HÀO MÔN ẨN HÔN: PHÚC HẮC TỔNG TÀI NUÔNG CHIỀU BÀ XÃ

Mộc Thanh hai giờ trước còn nói, Cảnh Dật Thần nhanh nhất cũng phải ngày mai mới có thể tỉnh, anh lần này bị thương có chút nghiêm trọng, hơn nữa rất lâu không có uống nước ăn cơm, lại tiêu hao hết thể lực, khả năng khôi phục khẳng định có chút chậm.

Không nghĩ tới, anh lại nhanh tỉnh như vậy!

Thượng Quan Ngưng cao hứng nước mắt lại rớt xuống.

Cảnh Dật Thần ôn nhu lau nước mắt cho cô, dùng ngữ khí sủng nịnh trước sau như một dỗ cô: “Ngoan, đừng khóc, anh không có việc gì, đừng sợ. Đắp chăn lên, nằm vào lồng ngực anh này.”

Thượng Quan Ngưng vì phòng ngừa đụng tới miệng vết thương trên người anh, có nằm vào chăn cũng không tiến gần tới chỗ anh.

Cô giờ rất muốn ôm lấy anh, nằm ở trong lồng ngực anh, cô hôm nay sợ hãi, lòng tràn đầy khủng hoảng và kinh sợ, nhưng toàn bộ đều bị cô gắt gao đè ở đáy lòng, bởi vì tình hình Cảnh Dật Thần, không cho phép cô khóc thút thít, không cho phép cô mềm yếu lùi bước.

Hiện tại nhớ tới việc hôm nay, cô nghĩ tới mà sợ, một cái không cẩn thận, có khả năng cô sẽ để chính mình rơi vào nguy hiểm! Nhưng mà lúc ấy cô một lòng chỉ nghĩ phải cứu Cảnh Dật Thần, làm gì còn lo lắng nguy hiểm.

Hiện tại Cảnh Dật Thần tỉnh, cô liền muốn ôm chặt anh, nói chuyện với anh.

“Chính là, trên người của anh có thương tích, em mà dựa gần quá sẽ chạm vào miệng vết thương của anh.”

Trên khuôn mặt tái nhợt của Cảnh Dật Thần lộ ra một nét tươi cười nhàn nhạt: “Em sẽ không cẩn thận như vậy sao? Nghe lời, lại đây, anh muốn ôm anh. Vết thương của anh không có việc gì, chỉ là một vết thương nhỏ thôi, không đáng ngại đâu.”

Thượng Quan Ngưng do dự trong chốc lát, vẫn là chui vào trong chăn, nhẹ nhàng nằm ở trong lồng ngực anh, thật cẩn thận ôm lấy cái eo dày rộng của anh.

“Trên eo anh không bị thương, em có thể ôm chặt một chút.”

Thượng Quan Ngưng quả thực ôm chặt hơn một chút.

Cảnh Dật Thần cảm nhận được thân thể mềm mại của cô gái trong lồng ngực mình, cảm nhận được sự ỷ lại của cô, tín nhiệm, yêu say đắm, vắng vẻ trong lòng cũng được lấp đầy.

Tuy rằng miệng vết thương trên người anh rất nóng rát và đau, nhưng anh không để trong lòng chút nào, chỉ đem toàn bộ tâm của mình đều đặt lên người phụ nữ đang nằm trong lòng mình.

Anh cúi đầu nhẹ nhàng hôn lên khuôn mặt tinh xảo xinh đẹp, như là đối đãi với bảo vật của mình, ôn nhu, sủng nịch.

Cảnh Dật Thần tỉnh, tảng đá lớn trong lòng đã thoáng buông xuống một ít.

Cô ôm Cảnh Dật Thần, ngữ khí có chút nghẹn ngào nói: “Anh đêm qua một đêm không về nhà, điện thoại cũng không gọi được, em rất sợ hãi. Em ôm con một đêm cũng chưa ngủ, vẫn luôn đợi anh, em biết, nếu không phải xảy ra chuyện, anh khẳng định sẽ về nhà. Cho nên trời còn chưa sáng, em liền gọi điện thoại cho cha, sau đó liền hoang mang rối loạn cùng cha đi tìm ngươi. Duệ Duệ hiện tại đang ở Cảnh gia, đã một ngày rồi chưa ăn sữa, hiện tại không biết thế nào.”

Cảnh Dật Thần có thể tưởng tượng Thượng Quan Ngưng ngay lúc đó hoảng loạn và sợ hãi, anh thật sự chưa từng qua đêm ở đâu không về, cho dù không về hoặc không ăn cơm chiều ở nhà thì anh cũng gọi điện thoại báo cho cô, nói lye do cho cô.

Tình cảm của hai người bọn họ dành cho nhau đều giống nhau, nếu Thượng Quan Ngưng một đêm chưa về, không hề có tin tức, anh khẳng định sẽ điên rồi!

Cô có thể kiên trì đến bây giờ mới kể ra sự sợ hãi trong nội tâm, có thể trấn định thong dong đi tìm Đường Thư Năm, đi tới cái tầng hầm ngầm toàn máu như địa ngục kia tìm anh, đã làm cho anh lau mắt mà nhìn.

Cô dũng cảm, vượt quá sức tưởng tượng!

Cô yêu anh vượt quá sức tưởng tượng.

Cảnh Dật Thần nhìn bộ dáng sợ hãi của cô, đau lòng hôn cô: “Là anh không tốt, làm cho em phải lo lắng hãi hùng, về sau anh sẽ cẩn thận hơn.”

Cô đoán được anh xảy ra chuyện, khẳng định là Cảnh Duệ cũng không rảnh lo, tới lúc này rồi mới nhớ tới Cảnh Duệ còn chưa được cho ăn.

Cảnh Dật Thần nhẹ nhàng xoa xoa phía sau lưng cô, thấp giọng an ủi cô: “con của chúng ta khẳng định sẽ không đói bụng, bà nội khẳng định sẽ chăm sóc tốt cho nó, Cảnh Dật Nhiên chính là do bà ấy một tay nuôi lớn, để bà ấy chăm sóc cháu trai củq mình thì khỏi phải bàn. Ông nội khẳng định cũng đang ở nhà thủ, Cảnh gia phòng hộ nghiêm ngặt, sẽ không có bất luận sơ xuất gì.”

Thượng Quan Ngưng gật gật đầu, nhẹ nhàng “Ân” một tiếng.

Làm mẹ, ai mà không nhớ thương con mình, huống chi Cảnh Duệ còn nhỏ như vậy, đúng là lúc cần mẹ nhất.

Bất quá hiện tại cô không có khả năng về Cảnh gia chăm Cảnh Duệ, cô muốn chăm sóc tốt cho Cảnh Dật Thần, Cảnh Duệ ở bên kia đã được chăm sơc tốt rồi, không có bị thương cũng không có sinh bệnh, rất khỏe mạnh, mà Cảnh Dật Thần lại bị thương không xuống giường được.

Chỉ khi Cảnh Dật Thần khỏe, thì hai mẹ con bọn họ mới có thể có dựa vào, gia đình mới là hoàn chỉnh, là ấm áp.

“A Ngưng, việc hôm nay là lần duy nhất, hứa với anh từ nay về sau không bao giờ đi mạo hiểm vì anh. Đường Thư Năm cả người tàn nhẫn, em không phải đối thủ của hắn, về sau có thể cách xa hắn càng xa càng tốt.”

Cảnh Dật Thần trầm mặc một lát, liền trịnh trọng dặn dò cô vợ nhỏ trong lồng ngực.

Anh cảm thấy Thượng Quan Ngưng không hiểu biết rõ Đường Thư Năm, hắn ta rõ đầu rõ đuôi là một kẻ điên, tâm lý vặn vẹo, lấy một người tâm lý vặn vẹo, đàm phán với hắn không khác nào nhảy vào hố lửa.

Huống chi, Đường Thư Năm rõ ràng vẫn luôn mơ ước đến Thượng Quan Ngưng, hắn quả điên cuồng tới mức thuê người chụp lén cô, sau đó dùng ảnh chụp cô ngắm!

Việc này đã nghiêm trọng chạm đến Cảnh Dật Thần!

Anh tuyệt đối không cho phép có bất luận kẻ nào mơ ước đến người phụ nữ của mình!

“Bất quá em yên tâm, anh hiện tại đã tra được thân phận thật của hắn, hắn ta sẽ không thể trốn thoát, lâu là nửa tháng, ngắn thì mười ngày, anh nhất định sẽ giết hắn ta!”

Nói xong lời cuối cùng, Cảnh Dật Thần ngữ khí lành lạnh mà lãnh khốc.

Anh nhất định sẽ không để Đường Thư Năm sống lâu thêm!

Mười một năm, Đường Thư Năm tiêu dao tự tại mười một năm, bây giờ là lúc hắn đi tìm chết.

Hắn hiện tại khẳng định đang lẩn trốn, muốn một hai ngày tìm được hắn căn bản là không thể thành hiện thực, lúc này Đường Thư Năm nhất định sẽ trốn tránh.

Nhưng Cảnh Dật Thần chỉ cần năm ngày là đủ, cho dù Đường Thư Năm có trốn tránh ở một chỗ không lộ mặt, anh cũng có thể đào ba thước đất để moi hắn ra!

Cảnh Dật Thần không biết Thượng Quan Ngưng đã biết Đường Thư Năm là người chụp lén chuyện của cô, Thượng Quan Ngưng tuy rằng không hiểu biết Đường Thư Năm như Cảnh Dật Thần, nhưng là cũng đã sớm lĩnh hội tố chất thần kinh của Đường Thư Năm.

Cô có hận ý với Đường Thư Năm rất nặng. nhưng những việc đó không phải bởi vì Đường Thư Năm mơ ước cô, mà là bởi vì Đường Thư Năm đã tổn thương người đàn ông mà cô yêu nhất.

Thượng Quan Ngưng trải qua việc ngày hôm nay, hiện tại nghe lời Cảnh Dật Thần nói muốn giết Đường Thư Năm, nội tâm thế nhưng không có nửa điểm dao động, thật giống như anh muốn giết không phải một người, mà là một con chó điên sẽ cắn người.

Nội tâm cô, đối với việc sinh mệnh bị lấy đi, người khác bị tử vong đã không có chút áy náy nào.

Có lẽ là bởi vì hôm nay nhìn thấy người chết quá nhiều, lại có lẽ là bởi vì cô cảm thấy loại người như Đường Thư Năm chết đi, dù sao, Thượng Quan Ngưng dần dần có cùng sự lãnh khốc như Cảnh Dật Thần.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi