HÀO MÔN ẨN HÔN: PHÚC HẮC TỔNG TÀI NUÔNG CHIỀU BÀ XÃ

Thượng Quan Ngưng vẫn luôn coi Tiểu Lộc là trẻ con, tuy rằng đã biết thân phận thật của cô, nhưng chưa từng thấy cô ấy tàn nhẫn giết người như vậy, hơn nữa giết người dứt khoát lưu loát như vậy, cũng không thèm nháy mắt một chút nào.

Trường hợp giết người này rất gióng như diên viên trong phim diễn mà Thượng Quan Ngưng hay xem.

Cô không biết những người chết như thế nào, nhưng những người đó trên người đều không có bất luận vết máu gì, chỉ là đôi mắt vẫn còn mở to, căn bản là không khép lại.

Thượng Quan Ngưng cũng không đồng tình với những người này, cô chỉ là lập tức nhìn là có rất nhiều người chết nên nội tâm có chút bất an.

Tiểu Lộc giết người hiện tại mới chỉ chết có sáu người mà thôi, nội tâm cô ấy không có một tia gợn sóng.

“Tôi đi lên phía trước, cô đi theo phía sau, phòng ngừa có cái gì đó nguy hiểm.”

Tiểu Lộc nhàn nhạt nói một câu, sau đó liền dẫn đầu đi vào cánh cửa hẹp chỉ cho phép một người đi qua kia.

Thượng Quan Ngưng không có bất luận sự do dự gì, đi theo sát ở phía sau Tiểu Lộc đi vào.

Chỉ là, các cô mới vừa đi vào, cánh cửa phía liền ầm ầm ầm đóng lại, mặc cho Thượng Quan Ngưng có đẩy như thế nào, thì cũng không có một tia động tĩnh. Cô không khỏi có chút nôn nóng, nếu là cửa đóng lại, bọn họ đi ra không được thì làm sao bây giờ!

Tiểu Lộc chỉ nhìn thoáng qua, liền nói: “Cánh cửa này hình như chỉ vào được mà không ra được, tôi trước kia đã từng gặp qua cánh cửa cùng loại, Cảnh thiếu có lẽ có thể phá giải.”

Thượng Quan Ngưng nghe được lời cô ăy nói là Cảnh Dật Thần có thể phá giải, lập tức liền mặc kệ cánh cửa này: “Được, chúng ta đi, đi vào tìm anh ấy.”

Tiểu Lộc gật gật đầu, mang theo Thượng Quan Ngưng phía sau, còn cô ấy đi phía trước trong tầng ngầm tối tăm.

Tầng hầm ngầm tuy rằng rất tối, nhưng đối với Tiểu Lộc mà nói, loại việc tối tăm này căn bản không phải vấn đề, thị lực cô rất siêu thường, nhìn đêm trên cơ bản không có vấn đề gì.

Thượng Quan Ngưng cũng dần dần thích ứng với nơi tối tăm này, chỉ là không khia trong tầng hầm ngầm này trqfn ngập mùi hôi tanh của máu làm cô rất không thoải mái.

Cái loại mùi buồn nôn khó ngửi này, cũng không phải là thứ người có thể khống chế, loại này mùi kích thích cảm quan này, đi trong chốc lát, Thượng Quan Ngưng liền nhịn không được phun ra.

Tiểu Lộc dừng lại chờ cô, rồi sau đó ở nơi tối tăm lắng nghe loáng thoáng phía trong truyền đến tiếng đánh nhau và mùi máu mới.

Cô đối với máu rất mẫn cảm, máu mới có thể kích thích tế bào não của cô, làm cho toàn thân cô đều bảo trì trạng thái.

Thượng Quan Ngưng nôn ra trong chốc lát, liền cưỡng bức chính mình đứng lên: “Tôi khỏe rồi, tiếp tục đi thôi.”

Sinh lý và tâm lý của cô lúc này đều chịu sự áp lực lớn mà trước nay chưa từng có, cô không biết sao Cảnh Dật Thần còn có thể tồn tại ở trong hoàn cảnh như thế này!

Đường Thư Năm nói, Cảnh Dật Thần trước kia ở trong tầng hầm ngầm sống ba ngày ba đêm, hơn nữa cuối cùng còn chạy thoát thành công.

Anh là có bao nhiêu mạnh mẽ, mới có thể chịu đựng nhiều ngày như vậy!

Thượng Quan Ngưng đi theo phía sau Tiểu Lộc, dẫm lên giọt nước, nước mắt không tự giác rơi xuống.

Nước mắt rơi xuống nước trên mặt đất trong nước, phát ra tiếng vang thanh thúy.

Cô vội vàng lau nước mắt, không thấy cảnh vật xung quanh đi theo Tiểu Lộc.

Thượng Quan Ngưng rất may mắn, ít nhiều thì có Tiểu Lộc đi cùng cô vào, nếu không chỉ có mình cô, đi trong đây tối om không phân rõ phương hướng, thêm những mùi ghê tởm đó không thể chịu được, thì muốn gặp được Cảnh Dật Thần căn bản sẽ mất rất nhiều thời gian.

Tại chỗ tầng hầm ngầm này rất lớn, hơn nữa lại tựa như thiết kế theo hình xoắn ốc, Thượng Quan Ngưng đi theo Tiểu Lộc ít nhất mất nửa giờ, vòng vài vòng, mới có thể nghe được rõ tiếng đánh nhau.

Hơn nữa, đi đến nơi này, tầng hầm ngầm dần dần có ánh sáng, đồng thời, hơi thở đầy mùi máu tanh ghê tởm đã cực kì dày đặc.

Trừ mùi hơi thở toàn máu, thì trong không khí còn tràn ngập một cổ mùi hương ngọt làm gay mũi, Thượng Quan Ngưng không biết mùi hương này là cái gì, nhưng Tiểu Lộc lại biết.

Cô xoay người, đem cánh tay của mình duỗi đến trước mặt Thượng Quan Ngưng, nhàn nhạt nói: "cô cắn tay tôi ra, uóng một chút máu của tôi.”

“A?”

Thượng Quan Ngưng căn bản là nôn nóng muốn đi đến chỗ phát ra âm thanh, bởi vì cô nghe thấy tiếng đánh nhau, bản năng cho cô thấy Cảnh Dật Thần cách cô không xa.

Kết quả Tiểu Lộc bỗng nhiên nói một câu như vậy, làm cô sợ tới mức hơi kém chút là té ngã.

Uống máu?! Việc này sao được! Làm sao cô có thể uống!

Tiểu Lộc cũng biết đề nghị này của chính mình có chút lạ thường khó có thể tiếp thu, trên thực tế, cô tuy rằng giết người vô số, nhưng cũng chưa từng uống qua máu người, loại việc như này quả thật không giống như nghe đơn giản như vậy.

Cô nhàn nhạt giải thích cho Thượng Quan Ngưng: “Trong không khí nơi này chứa đựng một phần thuốc kích thích lớn, hít vào nhiều sẽ sinh ra cảm xúc mãnh liệt, thậm chí sẽ mất đi ý thức của mình, chỉ muốn có nhu cầu hoan ái, trong máu của tôi có rất nhiều virut khắc chế thuốc, sau khi cô uống vào thì những con virut này sẽ ở trong cơ thể cô mấy giờ, cô sẽ không chịu ảnh hưởng của loại khí thuốc đó.”

Thượng Quan Ngưng biết máu của Tiểu Lộc có chút đặc thù, nhưng cô vẫn luôn không biết trong cơ thể của cô lại chứ một lượng lớn virus như vậy.

Chỉ là, cho dù cô có thể hiểu được nguyên nhân vì sao Tiểu Lộc cho cô uống máu, nhưng tâm lý của cô căn bản cũng không tiếp thu được!

Tiểu Lộc thấy cô không uống, thu hồi cánh tay của mình, sau đó há mồm cắn cho mình chảy máu, rồi không chút khách khí nắm cằm Thượng Quan Ngưng, để cho máu của mình chảy vào trong miệng cô.

Nếu không phải cô vừa mới đổi máu xong, thì Tiểu Lộc sẽ không dám đem máu của chính mình cho Thượng Quan Ngưng uống, bởi vì sức phá hoại của virut trong cơ thể cô quá mạnh, rất dễ dành làm hư hao hệ thống miễn dịch của Thượng Quan Ngưng. Nhưng sau khi thay máu, hàm lượng virut trong máu cô rất thấp, cũng không đủ để mất mạng. Đương nhiên, di chứng khẳng định cũng m có, bất quá Thượng Quan Ngưng cũng chỉ mất đi thần chí.

Thượng Quan Ngưng bị bắt uống xong chút máu tươi của Tiểu Lộc, hơi thở mùi máu lập tức tràn ngập xoang mũi của cô, cái loại cảm giác này, so với việc muốn cô chết còn khó chịu hơn!

Cô trước kia còn thích xem phim điện ảnh quỷ hút máu của nước ngoài, cảm thấy quỷ hút uống máu thời điểm đều rất bình thường.

Bất quá, từ hôm nay trở đi, cô khẳng định sẽ không bao giờ xem phim quỷ hút máu!

Hơn nữa, cô khẳng định về sau nhìn thấy máu thì sẽ ói mửa không ngừng!

Cho dù hiện tại, cô ghê tởm cũng không được, cô hận không thể đem móc mật ra nôn.

Chỉ là máu của Tiểu Lộc rất kỳ quái, sau khi cô uống vào lúc sau, thế nhưng lập tức đã bị hấp thu, có phun như thế nào cũng phun không ra!

“Không cần phun ra, máu tôi có chứa đựng virut chủ động, chúng nó gặp được tế bào sống, liền sẽ chủ động dung hợp, hiện tại khẳng định đã đều dung nhập đến máu cô.”

Tiểu Lộc nhìn Thượng Quan Ngưng phun nước mắt đều nhỏ ra, đành phải nhẹ giọng giải thích.

“Xin lỗi, đây cũng là do bất đắc dĩ. Hơn nữa máu của tôi có khả năng sẽ để lại di chứng cho cô, chờ sau khi cô ra ngoài, cô còn cần phải đi ra bệnh viện làm một lần kiểm tra toàn diện. Bất quá trong khoảng thời gian ngắn, thân thể và các hạng cơ của cô đều sẽ được đến tăng lên, ví dụ như thính lực cùng thị lực, còn có năng lực kháng dược.”

Thượng Quan Ngưng cũng nỗ lực phân tán lực chú ý của chính mình, nghe được lời Tiểu Lộc nói, cô rất nhanh liền phát hiện, thính lực và thị lực của chính mình thật sự tăng cao!

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi