HÀO MÔN ẨN HÔN: PHÚC HẮC TỔNG TÀI NUÔNG CHIỀU BÀ XÃ

Vốn dĩ Triệu An An không muốn phản ứng lại, nhưng thấy hắn đi theo cô ra khỏi bệnh viện, cô không nhịn được mở miệng nói: “Anh đi theo tôi làm gì? Nhanh chóng cút đi, đừng làm tôi thấy chướng mắt!”

“Nhưng mà tôi nhìn cô rất thuận mắt!” Trịnh Kinh không còn tác phong trầm ổn chính nghĩa của ngày xưa, giọng nói có chút ngả ngớn.

Triệu An An nghi ngờ nhìn hắn một cái: “Hôm nay ra cửa không uống thuốc sao?”

Trịnh Kinh còn chưa nói chuyện, cô lại làm dáng vẻ như bình tĩnh, nói: “Ừ, tôi đã biết, anh uống hết thuốc rồi, hôm nay tới để tìm Mộc Thanh lấy thuốc! Mau đi đi, tôi còn đang nghĩ, tại sao lại nhìn thấy thuốc chuyên trị bệnh thần kinh trên bàn hắn, hóa ra là chuẩn bị cho anh.”

Nha đầu chết tiệt kia, miệng thật độc!

Trịnh Kinh quyết định không so đo với một cô gái, hắn vỗ vỗ vai Triệu An An, tung ra một cái dụ hoặc Triệu An An không thể cự tuyệt: “Trên người tôi có tiền, hơn nữa có rất nhiều!”

“Thật sự?” Tâm trạng Triệu An An lập tức tươi đẹp hơn, nhìn Trịnh Kinh thấy hắn đúng là một cái cây rụng tiền!

“Đương nhiên! Nhưng mà lần này cô đừng nghĩ cướp được, tôi sớm có chuẩn bị, cô cướp không được!”

“Vậy phải làm sao anh mới bằng lòng cho tôi tiền?”

“Ừ…… Nếu không, cô hôn tôi một cái?”

“Phanh”!

Trịnh Kinh bị Triệu An An đấm một quyền vào bụng!

“Anh không đứng đắn, muốn chết đúng không! Ngay cả bà cô này mà anh cũng dám đùa giỡn, chán sống rồi hả!”

Đáng thương cho Trịnh Kinh vốn dĩ là một người đứng đắn, hắn lớn như vậy, còn chưa từng dùng giọng nói ngả ngớn để nói chuyện với cô gái nào, càng không nói những câu như vậy!

Đây thật sự không phải phong cách của hắn, cho nên vừa nói câu kia xong, mặt hắn cũng tái đi!

Hắn đã sớm đoán trước sẽ bị đánh, nếu không bị đánh, mới là kỳ quái.

Nếu có người dám đùa giỡn với Trịnh Luân như vậy, hắn nhất định sẽ đánh đối phương răng rơi đầy đất!

Trịnh Kinh lần thứ N chửi thầm Thượng Quan Ngưng thiết kế cho hắn vai diễn này, cảm thấy có nên tới tìm Thượng Quan Ngưng thương lượng một chút, sửa kịch bản một chút!

Bằng không cứ tiếp tục diễn như vậy, hắn khẳng định sẽ bị Triệu An An đánh chết!

“Uy uy uy, tôi chỉ đùa một chút, cô có cần ra tay tàn nhẫn như vậy không! Ruột tôi cũng bị đánh đau!”

Vẻ mặt Trịnh Kinh hơi hơi có chút vặn vẹo, hắn thật đau, Triệu An An không biết nhẹ tay.

“Xứng đáng!” Triệu An An một chút cũng không có áy náy vươn tay: “Đưa tiền đây!”

“Có thể cho cô tiền, nhưng tôi có một yêu cầu!”

“Ừ?” Khóe môi Triệu An An hơi cong lên, “Còn có yêu cầu? Thân mật với anh sao?”

“Không đúng không đúng!” Trịnh Kinh nhanh chóng phủ nhận, “Cô giúp tôi chọn một món quà, tôi muốn tặng cho người ta.”

“Quà? Đưa ai? Nam hay nữ? Lớn hay nhỏ? Tôi cảnh cáo anh, nếu anh dám có tâm tư với cô gái khác, tôi khẳng định sẽ thay Luân Luân dạy dỗ anh!”

“Không có không có, tuyệt đối đối không có tâm tư với cô gái khác, cô suy nghĩ nhiều, tặng cho bạn bè bình thường thôi!”

“Hừ! Thách anh cũng không dám! Đi thôi, dẫn đường đi, tôi giúp anh chọn quà, anh đưa tôi mười vạn coi như là tiền giúp đỡ, cứ quyết định như vậy đi!”

Triệu An An cảm thấy, Trịnh Kinh hẳn sẽ không thích người khác, đến nỗi chọn lễ vật cho ai, cô cũng không để ý, sinh nhật hoặc đám cưới của bạn bè hoặc đồng nghiệp, muốn tặng chút quà là chuyện bình thường.

Cô chỉ để ý, giúp Trịnh Kinh một việc, cô sẽ có tiền!

“Mười vạn?! Tiền lương một tháng của tôi chỉ có mấy ngàn, cô muốn tôi nhịn ăn nhịn uống một năm sao!” Trịnh Kinh lập tức lắc đầu.

“Được rồi, cô quá đắt, tôi mời không nổi, tôi tự mình đi chọn còn tốt hơn, không phải đưa cô tiền, nói không chừng tôi có thể chọn món quà quý trọng hơn.”

Trịnh Kinh nói xong, nhấc chân liền đi.

Này sao được!

Triệu An An nóng nảy, bắt lấy cánh tay Trịnh Kinh, thay đổi khuôn mặt tươi cười nói: “Ai nha, anh đừng có gấp! Thương lượng giá tốt thôi, ha ha, mấu chốt là tôi rất có mắt nhìn đồ, tìm tôi là đúng người rồi!”

Trên mặt cô tươi cười, đôi mắt lại liếc cả người Trịnh Kinh, muốn nhìn xem hắn giấu tiền ở chỗ nào.

Tiền là thứ tốt a!

Nếu không có Trịnh Kinh cung cấp cho cô hai ngàn, cô lấy cái gì để đi theo hồ ly tinh Mễ Hiểu Hiểu a!

Nếu không có tiền, cô vào quán cà phê cũng chỉ có thể giương mắt nhìn, còn có thể uống cà phê ăn Tiramisu?

Trịnh Kinh thật là người tốt, biết cô thiếu tiền, còn đưa tới cửa cho cô làm thịt, cô cảm thấy về sau nếu muốn đánh hắn thì phải dịu dàng một chút.

Bằng không đánh tới mức cây rụng tiền trốn mất, liền chặt đứt con đường tiền tài của mình!

Hai người đánh xe, thẳng đến cửa hàng trang sức Triệu thị.

“Tại sao lại đến cửa hàng nhà cô? Đồ vật trong tiệm quá quý, tôi không có nhiều tiền như vậy!”

“Tại sao lại không đến cửa hàng nhà tôi được? Nước phù sa không chảy ruộng ngoài, hiểu hay không? Hơn nữa trang sức trong cửa hàng nhà tôi còn có thể chiết khấu cho anh, giúp cô tiết kiệm chút tiền. Anh không phải muốn chọn một sợi dây chuyền sao? Nhà tôi vừa rẻ lại vừa đẹp!”

Triệu An An lôi kéo Trịnh Kinh vào cửa hàng Triệu thị, sau đó nói với nhân viên cửa hàng: “Lấy mấy sợi dây chuyền trong cửa hàng chúng ta ra cho vị tiên sinh này xem, cho hắn chiết khếu cao nhất!”

Trịnh Kinh mặt tức khắc đen xuống.

Có kiểu mua đồ như vậy sao? Cô không sợ mất mặt, nhưng hắn thì thấy mất mặt đấy!

Tiền lương của hắn không cao, nhưng tài sản của Trịnh Kinh cũng rất phong phú, trong tay hắn có mấy công ty nhỏ mà Bùi Thư Hoa đưa cho hắn quản lý!

Tốt xấu gì hắn cũng là cảnh sát ưu tú nhất thành phố A, tiền thưởng mỗi năm cũng rất nhiều, khi vào cửa hàng trang sức phải mua đồ rẻ nhất!

Khóe miệng của nhân viên cửa hàng đều giật giật, trên mặt cố nén ý cười.

Triệu An An là cố ý lừa hắn sao?

“Tiểu thư cùng tiên sinh, bên này là khu vực giảm giá, tất cả dây chuyền đều chiết khấu 90%, giá rất hợp lý, hai vị có thể nhìn một chút.”

Tuy rằng nhân viên cửa hàng chưa bao giờ gặp khách hàng như vậy, trong lòng rất khinh bỉ hai người, nhưng vẫn rất chuyên nghiệp giới thiệu cho bọn họ.

Cô không biết Triệu An An, nghe Triệu An An nói “Chúng ta”, cho rằng cô chỉ thuận miệng nói mà thôi.

Trịnh Kinh mua quà tặng, là yêu cầu của Thượng Quan Ngưng, hắn chỉ là ứng phó thôi, bởi vậy cũng không để ý giá cả và kiểu dáng, chỉ để Triệu An An giúp đỡ chọn lựa.

Triệu An An chỉ chọn loại rẻ nhất, còn mạnh mẽ bắt nhân viên cửa hàng chỉ lấy 50% giá gốc, nhưng mà nhân viên không đồng ý.

“Tôi là Triệu An An, Triệu chiêu là mẹ tôi, Triệu Phất là bà ngoại tôi, cửa hàng này là của nhà tôi, tôi đưa bạn bè tới đây, tại sao không thể lấy 50% giá gốc?!”

Nhân viên cửa hàng vừa nghe, hơi hơi sửng sốt, cô ấy không quá dám xác định thân phận của Triệu An An.

Bởi vì Triệu An An quá kiêu ngạo, quá đương nhiên, giống như cửa hàng trnag sức này là của cô ta.

Nhân viên cửa hàng đương nhiên biết Triệu Chiêu cùng Triệu Phất, hơn nữa cô ấy còn biết tên Triệu An An, chỉ chưa từng gặp qua cô mà thôi.

Nhưng mà mức chiết khấu này bọn họ không thể đồng ý, kể cả Triệu Phất cùng Triệu Chiêu tới, cửa hàng trang sức cũng sẽ không chiết khấu như vậy, căn bản không đủ phí tổn.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi