HÀO MÔN ẨN HÔN: PHÚC HẮC TỔNG TÀI NUÔNG CHIỀU BÀ XÃ

Triệu An An thấy đối thủ yếu như vậy, tức khắc cũng không có tâm tư động thử, cô một chân dẫm lên lưng Dương Mộc Yên, từ trên người cô ta trực tiếp đi qua, sau đó hướng tới Mộc Thanh trừng mắt nói: “Anh sao lại lắm hoa đào như vậy! Lần sau em sẽ giúp anh thu thập những người phụ nữ này, anh phải trả tiền đó! Thật là, em cũng biến thành vệ sĩ của anh!”

Triệu An An nói xong, tự mình với vào trong túi quần của Mộc Thanh, sờ soạng trong chốc lát móc ra một chuỗi chìa khóa. Sau đó hát khẽ rời đi.

Mộc Thanh sững sờ ở nơi đó.

Nha đầu này, trái tim cũng quá lớn đi!

Hoá ra cô ấy căn bản không coi Dương Mộc Yên là gì!

Mộc Thanh tức khắc vừa vui vừa buồn, vui vì Triệu An An hoàn toàn tín nhiệm hắn, hoàn toàn không hoài nghi hắn và Dương Mộc Yên có cái gì ái muội, buồn vì Triệu An An căn bản không tức giận, nên sẽ không thật sự để ý hắn đi?

Trịnh Kinh không lập tức rời đi, Triệu An An là người không biết sợ, không biết Dương Mộc Yên có bao nhiêu nguy hiểm, nhưng mà hắn cùng Mộc Thanh đều rõ ràng.

Có lẽ bản thân cô ta sức chiến đấu không cao, nhưng năng lực chỉ huy cùng năng lực bài bố của cô ta cực kì xuất chúng, thậm chí có thể nói là tài hoa hơn người!

Cô ta hôm nay dám một mình tới bệnh viện Mộc thị, nhất định sớm đã chuẩn bị tốt, bọn họ không thể hành động thiếu suy nghĩ, chỉ hy vọng Triệu An An vừa nãy mới chọc cô ta một chút, cô ta sẽ không đi trả thù Triệu An An.

Dương Mộc Yên chậm rãi từ trên mặt đất đứng dậy, chiếc váy thuần trắng dài đến mắt cá chân trên người cô ta đã bị làm bẩn, tức khắc âm khí dày đặc ha ha nở nụ cười.

Cười đủ rồi, cô ta mới chậm rãi đi ra ngoài, không liếc mắt nhìn Mộc Thanh một cái.

Mộc Thanh cùng Trịnh Kinh đều có chút lo lắng, lập tức gọi điện thoại cho Cảnh Dật Thần.

“Có việc?”

Trong điện thoại truyền đến giọng nói lạnh lùng trước sau như một của Cảnh Dật Thần, không có chút tình cảm nào, lại khiến Mộc Thanh an tâm kì lạ.

“Cảnh thiếu, lúc nãy Dương Mộc Yên mới đến nơi này của tớ!”

“Ừ.”

“Cô ta vẫn giống như trước kia, một hai phải gả cho tớ, cậu nói nên làm cái gì bây giờ a! Tớ dù lớn lên rất đẹp trai, nhưng cũng không thể vì người phụ nữ này mà phải hủy dung chứ?”

Điện thoại kia đầu không có tiếng gì, Cảnh Dật Thần liền “Ừ” một cái lười đáp lại Mộc Thanh.

Tự kỷ cuồng!

“Cô ta uy hiếp tớ nói, nếu không cưới cô ta, cô ta liền xử lý người Mộc gia a! Hơn nữa, cô ta còn muốn giết An An, làm sao bây giờ! Cô ta thoạt nhìn thật sự rất đáng sợ, căn bản không có một chút tính người!”

“Tớ sẽ cho người bảo vệ An An.” Giọng Cảnh Dật Thần hờ hững, nghe không ra chút cảm xúc.

Trên thực tế, hắn rất muốn trực tiếp giết Dương Mộc Yên, nhưng hiện tại tập đoàn Quý thị đang khống chế 20% cổ phần của Cảnh Thịnh, giờ phút này giết Dương Mộc Yên, không thể nghi ngờ là đổ thêm dầu vào lửa.

Người phụ nữ này rất thông minh, cô ta không chút do dự lựa chọn cùng gia tộc lớn thứ hai thành phố A liên hôn, cho chính mình chỗ dựa lớn mạnh nhất.

Có lẽ, phương án lấy cổ phần đổi cổ phần này, cũng là Dương Mộc Yên nghĩ ra.

Quý Bác, không có sự quyết đoán như vậy, hắn tuy rằng rất muốn cổ phần của Cảnh Thịnh, nhưng nếu phải dùng cổ phần của tập đoàn Quý thị tới đổi, Quý Bác căn bản sẽ không bỏ được, hắn coi trọng cổ phần của Quý thị hơn Cảnh Thịnh rất nhiều, kể cả việc giá cổ phiếu của Quý thị thấp hơn so với Cảnh Thịnh.

Chỉ là không biết bọn họ làm thế nào thuyết phục Cảnh Dật Nhiên, để Cảnh Dật Nhiên lập tức giao 20% cổ phần ra, việc này căn bản cũng không dễ dàng.

Tuy rằng ngày thường Cảnh Dật Nhiên thoạt nhìn không đàng hoàng, dễ dàng bị hận thù che mắt, nhưng hắn ta không ngốc, kỳ thật hắn cũng rất thông minh, trong lòng rất rõ ràng cái gì mới là quan trọng nhất.

Cùng Dương Mộc Yên tiếp xúc càng lâu, Cảnh Dật Thần càng cảm thấy thực lực của người phụ nữ này sâu không lường được.

Lúc trước dùng một tai nạn xe cộ giết chết Chương Dung, chia rẽ hắn cùng Cảnh Dật Nhiên, còn giết thuộc hạ của hắn toàn bộ tội lỗi đều đổ lên đầu Cảnh Dật Nhiên, sau lại lại giết Thẩm Lăng giá họa cho Cảnh Dật Nhiên, tất cả mọi việc đều cẩn thận tới một gọt nước cũng không lọt, nếu không phải Cảnh Dật Thần đủ lý trí cùng bình tĩnh, mưu kế này sẽ phát huy tác dụng cực lớn, thậm chí sẽ làm cho Cảnh gia sụp đổ!

Trước kia vẫn luôn có lời đồn, Dương gia sở dĩ có thể trong mười năm nhanh chóng đứng dậy, nhanh chóng khuếch trương, tăng trưởng cực kì nhanh, tất cả đều bởi vì có Dương Mộc Yên chỉ huy mưu dồ.

Vốn dĩ Cảnh Dật Thần cũng không quan tâm chuyện này, hiện tại hắn tin.

Dương Mộc Yên không phải một người phụ nữ bình thường, cô ta cũng đủ thông minh, cũng đủ tàn nhẫn, người như vậy, ở bất luận hoàn cảnh nào đều có thể mở một đường máu, vì chính mình bắt được thời cơ.

Bất luận ở thời đại nào, cũng không thiếu thiên tài, Mộc Thanh là kỳ tài y học, Trịnh Kinh là trinh sát thiên tài, mà Dương Mộc Yên là thiên tài mưu lược.

Rất nhiều lúc, giở âm mưu quỷ kế, đàn ông còn kém hơn phụ nữ rất nhiều.

Đàn ông muốn so sự tàn nhẫn với phụ nữ còn mất trí hơn nhiều!

“Đem thân phận của Dương Mộc Yên nói cho An An, để con bé có sự phòng bị, mặt khác, cho con bé một vài loại thuốc tốt nhất để phòng thân, tận lực đảm bảo an toàn. Nhưng mà trong khoảng thời gian này, Dương Mộc Yên hẳn sẽ không đối phó An An, người cô ta muốn đối phó là tớ.”

Cảnh Dật Thần nói tương đối nhiều, Mộc Thanh có thể nghe ra, tuy rằng giọng nói hắn vẫn hờ hững như cũ, nhưng kỳ thật vẫn rất quan tâm sự an toàn của Triệu An An.

Hắn rất vui vẻ, người phụ nữ kia đối phó với Cảnh Dật Thần thì tốt rồi, Cảnh Dật Thần so với hồ ly còn giảo hoạt hơn, so với sói còn hung ác hơn, đối phó hắn không bị lột mất một lớp da mới là lạ! Vậy thì không phải An An sẽ được an toàn sao!

Loại cục diện rối rắm này quả nhiên vẫn nên giao cho Cảnh Dật Thần là tốt nhất!

Cúp điện thoại, Cảnh Dật Thần lẳng lặng ngồi trong thư phòng chốc lát.

Hắn đem sự việc phát sinh gần đây suy xét một lần, sau đó lại đem kế hoạch của mình điều chỉnh thêm một lần nữa, xác định không có sơ hở, lúc này mới đứng dậy đi ra khỏi thư phòng.

Mánh khóe đằng sau âm mưu?

Dương Mộc Yên không phải đối thủ của hắn.

So thực lực?

Thực lực của Dương gia cùng Quý cũng không bằng Cảnh gia.

Thiên tài?

Hắn Cảnh Dật Thần chính là khắc tinh của thiên tài!

Dương Mộc Yên là một tai hoạ ngầm vẫn là mau chóng loại trừ thì tốt hơn, tay cô ta càng duỗi càng dài.

Thượng Quan Ngưng nhìn thấy Cảnh Dật Thần từ trong thư phòng đi ra, cười đem máy sấy trong tay đưa cho hắn: “Giúp em sấy tóc!”

Cảnh Dật Thần nhận lấy máy sấy, nhẹ nhàng hôn trán cô một cái, sau đó thuần thục giúp cô sấy tóc.

Hiện tại cuộc sống rất tốt, rất vững vàng, nếu có người không biết tự lượng sức mình muốn phá vỡ, Cảnh Dật Thần sẽ không tiếc thứ gì mà đáp trả lại.

Động tác hắn mềm nhẹ giúp đỡ Thượng Quan Ngưng sấy khô tóc, hiện tại tóc cô đã dài qua vai, mượt mà mềm mại, giống như tơ lụa tốt nhất. Bởi vì lí do mang thai, cô không đi nhuộm tóc, phần trên tóc một màu đen tuyền, phía dưới lại là màu vàng nâu.

Thượng Quan Ngưng không chỉ một lần cảm thấy xấu, Cảnh Dật Thần lại không thấy vậy.

Hắn thích nhất dáng vẻ tự nhiên của cô, không cần phải làm đẹp bất kì cái gì chính là đẹp nhất.

Nhuộm tóc sẽ có vẻ làm người ta càng thêm thời thượng, nhưng nhuộm tóc nhiều ít sẽ ảnh hưởng đến thân thể, Cảnh Dật Thần luyến tiếc người phụ nữ của mình bị chút tổn thương nào.

Hắn đem Thượng Quan Ngưng bế lên giường, ôm cô vào trong ngực, cùng cô đi vào giấc ngủ.

Mặc kệ bên ngoài đã xảy ra cái gì, có cô, có nhà, Cảnh Dật Thần đều không sợ hãi.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi