HÀO MÔN ẨN HÔN: PHÚC HẮC TỔNG TÀI NUÔNG CHIỀU BÀ XÃ

Cái đùi đó, chỉ anh mới có thể ôm, Triệu An An đến địa bàn của anh cướp người của anh, sao anh có thể chịu được!

Cảnh Dật Thần không thích người khác chạm vào mình, đương nhiên cũng không thích người khác chạm vào Thượng Quan Ngưng, chỉ có anh mới có thể ôm cô, những người khác đều không được, Triệu An An cũng không được.

Anh đang nghiêm túc suy nghĩ, sau này có nên cấm Triệu An An chạy đến đây không.

Triệu An An không nói gì mà chỉ liếc mắt xem thường, anh họ cô chính là cái đồ vợ khống!

Dục vọng chiếm giữ bà xã của anh đạt tới mức độ có thể làm người khác giận sôi, ngay cả em gái như cô cũng không cho chạm vào, đúng là không thể nói lý!

Cô quen biết Thượng Quan Ngưng trước khi hai người quen nhau mà, cô không thể đếm xuể mình đã chiếm tiện nghi của Thượng Quan Ngưng thế nào nữa, vừa kéo vừa ôm còn hôn, nếu Cảnh Dật Thần biết, có phải sẽ giết cô luôn không!

Còn nữa, rõ ràng là cô bị bà xã của anh bắt nạt mà?

Thượng Quan Ngưng vừa mới nhéo hai tai cô rất đau, chắc chắn bây giờ nó đã đỏ lên rồi, vậy mà Cảnh Dật Thần lại làm như không thấy, vừa bước vào liền dạy dỗ cô, còn ghét bỏ cô không sạch sẽ, có ngày nào mà cô không tắm đâu chứ? Thật là, cô có phải em gái của anh hay không thế!

Được rồi, cô thừa nhận hiện tại nhìn cô rất dơ, lại quên trong nhà có con nít, cho nên giọng nói có hơi lớn. Nhưng mà cũng không thể hung dữ với cô như vậy chứ!

Trong lòng Triệu An An không ngừng oán trách, nhưng hành động lại là rời khỏi người Thượng Quan Ngưng rất lưu loát, không dám đem đùi Thượng Quan Ngưng làm gối đầu nữa.

Nếu không Cảnh Dật Thần sẽ quăng cô ra ngoài!

Thượng Quan Ngưng còn cảm thấy bất đắc dĩ hơn Triệu An An, cô trừng Cảnh Dật Thần rồi kéo tay Triệu An An: “Anh đừng hung dữ với An An như vậy, làm nó sợ thì làm sao bây giờ.”

Cảnh Dật Thần thản nhiên nói: “Nếu lá gan của nó nhỏ thì hôm nay sẽ không gan dạ như vậy đâu.”

Anh thấy Triệu An An cuối cùng cũng chịu ngồi cho ngay ngắn, lúc này mới vừa lòng xoay người rời đi.

Cảnh Dật Thần vừa đi, Triệu An An liền nằm sấp lên đùi Thượng Quan Ngưng, còn ôm thắt lưng của cô, cọ tới cọ lui trên người cô, giống như nhất định phải chiếm tiện nghi của cô thì mới cam lòng.

Thượng Quan Ngưng bị Triệu An An làm cho ngứa ngáy, nhịn không được mà bật cười không ngừng.

Triệu An An nghĩ cô cười việc mình như con mèo nhỏ ngoan ngoãn trước mặt Cảnh Dật Thần, lập tức nói: “Chị đừng có cười, vừa rồi anh em đi vào, đúng là muốn ăn thịt người mà! Thật là đáng sợ, em cứ nghĩ anh ấy kết hôn rồi sẽ ôn nhu một chút, kết quả chẳng những không ôn nhu mà còn hung dữ hơn nữa! Tính tình kỳ lạ không ai bằng, đẩy em vào hố lửa rồi không thèm quan tâm nữa, làm hại em gầy cả một vòng, chị nhìn em đi, cánh tay nhỏ như vậy, sau này đánh nhau sẽ không có lợi nữa.”

“Ôi, hiệu trưởng mà đòi đi đánh nhau á? Người không biết còn tưởng X đại đã biến thành phản động rồi đó!”

Giọng điệu Thượng Quan Ngưng thoải mái, cố ý cười nhạo Triệu An An.

Triệu An An và cô đùa giỡn một hồi lại nhớ đến chuyện vừa rồi cô hỏi Thượng Quan Ngưng, Thượng Quan Ngưng còn chưa cho cô biết đáp án.

Theo như lời của Trịnh Kinh, hắn, Cảnh Dật Thần và cánh tay đắc lực của anh là A Hổ đều bị thương không nhẹ, ngay cả Thượng Quan Ngưng cũng không thoải mái, mấy ngày vừa rồi bọn họ phải nằm trong bệnh viện.

Nhưng mà Triệu An An hỏi hắn đã xảy ra chuyện gì thì hắn lại không chịu nói thêm một chữ nào, dáng vẻ thần bí làm cô đành phải chạy đến hỏi Thượng Quan Ngưng.

Bây giờ, người có thể làm Cảnh Dật Thần bị thương, đã rất rất rất ít luôn rồi, thế nhưng lần này cả đám đều bị thương, vậy thì chắc chắn không phải việc nhỏ.

Thật là, xảy ra chuyện lớn như vậy, vậy mà không ai nói cho cô biết!

Thượng Quan Ngưng và Cảnh Dật Thần không nói, ngay cả mẹ cô cũng không nói, tên khốn Mộc Thanh thì không cần nói nữa, hắn có thể nhớ tới cô thì đã rất không tệ rồi!

Nếu không phải cô có việc tìm Trịnh Kinh, chỉ sợ cả đời này cũng không biết bọn họ đã xảy ra chuyện ngoài ý muốn, nói không chừng cô vẫn còn ghét bỏ việc Cảnh Dật Thần ném cô vào trong trường học, sau này không để ý tới cô nữa.

Cô không đáng tin vậy sao? Cô không giữ bí mật được sao? Tất cả mọi người đều gạt một mình cô, bởi vì tính tình cô rất hấp tấp sao?

Hừ, cô rất thông minh đó! Chắc chắn sau này sẽ rất lợi hại, sẽ không kéo chân bọn họ, chắc chắn có thể giúp đỡ!

Triệu An An thu lại nét cười trên mặt, ôm đùi Thượng Quan Ngưng nói: “Chị với anh em, còn có Trịnh Kinh nữa, làm sao vậy? Xảy ra chuyện gì? Nhanh nói cho em biết, em lo lắng suốt cả ngày rồi!”

Thượng Quan Ngưng không ngờ Triệu An An vẫn nhớ thương chuyện này, lúc đầu cô nghĩ chỉ cần chuyển đề tài là Triệu An An sẽ quên mất.

Bởi vì đầu óc của Triệu An An rất dễ quên chuyện mình vừa suy nghĩ mười phút trước, cho nên rất dễ dời đi lực chú ý của cô.

Xem ra Triệu An An rất để bụng chuyện này, nếu không sẽ không nhớ mãi như thế.

Nhưng mà, Thượng Quan Ngưng không dám nói kỹ cho Triệu An An biết, có đôi khi biết quá nhiều cũng không có gì tốt, nhất là cái người không biết nói dối như Triệu An An.

Cô chỉ nói băng quơ: “Không có gì, chính là Dật Thần tìm được người trước kia hại anh ấy, ban đầu muốn một lưới bắt hết đối phương, kết quả là người ta đã chuẩn bị rất đầy đủ, cho nên mới khó khăn như thế. Còn chị chỉ mệt thôi, anh ấy đi một đêm không về, chị ôm Duệ Duệ ngồi cả đêm, cũng không ăn cái gì, cho nên mới ngã bệnh.”

Lời nói của Thượng Quan Ngưng có trăm ngàn chỗ hở, cho dù trong lòng Triệu An An không có suy tính gì nhưng cũng biết Thượng Quan Ngưng không nói thật.

Triệu An An bất mãn: “Chị nói cho rõ ràng một chút đi, có thể làm anh em và Trịnh Kinh mệt đến như vậy, có thể là người thường à? Chị cho rằng em ngốc hả! Ai không có mắt dám làm hại anh em? Chẳng phải người hại anh em đều đã chết hết rồi sao? Ở đâu chui ra thêm một người nữa!”

A, không lừa được Triệu An An?

Thượng Quan Ngưng cảm thấy kỳ quái, sao Triệu An An lại trở nên thông minh như thế? Chẳng lẽ từ sau khi làm hiệu trưởng thì chỉ số thông minh cũng tăng lên sao?

Cô nghĩ nghĩ, cuối cùng cũng đem thân phận Đường Thư Niên nói đại khái một chút, bởi vì Triệu An An không chỉ quen Đường Vận mà còn biết chuyện mười một năm trước Cảnh Dật Thần xảy ra chuyện ngoài ý muốn.

Huống chi, Đường Thư Niên còn từng xem mắt với Triệu An An, nếu cô không biết thân phận thật sự của Đường Thư Niên, lỡ như Đường Thư Niên lợi dụng chuyện này, vậy không tốt.

Triệu An An nghe xong lời Thượng Quan Ngưng nói, tròng mắt suýt chút nữa thì rơi ra!

“Đường Thư Niên? Anh của tiện nhân Đường Vận?”

“Đúng vậy, hắn là anh em ruột của Đường Vận, hình như quan hệ cũng không bình thường cho lắm.”

“Chính là thị trưởng Du Mặc?! Là tên cuồng giết người? Đại biến thái tâm lý vặn vẹo?!”

Thượng Quan Ngưng kiên trì gật đầu: “Đúng vậy, hắn rất thích tra tấn người, là người rất khủng bố, sau này nếu em thấy hắn thì phải tránh cho xa, bây giờ hắn đang trốn, không biết được hắn sẽ xuống tay với ai.”

“Ôi, xong rồi xong rồi, xong đời!”

Triệu An An đổ mồ hôi lạnh kêu lên.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi