HÀO MÔN ẨN HÔN: PHÚC HẮC TỔNG TÀI NUÔNG CHIỀU BÀ XÃ

Bất quá, Cảnh Dật Thần và Cảnh Dật Nhiên nếu ở trong địa vị của ở Cảnh Trung Tu sẽ có cảm nhận khác nhau.

Việc này cũng có liên quan đến Triệu tình, Cảnh Trung Tu từ đầu đến cuối chỉ thừa nhận bản chỉ có một người vợ mà thôi, ông và Chương Dung là hữu danh vô thực. Ông có thể chịu đựng sống cùng với Chương Dung nhiều năm như vậy, đã là nể mặt Cảnh Dật Nhiên rất nhiều rồi.

Cảnh Trung Tu đã từng vô số lần muốn giết Chương Dung, để báo thù cho vợ, nhưng giết Chương Dung, Triệu tình cũng không có khả năng sống lại, ngược lại Cảnh Dật Nhiên lại không có mẹ, sau này trưởng thành biết mẹ mình bị cha mình giết chết mà không hận Cảnh gia mới lạ.

Nhưng mà cho dù Cảnh Trung Tu có để Chương Dung sống thì Cảnh Dật Nhiên vẫn hận Cảnh gia.

Loại thù hận này, đã tăbg lên cực điểm khi Chương Dung chết.

Nghĩ đến Chương Dung, Cảnh Trung Tu có chút lạnh nhạt mở miệng: “Việc Chương Dung chết ta đã đã điều tra xong, là do Dương Mộc Yên bố trí bẫy, tâm cơ của người phụ nữ này không thể khinh thường, cô ta rất am hiểu việc sự dụng tâm cơ thủ đoạn để tạo ra sự hiểu nhầm, không cần cố kỵ Quý gia khai nữa, phải giết người phụ nữ này, để sau này không để lại hậu họa gì."

Cảnh Dật Thần gật gật đầu: "Được, con đã biết.”

Anh bản cũng không muốn để cho Dương Mộc Yên sốgn, hiện tại muốn giết Dương Mộc Yên, cũng sẽ không có xung đột gì với Quý gia, bởi vì Quý Bác đã theo phe anh.

“Ta đã để Tiểu Lộc trông coi Cảnh Dật Nhiên, nguyên nhân Chương Dung chết cũng đã nói cho nó, nếu con muốn lấy lại cổ phần thì tìm Tiểu Lộc là được.”

“Được, hai ngày nữa lại nói.”

Việc Cổ phần, Cảnh Dật Thần cũng hoàn toàn không sốt ruột, dù sao Cảnh Dật Nhiên hiện tại cũng không thể thông qua cổ phần để can thiệp vào hoạt động hằng ngày của tập đoàn Cảnh Thịnh, cho nên an có thể cho Cảnh Dật Nhiên sống lâu thêm hai ngày.

Mấy ngày này, anh chỉ muốn ở bên Thượng Quan Ngưng và con, sau khi sinh đẻ thì thân thể Thượng Quan Ngưng bị suy yếu, có thể nói là sức khỏe bị ảnh hưởng, phải an dưỡng tử tế mới được, anh hận không thể ngày nào cũng ở bên cô và con.

Cảnh Dật Nhiên cho dù như thế nào cũng không thể trốn thoát đâu.

……

Cảnh Dật Nhiên đang ở biệt thự bên kia, Tiểu Lộc đem lời của Cảnh Trung Tu chuyển đạt tới cho Cảnh Dật Nhiên nghe.

“Mẹ anh là do Dương Mộc Yên hại chết, cô ta cố ý an bài việc mẹ anh tử vong giống y hệt quá trình cảnh phu nhân tử vong, chủ yếu để cho anh hiểu lầm là do Cảnh Dật Thần hạ tay, cho hai người hanh em trở mặt thành thù. Cô ta thật ra rất thông minh, biết lợi dụng nhược điểm lớn nhất của anh.”

Giọng nói Tiểu Lộc rất bình đạm, dù sao Chương Dung cũng được mà Triệu tình cũng được, tất cả đều không có chút quan hệ nào với cô, cô chỉ làm việc với Cảnh Trung Tu mà thôi, tình cảm đương nhiên sẽ rất lạnh nhạt.

“Đương nhiên, tuy rằng hai người các anh đã sớm đã hận không thể giết đối phương, nhưng Dương Mộc Yên lại cho ngươi bỏ thêm dầu vào lửa, bằng không làm sao anh có thể nhanh như vậy mà quyết liệt với Cảnh gia. Tôi vẫn luôn tưởng anh tương đối ngu ngốc, không có đầu óc, nhưng tôi không nghĩ tới anh lại ngu ngốc đến mức này, bị một người phụ nữ chơi xoay quanh lâu như vậy! Sau khi trúng âm mưu quỷ kế của cô ta thì lại như một con chó điên cắn xé Cảnh Dật Thần, đối nghịch với Cảnh gia, quá ngu ngốc, cứ phải tự mình gây loạn đến chết mới can tâm."

“Có cái rắm!” Cảnh Dật Nhiên giống như một cái xác ướp nằm ở trên giường, tê thanh rống giận.

Cả người hắn đã bị Tiểu Lộc đánh cho mình đầy thương tích, băng kín băng gạc, đến động mọt ngón tay cũng khó khăn, bởi vì hắn không chịu đi lên ngân hàng lấy lại giấy chuyển nhượng cổ phần, Tiểu Lộc liền không chút khách khí đem hắn tra tấn.

Không thể không nói, Cảnh Dật Nhiên thật sự là như thuộc họ con gián, có đánh sao cũng đều không chết, sinh mang ngoan cường đến kinh ngạc.

Tiểu Lộc nhìn thoáng qua cái trán đầy gân xanh của Cảnh Dật Nhiên, cười nhạo một tiếng, lạnh nhạt nói: “Tôi lừa anh có ích lợi gì? Dù sao anh cũng sắp chết, tôi đương nhiên nói thật. Anh không cảm thấy bản thân mình rất buồn cười sao? Anh lại còn làm đồng minh với Dương Mộc Yên, làm chó săn cho cô ta, cô ta với Cảnh gia có huyết hải thâm thù, thế mà anh cũng dám cùng cô ta hợp tác, thật là ngu xuẩn! Mẹ anh nếu biết anh và Dương Mộc Yên quan hệ tốt như vậy, chắc hẳn là sẽ bật dậy từ trong quan tài bóp chết anh.”

Cảnh Dật Nhiên không thể nhịn được nữa, ngón tay gắt gao nắm chặt, đốt ngón tay run run, biểu hiện là hắn đã tức giận đã đạt tới cực hạn.

Nếu hắn hiện tại có thể cử động, hắn nhất định sẽ trực tiếp đem Tiểu Lộc quỳ rạp dưới mặt đất!

“Là Cảnh Dật Thần kêu cô đến nói vậy sao? Anh ta giết mẹ tôi cũng đừng mong đổ cho ai! Tôi cùng Dương Mộc Yên không oán không thù, mẹ tôi cùng cô ta càng không có thù hận, hai bọn họ đều không quen biết! Muốn tìm kẻ chết thay cũng nên tìm cho hợp lý, đổ cho một người không có quan hệ, các ngươi ngu rốt nên cũng tưởng người khác ngu rốt như các người sao?!”

Cảnh Dật Nhiên đương nhiên sẽ không tin Chương Dung chết là do Dương Mộc Yên làm, Chương Dung quen biết khá ít, từ lưc bà ta gả cho Cảnh Trung Tu thì không hề ra cửa, mỗi ngày đều ở nhà, căn bản là không thể quen biết Dương Mộc Yên.

“Ha ha ha ha……”

Cảnh Dật Nhiên nằm ở nơi đó cười như điên, trong tiếng cười tất cả đều là trào phúng và sự đau đớn, giọng nói đều hơi khàn, mới lạnh lùng nói:

“Là Cảnh Trung Tu kêu cô tới nói những lời này, hay vẫn là Cảnh Dật Thần kêu cô tới nói? Cô cũng là một kẻ ngu ngốc không kém, bọn họ coi cô như một cái bia đỡ súng, coi cô như một vệ sĩ làm thêm không đáng một xu, mẹ tôi chết như thế nào tôi còn không biết sao? Cảnh Dật Thần là muốn mượn tay của tôi giết đối thủ Dương Mộc Yên khó chơi? Tính toán cũng hay thật, đáng tiếc là tôi không mắc lừa!”

Tiểu Lộc nghe hắn nổi giận đùng đùng kêu, không khỏi kinh ngạc nhìn Cảnh Dật Nhiên.

Dùng ánh mắt, giống như là đang xem một người ngu ngốc ngu ngốc.

“Anh thật là đánh giá cao bản thân quá, nga, đương nhiên, tôi cũng đánh giá cao ngươi. Tôi làm vệ sĩ tay đấm tay cầm súng của Cảnh gia, đó là bởi vì tôi thiếu Cảnh Trung Tu một phần nhân tình, cái này là tôi tự nguyện, không cần anh nhọc lòng.”

Tiểu Lộc cầm một con dao sáng loang, ngồi bên cạnh mép giường, cầm mũi đao vạy tới trên khuôn mặt tuấn mỹ của hắn.

Tuy rằng cũng không có vết máu, nhưng là mũi dao lạnh băng sắc bén, vẫn làm cho Cảnh Dật Nhiên không tự chủ được mà run lên.

“Tôi vốn dĩ cảm thấy anh ngu ngốc, nhưng hiện tại xem ra, tôi thật sự đã làm nhục cái từ ngu ngốc này rồi, anh chỉ là một người sắp chết, lừa anh làm gì? Cảnh Trung Tu chỉ là muốn cho anh chết minh bạch một chút mà thôi, ông ấy căn bản là khinh thường với cái thể loại nói dối này! Anh cũng quá coi thường oong ấy rồi!”

Tiểu Lộc nhớ tới năng lực của Cảnh Trung Tu, trong lòng hiện lên một tia kính nể, lại dùng ngữ khí trào phúng hỏi: “Hơn nữa, anh vừa mới nói, cho anh đi giết Dương Mộc Yên? Việc bày thật đúng là việc buồn cười nhất!”

Hai ngày hôm nay cô lấy việ. tra tấn Cảnh Dật Nhiên làm việc vui sướng nhất, nhìn thấy khuôn mặt hắn vặn vẹo, tâm tình rất tốt, lời nói cũng nhiều hơn bình thường rất nhiều.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi