HÀO MÔN ẨN HÔN: PHÚC HẮC TỔNG TÀI NUÔNG CHIỀU BÀ XÃ

Cảnh Dật Nhiên cách điện thoại, nghe rõ ràng tiếng nghiến răng kẽo kẹt của Cảnh Dật Thần.

Hắn không hề sợ hãi, ngược lại còn có cảm giác cực kỳ thoả mãn.

Có thể làm Cảnh Dật Thần tức giận, Cảnh Dật Nhiên sẽ cảm thấy cực kỳ vui sướng, sẽ làm hắn có cảm giác rất hãnh diện!

Ngay từ đầu hắn đã không muốn nói vị trí của Thượng Quan Ngưng cho Cảnh Dật Thần biết rồi, hắn muốn Cảnh Dật Thần bị tra tấn thêm chút nữa!

“Cảnh Dật Thần, thái độ của anh tệ quá, đây là anh đang cầu tôi sao? Giọng điệu như vậy, tôi nghe thấy rất khó chịu! Nếu tôi mất hứng, tôi cũng không dám cam đoan Thượng Quan Ngưng sẽ bị gì đâu!”

Cảnh Dật Thần nghe được lời nói của Cảnh Dật Nhiên, vầng trán anh lập tức nổi gân xanh, lòng bàn tay nắm chặt.

“À, đúng rồi!” Cảnh Dật Nhiên còn không sợ chết mà thêm mắm dặm muối, kích thích Cảnh Dật Thần: “Hình như chị dâu có thai cũng không dễ, nghe nói, cháu tôi hơn bảy tháng rồi đúng không? Aiz, không biết đứa nhỏ lớn thế rồi có thể sống được hay không? Nếu lỡ như chết mất, cũng không nên trách tôi, đều là do cô ta không cẩn thận.”

Trái tim Cảnh Dật Thần như bị những con dao nhỏ cắt vào, đau đến không chịu nỗi, anh sắp không thở được rồi.

Nhưng mà, chỉ một lát sau, anh đã áp chế toàn bộ cảm xúc của mình, lần đầu tiên trong cuộc đời, anh cúi đầu trước Cảnh Dật Nhiên: “Mày không nên làm khó A Ngưng, có gì thì cứ nhắm vào tao là được, xem như tao xin mày, mày muốn sao cũng được, nhưng không cần tổn thương mẹ con A Ngưng, bọn họ vô tội. Mày nói cho tao biết A Ngưng ở đâu được không?”

Giọng nói Cảnh Dật Thần ăn nói khép nép, làm cho Cảnh Dật Nhiên bên kia điện thoại ngây ngẩn cả người!

Hắn chưa từng nghe thấy Cảnh Dật Thần dùng loại giọng điệu này nói chuyện với hắn!

Cảnh Dật Thần kiêu ngạo giống như vị vua của một nước, cho đến bây giờ đều lạnh lùng cao quý, Cảnh Dật Thần chưa từng cầu xin bất kỳ ai!

Đối với Cảnh Dật Thần mà nói, Thượng Quan Ngưng rất quan trọng, quan trọng đến nỗi anh tình nguyện buông tha tôn nghiêm của mình, tình nguyện mở miệng cầu xin hắn!

Đây không giống với tính cách của Cảnh Dật Thần, điều đó không có khả năng, sao Cảnh Dật Thần lại trở nên hèn mọn như vậy!

Cảnh Dật Nhiên lạnh lùng nói: “Mày là ai? Mày không phải Cảnh Dật Thần!”

Cảnh Dật Thần áp chế cho bản thân trở nên nhẫn nại, thản nhiên hỏi: “A Ngưng ở đâu? Mày muốn gì? Chỉ cần mày không đụng đến A Ngưng, mày muốn gì tao cũng đồng ý.”

Cảnh Dật Thần sỉ nhục bản thân như vậy, làm cho Cảnh Dật Nhiên rất không quen!

Hắn muốn chọc giận Cảnh Dật Thần, muốn Cảnh Dật Thần mất đi ý thức, mà không phải giống như bây giờ, làm cho một quyền hắn đánh ra, lại đánh vào bông.

Cảnh Dật Nhiên rất nghi ngờ, nhưng hắn không kịp suy nghĩ, bởi vì hắn đã nghe được lời hắn muốn nghe từ trong miệng Cảnh Dật Thần.

“Tao muốn cổ phần tập đoàn Cảnh Thịnh, mày có thể cho không?!”

Cảnh Dật Thần đã dự đoán được hắn sẽ nói như vậy, cho nên anh không hề bất ngờ: “Chỉ cần mày không tổn thương A Ngưng, nói cho tao biết em ấy ở đâu, tập đoàn Cảnh Thịnh sẽ là của mày!”

Cảnh Dật Nhiên vừa ngạc nhiên vừa nghi ngờ, hắn cảm thấy mình đã lấy được cái gì đó rất dễ dàng, này rất không thích hợp!

“Tao còn muốn Cảnh gia, người thừa kế Cảnh gia phải là tao, từ nay về sau mày không được trở về nữa!”

“Được, tao đồng ý!” Giọng điệu Cảnh Dật Thần không có cảm xúc gì, nhưng anh vẫn cố chấp lặp lại: “A Ngưng ở đâu? Không cho mày đụng vào em ấy!”

Cảnh Dật Nhiên không hoàn toàn tin tưởng Cảnh Dật Thần, nhưng mà một lát nữa sẽ gặp mặt nói rõ ràng, cho nên hắn không do dự nói ra địa chỉ: “Cầu vịnh Hàng Châu, tôi nghĩ anh nên đến nhanh thì hơn, nếu không, chị dâu sẽ dẫn theo cháu trai bay lên trời nhờ gió biển đó!”

Điện thoại ngắt được một phút, trên đỉnh đầu Cảnh Dật Nhiên liền xuất hiện một cái trực thăng!

Cảnh Dật Nhiên khẽ nhíu mày, hắn nhận ra, đây là trực thăng của Cảnh gia! Sao lại nhanh như vậy!? Chẳng lẽ là vừa vặn đi ngang qua?

Sau đó, hắn phóng mắt nhìn bầu trời, liếc mắt nhìn cầu vịnh Hàng Châu không nhìn thấy điểm dừng, một rồi lại một chiếc tàu bay không ngừng chạy đến đó.

Trên mỗi chiếc tàu bay, điều có dấu hiệu “Cảnh” màu lam.

Tàu bay của Cảnh gia! Còn đến sáu chiếc, Cảnh gia chỉ có tám chiếc tàu bay, loại này rất đắc, tốc độ rất nhanh, còn được trang bị đầy đủ súng đạn và tên lửa, có lực công kích rất mạnh mẽ!

Đồng tử Cảnh Dật Nhiên co rút!

Bởi vì trực thăng của Cảnh Dật Thần phải bay từ tiểu khu đến, cho nên chậm mất vài phút.

Anh ở trong trực thăng, lòng nóng như lửa, nghe thủ hạ báo cáo vị trí.

“Một tổ trực thăng và một tổ y tế đã đến vị trí được chỉ định, xin thiếu gia chỉ thị!”

“Hai tổ trực thăng đã đến vị trí được chỉ định, lão thái gia và Mộc lão thái gia đều ở đây, yêu cầu được nói chuyện với thiếu gia, đồng ý hay không, xin thiếu gia chỉ thị!”

“Tàu bay số 1 đã tới vùng biển dự định, xin thiếu gia chỉ thị!”

“Tàu bay số 2 đã tới vùng biển dự định, xin thiếu gia chỉ thị!”

...

“Tàu bay số 6 đã tới vùng biển dự định, xin thiếu gia chỉ thị!”

Cảnh Dật Nhiên ngồi trong khoang lái trực thăng, bộ đàm không ngừng truyền đến âm thanh báo cáo, người không biết, sợ là sẽ nghĩ ở đây đang diễn tập quân sự, tuyệt đối sẽ không ngờ, đây là lực lượng tư nhân.

Cảnh Dật Thần kêu mọi người đứng yên chờ lệnh, anh mở bộ đàm thông với Cảnh Thiên Viễn, nói ngắn gọn mọi chuyện cho ông biết, Cảnh Thiên Viễn lập tức chửi mẹ nó!

“Dật Thần, nhìn thấy thằng ngu đó, không cần cố kỵ gì hết, muốn đánh thế nào thì cứ đánh thế đấy, chết thì tính vào ông, chấm dứt sạch sẽ càng sớm càng tốt! Nếu không Cảnh gia sẽ bị phá trong tay nó!”

Mặc dù Cảnh Thiên Viễn rất tức giận, nhưng mà nói những lời này, hiển nhiên, ông đã muốn giết Cảnh Dật Nhiên rồi.

Cảnh Dật Thần biết, Cảnh Thiên Viễn sợ anh cố kỵ Cảnh Dật Nhiên là người thân, không thể ra tay, ngược lại còn bị hắn kiềm chế.

Chính là, sao Cảnh Dật Thần lại có thể nương tay với Cảnh Dật Nhiên?!

Bây giờ anh chỉ muốn giết chết Cảnh Dật Nhiên!

Cảnh Dật Nhiên quá mức vô sỉ đê tiện, còn dùng Thượng Quan Ngưng để uy hiếp anh vài lần, mỗi lần đều hại Thượng Quan Ngưng suýt chút nữa thì mất mạng, lúc này còn quá đáng hơn!

Cho đến bây giờ, Cảnh Dật Thần chưa bao giờ nương tay với Cảnh Dật Nhiên, hôm nay lại càng không!

Vài phút sau, trực thăng của Cảnh Dật Thần cũng đến cầu vịnh Hàng Châu.

Cầu vịnh Hàng Châu xa không thấy điểm dừng, ô tô không ngừng chạy như bay, trên cây cầu màu xanh ấy, có vài người đang đứng.

Cảnh Dật Thần liếc mắt một cái liền nhìn thấy Thượng Quan Ngưng.

Cô mặc một cái váy bầu màu xanh da trời mà Cảnh Dật Thần mua cho, một cái quần vận động rộng thùng thình, tóc hơi hỗn loạn, gương mặt tái nhợt đứng sát bên ngoài cầu.

Chỉ cần đi thêm một chút, cô sẽ ngã xuống, rơi vào trong vùng biển sâu không thấy đáy!

Cảnh Dật Nhiên dẫn theo bốn người đứng xung quanh cô, một người trong đó còn cầm súng nhắm ngay đầu cô, chỉ cần cô cử động sẽ lập tức nổ súng.

Cảnh tượng này, lập tức làm hai mắt Cảnh Dật Thần đau đớn.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi