HÀO MÔN ẨN HÔN: PHÚC HẮC TỔNG TÀI NUÔNG CHIỀU BÀ XÃ

Tầng hầm ngầm tinh xảo hoàn mỹ giống như hoàng cung kim bích huy của Đường Thư Năm, trên chiếc sô pha màu trắng bằng da không biết khi nào, có một người đàn ông tà mị mà tuấn mỹ ngồi đó.

Người đàn ông một thân quần áo tây trang màu mận chín, áo sơmi màu xanh đậm, giày da màu đen, bắt chéo chân, híp đôi mắt hẹp dài đào hoa thích ý bưng một ly rượu vang đỏ lên cái miệng nhỏ nhấm nháp.

Mà trên bàn cẩm thạch trắng của hắn tràn đầy bình rượu vang đỏ mở ra.

Những cái loại rượu vang đỏ, tất cả đều là do Đường Thư Năm mười mấy năm qua cướp đoạt từ khắp nơi, mà hiện tại, thứ hắn trân quý bị người khác mở ra hết không dư lại một chai nào, mở ra toàn bộ!

Người đàn ông mặc tây trang màu đỏ rượu nhìn thấy Đường Thư Năm trở về, vẫn không nhúc nhích ngồi ở chỗ kia như cũ, phảng phất như có cảm giác là đang ngồi ở trong nhà của chính mình, một chút cảm giác bị chủ nhân ở đây phát hiện cũng không có.

Ngón tay thon dài của hắn bưng chiếc ly thủy tinh nhập khẩu từ Thụy Sĩ, nhìn Đường Thư Năm nhướng mày, rồi sau đó trên mặt lại lộ ra một điệu cười tà khí làm điên đảo chúng sinh, đôi mắt đào hoa hẹp dài đẹp đẽ, đôi môi dính chút rượu nho nên môi có vẻ hồng nhuận mà gợi cảm: “Đường công tử, sao mới đó đã trở lại? Là vì muốn tới uống rượu với tôi sao? Chậc chậc chậc, người của Cảnh Trung Tu rất nhanh sẽ đi tới nơi này, rượu của anh tí nữa sẽ bị phá hết, tôi đành phải hy sinh cái dạ dày của mình, giúp anh bảo tồn một chút.”

Đường Thư Năm tức giận không thể áp chế ngay tức khắc, hắn chỉ cảm thấy máu cả người đều bốc lên đỉnh đầu!

Hắn nghiến răng nghiến lợi rống giận: “Cảnh Dật Nhiên! Không phải mày đã chết sao! Mày vào bằng cách nào? Lập tức cút ra ngoài cho tao!”

Đường Thư Năm tuy rằng rống với vẻ mặt nghiêm khắc, nhưng trong lòng lại kinh nghi bất định nhìn thân ảnh màu đỏ trên sô pha kia.

Tầng hầm ngầm của hắn, chỉ có một mình hắn mới có thể mở ra, bởi vì nơi này yêu cầu phải nhận diện dấu vân tay của hắn, những người khác căn bản là không có khả năng đi vào!

Huống chi, chỗ tầng hầm ngầm này có vị trí ẩn nấp rất sâu, nếu không có người dẫn đường thì căn bản là không có khả năng tìm được thông đạo ở trong tầng ngầm giống mê cung này!

Ngay cả Cảnh Trung Tu còn không tìm được, Cảnh Dật Nhiên sao có thể tìm được?!

Cảnh Dật Nhiên lại dùng ánh mắt ngạc nhiên nhìn Đường Thư Năm, mặt đầy ý cười nói: “Nha, Đường công tử, anh cư nhiên còn biết tôi, nếu tôi không có nhớ lầm, chúng ta hôm nay là lần đầu tiên gặp mặt đi? Chẳng lẽ là bởi vì tôi chết qua một lần, cho nên đầu óc không được tốt, quên đi một thị trưởng tiêu sái anh tuấn như anh?"

“Hừ! Người của Cảnh gia, làm gì có ai mà tao không quen biết!” Đường Thư Năm thần sắc hung ác nham hiểm mà lạnh băng, vương quốc ngầm của hắn, thế nhưng lại bị Cảnh Dật Nhiên dễ dàng đột phá như vậy, việc này làm cho hắn tức giận muốn mất đi lý trí.

“Hóa ra mày căn bản vẫn chưa chết! Xem ra mày là cố ý phối hợp với Cảnh Dật Thần giả chết để diễn kịch! Bất quá không quan hệ, hôm nay ba người Cảnh gia các người, một người cũng đừng nghĩ có thể sống sót đi ra ngoài!”

Cảnh Dật Nhiên đối với sự uy hiếp của Đường Thư Năm một chút cũng không để trong lòng, hắn trước kia bị Cảnh Dật Thần uy hiếp qua, lại là người đã chết qua một lần, hiện tại nghe đến loại lời nói này, trong lòng quả thật là một chút phản ứng cũng không có.

Hắn tâm tình không tồi lại uống một ngụm rượu vang đỏ, đem toàn bộ thân thể đều dựa lên ghế sô pha mềm mại, sau đó vươn một ngón tay ngoắc ngoắc với Đường Thư Năm, ánh mắt mê mang cười nói: “Nga, việc này anh nói sai rồi, tôi cùng Cảnh Dật Thần chính là tử địch, anh ta không có khả năng làm tôi mạo hiểm sinh mệnh nguy hiểm để phối hợp diễn kịch với anh ta.”

Cảnh Dật Nhiên nói, lại sở trường chỉ chỉ đầu của chính mình, không chút để ý nói: “Ở nơi này của tôi, còn có một viên đạn tùy thời cơ sẽ muốn lấy mạng của tôi, nếu là anh, anh sẽ đi diễn sao?"

Hắn đang nói chuyện, bên ngoài lại là “Phanh” một tiếng vang lớn, rượu vang đỏ trong tay hắn đều bị chấn động rung lên, đá cẩm thạch trên bàn với những cái bình rượu đó va vào phát ra tiếng lách cách lang cang, tựa như ngay sau đó đều sẽ vỡ vụn.

“Ai, bọn người kia thật là, không thể làm thuốc nổ nổ mạnh mà vẫn ôn nhu một chút sao? Anh nhìn xem, chấn động đến mức này, rượu cũng sắp đổ! Ai da, tiếng cũng quá lớn đi, chấn động đến não rồi, không biết trong đầu bản công tử còn có một viên đạn không lấy ra được sao?”

Đường Thư Năm lúc này căn bản là không tin lời của Cảnh Dật Nhiên nói, hắn trước kia nghe được tin tức là Cảnh Dật Nhiên và Cảnh Dật Thần đối phó với nhau, hai người như nước lửa, Cảnh Dật Nhiên thậm chí còn chết ở trong tay Cảnh Dật Thần.

Nhưng lúc này Cảnh Dật Nhiên lại êm đẹp ngồi ở trước mặt hắn, hơn nữa vừa thấy chính là người tới không có ý tốt, mặc kệ hắn cùng Cảnh Dật Thần có bao nhiêu ân oán, bọn họ rốt cuộc cũng đều mang họ cảnh, huống chi Cảnh Trung Tu còn bị nhốt trong mê cung ngầm, Cảnh Dật Nhiên khẳng định không phải tới bỏ để bỏ đá xuống giếng, mà là tới hỗ trợ!

Đường Thư Năm tức giận đến mức cả người đều phát run, hắn là nuôi loại thủ hạ gì, tin tức báo lên không có một cái đúng! Vốn dĩ làm cho bọn họ đi chịu chết hắn còn cảm thấy có chút đau lòng đáng tiếc, hiện tại lại hận không thể chính mình động tay giết chết hết đám đồ con lợn kia!

“Cảnh Dật Nhiên, mày rốt cuộc là vào bằng cách nào!?”

Đường Thư Năm có thể xem nhẹ những vấn đề khác, nhưng vấn đề này lại tuyệt đối không thể xem nhẹ, bởi vì nó là toàn bộ tâm huyết cùng sự tin tưởng, nếu Cảnh Dật Nhiên có thể tùy ý ra vào mê cung ngầm của hắn, vậy thì chẳng phải là hắn đã giao tính mạng của mình cho Cảnh Dật Nhiên!

“Nga, cái này sao, nói cho anh cũng không sao, dù sao anh cũng không sống được lâu lắm.”

Cảnh Dật Nhiên bộ dạng rộng lượng hào phóng, dùng ngữ khí làm tức chết người không đền mạng nói: “anh không phải là một người có tiền tương đối nhiều hay sao, tôi tuy rằng vẫn luôn không thấy Cảnh Dật Thần vừa mắt, bất quá cũng không thể không thừa nhận, chỉ số thông minh của anh ta là tối cao, cao nhất trong số người mà tôi đã gặp, đạo hạnh của tôi ở trước mặt anh ta quả thật không có tác dụng gì lớn."

Đường Thư năm không thể tin tưởng trừng lớn đôi mắt: “Cảnh Dật Thần?! Chuyện này không có khả năng!”

“Như thế nào lại không có khả năng? Anh cho rằng anh có thể làm khó anh ta? Thật là ấu trĩ! Khi anh ta bị anh bắt tới đây cũng đã an bài nhân thủ chuẩn bị đột phá, chẳng qua anh quá nham hiểm thủ đoạn, làm hại tiến độ bọn họ có chút chậm mà thôi, bằng không tôi đã sớm có thể đi vào ướng rượu tâm tình với anh xớm hơn! Anh nhìn xem, anh đã bỏ lỡ một cơ hội uống rượu tâm tìm với tôi! Ngày mai anh đi tới chỗ Diêm Vương, khẳng định sẽ không ai đối xử tốt với anh như rôi đâu!"

Cảnh Dật Nhiên chính là một người lảm nhảm, hắn ngày thường rất thích cùng người khác nói hươu nói vượn, thích nói chuyện phiếm, ở cùng Tiểu Lộc như là cái hũ nút, ngày thường không nói chuyện nhiều, nói giỡn cô cũng đều là ngây thơ mờ mịt, hôm nay thật vất vả mới gặp được người “Không ngại học hỏi kẻ dưới” tùy ý lăn lộn hành hạ Đường Thư Năm, đôi mắt đào hoa của hắn đều hưng phấn đảo quang.

“Đúng rồi, nơi này anh rốt cuộc là dùng tài liệu gì chế tạo? Như thế nào mà cứng rắn như một cái mai rùa, phòng cháy không thấm nước, đạn bắn không thủng, thuốc nổ không tác dụng, nếu không phải ta cầm cái cách phá giải cửa của Cảnh Dật Thần đưa cho tôi hai ngày trước thì quả thật là không vào được!”

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi