HÀO MÔN ẨN HÔN: PHÚC HẮC TỔNG TÀI NUÔNG CHIỀU BÀ XÃ

“A?”

Tuy Trịnh Kinh luôn luôn tư duy nhanh nhẹn, phản ứng nhanh chóng, nhưng cũng bị Lý Phi Đao hỏi cho gấp gáp!

Hôm nay Lý Phi Đao hỏi không làm giống trong kịch bản, làm cho hắn không hiểu ra sao, cái gì mà hỏi hắn rốt cuộc thích người phụ nữ nào!

Trịnh Kinh nhìn thoáng qua Triệu An An đang trợn mắt, lời lẽ chính đáng nói: “Tôi chỉ thích một mình An An, làm gì có người phụ nữ nào khác nữa!”

“Nói như vậy, anh một chút cũng không thích Trịnh Luân? Hai ngày trước tôi còn thấy anh cùng Trịnh Luân tay nắm tay, cùng nhau ngồi thang máy, như thế nào mà hôm nay lại không thừa nhận?” Lý Phi Đao tính cách có chút nặng nề, không thích nói chuyện, nhưng khi lúc nên nói, hắn trước nay đều sẽ không tiếc rẻ lời nói.

Hơn nữa, hắn thoạt nhìn phi thường cường tráng, tựa như đầu óc cũng đơn giản, nhưng trên thực tế, hắn rất thông minh, cũng rất giỏi về quan sát, cũng không phải một người hữu dũng vô mưu.

Trịnh Kinh bị Lý Phi Đao hỏi á khẩu không trả lời được.

Bởi vì người hắn thích thật quả thật là Trịnh Luân, cho dù là diễn kịch, mặc dù muốn biểu hiện ra là thích Triệu An An bao nhiêu, thì cũng là tương đối khó khăn! Sâu trong nội tâm hắn không muốn thừa nhận là hắn không thích Trịnh Luân.

Trịnh Kinh nhìn Lý Phi Đao mang vẻ mặt nghiêm túc, nhiều năm làm cảnh sát hình sự, sống cùng sự phán đoán nhạy bén, hắn có thể biết được Lý Phi Đao chỉ sợ không phải do Thượng Quan Ngưng an bài tới, mà hắn tự mình tìm tới!

Hắn ta thật sự thích Triệu An An!

Nếu không hắn ta sẽ không có khả năng tích cực như vậy!

Triệu An An thấy Trịnh Kinh không nói lời nào, sợ hắn thừa nhận hai người bọn họ quan hệ gì cũng đều không có, ngay tức khắc liền nóng nảy: “Lý Phi Đao, anh sao lại thế này! Tôi đã nói, tôi không thích anh, người tôi thích là Trịnh Kinh, anh không cần lại dây dưa không thôi, nếu không ta không khách khí nữa!”

“Anh ta cũng không thích cô, anh ta chỉ là lừa gạt cảm tình của cô, anh ta với em gái anh ta là một đôi nhi, An An, cô ở bên tôi đi, tôi khẳng định sẽ không thích nữ nhân khác.” Lý Phi Đao không nghĩ muốn từ bỏ, ở sâu trong nội tâm mình hắn cảm thấy Triệu An An là một cô gái tốt, hắn không muốn bỏ lỡ cô.

Nếu Trịnh Kinh thật sự đối tốt với Triệu An An, thì hắn cũng sẽ từ bỏ cô, nhưng Trịnh Kinh thực rõ ràng là một chân dẫm hai thuyền, về sau Triệu An An đi theo hắn, khẳng định sẽ không được hạnh phúc.

Lý Phi Đao cảm thấy, không thể trơ mắt nhìn người phụ nữ mình thích nhảy vào hố lửa.

Triệu An An tức đến muốn cắn!

Người này sao lại chấp nhất như thế!

Thật là quá xui xẻo, lại còn bị hắn thích!

Cô một chút cũng không nghĩ muốn qua lại với cái,tên tiểu tử biến thái này, cucng không muốn nói với hắn hai lời! Lưc cô bị Lý Phi Đao cầm tù cô vẫn luôn thề, khi nào thoát ra cô phải đem hắn băm thành vạn mảnh!

Hiện tại hắn thành người của Cảnh Dật Thần, cô khẳng định không thể báo thù, nhưng cũng tuyệt đối không nghĩ muốn dính líu gì tới hắn!

Cô dứt khoát cũng không giả bộ, nói thẳng: “Đúng, Trịnh Kinh không thích tôi, tôi cũng không thích anh ta, nhưng việc này không có quan hệ với anh, nhanh cút đi, anh hiện tại lqf bảo vệ của chỉ dâu với cháu trai tôi, ai kêu anh dám bỏ việc tới đây?!"

“Tôi mỗi tháng đều có ba ngày nghỉ ngơi, hôm nay là ngày đầu tiên trong tháng này, tôi không cần phải đi theo họ.” Lý Phi Đao nhàn nhạt giải thích hai câu, ngay sau đó liền nói: “Nếu cô không thích Trịnh Kinh, về sau tôi có thể theo đuổi cô.”

Trong lòng hắn nhẹ nhàng thở ra, Triệu An An không ở bên Trịnh Kinh thì tốt rồi, hắn sẽ có cơ hội!

Triệu An An bị hắn làm cho tức trợn trắng mắt, cô kéo theo Trịnh Kinh đi: “Chúng ta đi ăn cơm, đối diện với khuôn mặt như vậy thì trong chốc lát tôi cái gì cũng đều ăn không vô, mau đi!”

Lý Phi Đao nhìn hai người bọn họ đi rồi, cũng không có đuổi theo.

Hắn không hiểu lắm tâm tư của phụ nữ, nhưng là đối Triệu An An vẫn là có chút hiểu, bọn họ ở trong cùng một cái phòng nửa năm, hắn biết Triệu An An lúc này thực không kiên nhẫn, cho nên hắn không có đi theo sau chọc cho cô ghét bỏ.

Hắn không có kinh nghiệm theo đuổi con gái, cũng không biết nên như thế nào thì làm cho Triệu An An vui.

Lý Phi Đao đứng ở tại chỗ ngây người một hồi lâu, rốt cuộc quyết định, trở về hướng A Hổ thỉnh giáo, hắn cảm giác, A Hổ đối với phương diện tình cảm này, tựa như hiểu biết rất nhiều.

Lúc ăn cơm, Trịnh Kinh lấy cớ đi toilet, lập tức gọi điện thoại cho Thượng Quan Ngưng, sau đó liền biết, Lý Phi Đao thật sự không phải do cô ấy an bài!

Trong điện thoại, Thượng Quan Ngưng cũng rất kinh ngạc, cô cũng không nghĩ tới, hóa ra Lý Phi Đao lại thích Triệu An An!

Xuất hiện loại tình huống ngoài ý muốn này, làm cho Thượng Quan Ngưng rất bất ngờ, bất quá việc này cũng không phải một chuyện xấu, Lý Phi Đao nếu muốn theo đuổi Triệu An An, vậy thì để hắn dựa vào chính bản lĩnh của mình để theo đuổi.

Nếu Triệu An An dễ theo đuổi như vậy, Mộc Thanh còn phải đợi cô mười một năm sao?

Lý Phi Đao về sau cần phải ăn không ít đau khổ!

Theo đuổi Triệu An An quả thực là một việc khó khăn, hy vọng hắn có thể biết khó mà lui sớm một chút.

Triệu An An đi theo Trịnh Kinh ăn một nồi lẩu cay to, ăn nhiều đến nỗi miệng đều đỏ hết lên, cái trán tất cả đều là mồ hôi, cay đến nước mắt đều ứa ra, nhưng tâm tình lại rất tốt, quay đầu liền đem việc của Lý Phi ném sau đầu.

Cô là người dễ quêb, không hay mang thù, cũng sẽ không đem việc không vui ghi tạc trong lòng, càng không an ủi nói người khác hãy yên tâm.

Cô một chút cũng không cảm thấy Lý Phi Đao nghiêm túc, cũng không cảm thấy hắn sẽ kiên trì theo đuổi mình.

Lúc này vui vẻ ăn lẩu, cô không chỉ đã quên Lý Phi Đao mà ngay cả Mộc Thanh cũng đã quên, cô chính là một con người tham ăn, được ăn ngon, thật sự sẽ không nghĩ đến những thứ linh tinh.

Mộc Thanh ngồi trong một góc ở tiệm lẩu, nhìn Triệu An An ăn uống thỏa thích, không khỏi có chút bất đắc dĩ.

Thật đủ vô tâm không phổi, cậu ăn không ngon ngủ không tốt, vẫn luôn lo lắng cho cô, cô thì ngược lại, ở với Trịnh Kinh cũng có thể ăn vui vẻ như vậy!

Trịnh Kinh đã sớm thấy Mộc Thanh vào tiệm lẩu này, hắn cho Mộc Thanh một ánh mắt “cậy yên tâm”, sau đó tựa như không phát hiện ra hắn, hỏi Triệu An An muốn ăn thêm cái gì.

Mộc Thanh biết, có Trịnh Kinh ở đây, hắn một chút cũng không cần lo lắng cho Triệu An An, an toàn của cô, cô ăn uống, Trịnh Kinh khẳng định đều có thể lo tốt cho cô.

Không hổ là anh em tốt, không chỉ chịu thương chịu khó, còn cho cô ấy tiền tiêu, mấu chốt là Trịnh Kinh làm cậu tuyệt đối yên tâm, sẽ không hề có chủ ý gì với Triệu An An.

Mộc Thanh nhìn Triệu An An rất tốt, buông tâm, ra khỏi tiệm lẩu, đi tìm Lý Phi Đao.

Vừa rồi Trịnh Kinh gửi cho cậu một cái tin nhắn, nội dung là: Lý Phi Đao theo đuổi Triệu An An, chuyện này để cậu đi bãi bình, hắn sẽ không hỗ trợ, vừa rồi kém chút là hắn đi vào!

Quả thật, việc xử lý tình địch này, Mộc Thanh đã không phải lần đầu tiên làm.

Người theo đuổi Triệu An An không nhiều lắm, nhưng mười mấy năm qua hắn cũng gặp qua vài người.

Phần lớn đều là Triệu An An cũng không biết, Mộc Thanh liền trực tiếp đem người đuổi đi, mơ ước phụ nữ của cậu, việc này sao có thể nhẫn nhịn!

Cái tên Lý Phi Đao này thật thâm hiểm, khẳng định là lúc hắn cầm tù Triệu An An, đã thích cô, cô đáng yêu xinh đẹp như vậy, chông trừng suốt nửa năm, là người đàn ông khô khan cũng sẽ động tâm.

Mộc Thanh cảm thấy, Triệu An An cần phải ở chung lâu mới có thể biết cô tốt, mà Lý Phi Đao cùng cô ở một chỗ nửa năm, thích cô là rất bình thường, không thích cô mới không bình thường.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi