán đó là xạ hương, nhưng ở cùng một chỗ với bọn họ lâu như vậy, cô một chút phản ứng cũng không có, thật sự có chút kỳ quái.

Cô mới mang thai hơn một tháng mà thôi, là lúc thai nhi dễ xảy ra vấn đề nhất, xạ hương không phải rất dễ khiến bị lưu sản sao, vì sao cô không có chuyện gì?

“Bác sĩ Mộc, xạ hương sẽ làm cho phụ nữ có thai lưu sản sao?”

Thượng Quan Ngưng có nghi vấn, liền lập tức hỏi ra, Mộc Thanh là bác sĩ so với cô càng hiểu rõ công dụng của xạ hương hơn.

Mộc Thanh sắc mặt khẽ biến, có chút khẩn trương hỏi: “Chị dâu, chị ở đâu ngửi phải xạ hương? Thứ này đương nhiên sẽ làm cho sinh non, đặc biệt là khi thai nhi chưa đủ ba tháng vẫn chưa ổn định!”

Cảnh Dật Thần ngồi bên cạnh Thượng Quan Ngưng cũng nhíu mày: “A Ngưng, vì sao em lại hỏi cái này?”

“Ngày hôm qua trên người Đường Vận cùng Thượng Quan Nhu Tuyết giống như có mùi xạ hương, bọn họ cố tình nói chuyện lâu với em và An An như vậy, nói rất nhiều lời vô nghĩa, sau đó em mới ý thức được bọn họ cố ý kéo dài thời gian, vì đợi xạ hương trên người phát huy công hiệu.”

Thượng Quan Ngưng lập tức đem việc ngày hôm qua nói một lần.

“Nhưng mà em chưa từng ngửi mùi xạ hương, chỉ cảm thấy hương vị này rất độc đáo, chắc là xạ hương. Em cùng bọn họ ở chung khoảng nửa giờ, nhưng lại không có việc gì, chẳng lẽ trên người bọn họ không phải xạ hương?”

Thượng Quan Ngưng vừa nói như vậy, Mộc Thanh lập tức nghĩ tới.

Ngày hôm qua lúc hắn quay lại bệnh viện, Tiểu Lộc đã mang theo ba người kia đến bệnh viện, ba người đều bị thương, đặc biệt là Đường Vận cùng Thượng Quan Nhu Tuyết, hai người họ đều trúng đạn, đã nhanh chóng đưa vào phòng cấp cứu.

Lúc Mộc Thanh đi vào phòng cấp cứu, còn ngửi thấy trên người Đường Vận tỏa ra một mùi hương cực kì nồng đậm, ngay cả nước sát trùng cũng không át được mùi này.

Hắn cười nói: “Chị dâu, tôi đã biết, mùi chị ngửi được rất giống mùi xạ hương, nhưng lại không phải là xạ hương, là Long Tiên Hương. Hai thứ này mùi cũng không khác nhiều lắm, nhưng mà Long Tiên Hương lại không có công dụng khiến phụ nữ có thai bị sinh non.”

Thượng Quan Ngưng nhẹ nhàng thở ra, bắt lấy tay Cảnh Dật Thần, nhẹ giọng nói: “Vẫn còn tốt, không phải xạ hương.”

Cảnh Dật Thần cầm lại tay Thượng Quan Ngưng, hắn hơi hơi dùng sức, nắm có chút chặt, bởi vì giờ phút này trong lòng hắn rất không bình tĩnh!

Hóa ra chủ ý ngày hôm qua của Đường Vận và Thượng Quan Nhu Tuyết là chuyện này!

Rất rõ ràng mục đích của bọn họ, chính là dùng xạ hương khiến Thượng Quan Ngưng sinh non, nhưng sau lại không biết làm sao hương liệu bị đổi mất.

Vấn đề là, rốt cuộc là ai đem hương liệu thay đổi?

Thượng Quan ngưng trong lòng cũng có nghi vấn này, cô so với bất kì ai đều rõ ràng hơn, Đường Vận cũng cho rằng chính mình trên người mang theo mùi xạ hương, nhưng mà Mộc Thanh lại nói kia không phải xạ hương.

Cảnh Dật Thần nhìn biểu tình của Thượng Quan Ngưng liền biết cô suy nghĩ cái gì, hắn nhàn nhạt nói: “Không có việc gì, chuyện này anh sẽ điều tra rõ ràng.”

Bên phía Dương Mộc Yên vậy mà lại có người giúp đỡ Thượng Quan Ngưng, mặc kệ là ai, cuối cùng cũng là chuyện tốt.

Lúc ba người bọn họ đang nói chuyện, Triệu An An đầu đầy mồ hôi đẩy cửa chạy vào, sau đó cầm lấy cốc của Mộc Thanh, mặc kệ cái cốc này vừa mới bị Mộc Thanh dùng qua, cầm lấy tu ừng ực ừng ực liền uống sạch nước bên trong.

“Khát chết người, mau cho em một cốc nữa!”

Mộc Thanh cầm cái cốc bất đắc dĩ đứng dậy, đi bình nước cách Triệu An An không xa rót thêm nước cho cô.

“Bà cô à, thật là anh đời trước thiếu nợ em, ngay cả nước uống cũng phải hầu hạ em.”

Triệu An An căn bản không để ý tới hắn, cô nhìn thấy Thượng Quan Ngưng, tâm trạng rất tốt, ha ha cười nói: “A Ngưng, cậu có muốn đi xem tuồng không?”

Thượng Quan Ngưng không hiểu ra sao: “Xem tuồng gì? Phim?”

Triệu An An chớp chớp mắt, đột nhiên gật đầu: “Ừ ừ, phim! Một bộ phim lớn! Diễn viên chính là Đường Vận, Thượng Quan Nhu Tuyết, đạo diễn chính là anh hùng cô địch Triệu An An đứng trước mặt cậu, bộ phim tên là…… tên là ‘ đại tàn sát ’!”

“A? Hai người bọn họ đang ở bệnh viện sao?” Thượng Quan Ngưng có chút kinh ngạc, rồi lại thoải mái, hai người này hẳn là bị Tiểu Lộc đưa tới nơi này tới, mà người ra lệnh cho Tiểu Lộc, không hề nghi ngờ là Cảnh Dật Thần.

Cảnh Dật Thần hẳn là không muốn bọn họ chết nhanh như vậy, mới có thể để Tiểu Lộc đem người đưa tới bệnh viện chữa trị.

Nhưng mà xem dáng vẻ của Triệu An An, có lẽ hai người này ở bệnh viện cũng không có ngày nào yên thân.

Thượng Quan Ngưng không có do dự lâu lắm, đứng dậy nói: “Đi, tớ đi xem diễn!”

Cô mới vừa đi ra ngoài hai bước, đã bị một bàn tay to ấm áp nắm lấy.

Thượng Quan Ngưng quay đầu lại, Cảnh Dật Thần nhìn đôi mắt trong suốt của cô nhàn nhạt nói: “Cẩn thận một chút, không cần chấp nhặt loại người này, mặc kệ bọn họ nói cái gì, em cũng không cần tức giận. Chờ bọn họ hết giá trị lợi dụng, một người cũng không thể sống sót, anh cam đoan với em.”

Thượng Quan Ngưng cười cười, gật gật đầu: “Được, em là đi xem diễn, lại không diễn chung với bọn họ, yên tâm đi, không có việc gì.”

Cô nói xong, Cảnh Dật thần mới buông tay ra, để cô cùng Triệu An An rời đi.

Bệnh viện Mộc thị là bệnh viện quý tộc của thành phố A, bởi vậy hoàn cảnh phòng bệnh đều cực kì tốt, cách trang trí bên trong phòng bệnh cao cấp đều là hạng nhất, ngay cả phòng bệnh bình thường cũng không khác gì khách sạn năm sao.

Nhưng mà sau khi Thượng Quan Ngưng đi theo Triệu An An vào phòng bệnh này, lại phát hiện, phòng bệnh tuy rằng rất rộng rãi, nhưng bên trong một cái cửa sổ cũng không có, giường bệnh cũng chỉ là giường gỗ giản dị, trong phòng ẩn ẩn có một mùi ẩm mốc, giống như đã một thời gian dài không có quét dọn.

Triệu An An đắc ý dào dạt nói: “Thế nào, bản đạo diễn chọn lựa sân khấu không tồi đi? Vì để hai vị nữ diễn viên tìm một phòng bệnh thích hợp, tớ đã phải tìm khắp bệnh viện Mộc thị mấy lần, khó khăn lắm mới tìm được một phòng kho như vậy, nhìn xem tớ rất là chuyên nghiệp!”

Hóa ra nơi này trước đó là kho hàng, trách không được không có cửa sổ, cũng không có người quét dọn!

Nhưng mà để Đường Vận cùng Thượng Quan Nhu Tuyết vào năm ở đây, Triệu An An hẳn đã tìm người dọn dẹp hết đồ vật trong này đi.

Thượng Quan Ngưng có chút buồn cười, Triệu An An thật đúng là có thù tất báo, vì không cho kia hai người kia tốt, thế nhưng còn đặc biệt tìm một “Phòng bệnh” như vậy cho bọn họ ở.

Nhưng mà lúc Thượng Quan Ngưng tiến vào, lực chú ý không có ở trên giường bệnh nhân, mà là một thân ảnh nhỏ xinh ngồi trên ghế gần của ra vào.

“Tiểu Lộc, sao cô lại ở chỗ này? Cô vẫn luôn canh chừng nơi này sao?”

Tiểu Lộc nhìn Thượng Quan Ngưng liếc mắt một cái, nhàn nhạt gật gật đầu, không nói gì.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi