HÀO MÔN ẨN HÔN: PHÚC HẮC TỔNG TÀI NUÔNG CHIỀU BÀ XÃ

Xem ra đưa Triệu An An đến trường học làm hiệu trưởng là một quyết định không tồi.

Triệu An An nhìn thấy sự ngạc nhiên trong mắt Thượng Quan Ngưng, không khỏi có chút đắc ý: “Tiểu thư Thượng Quan, không cần dùng ánh mắt sùng bái như vậy nhìn tớ, tớ sẽ kiêu ngạo nga!”

Thượng Quan Ngưng mười phần tâng bốc nói: “Hiệu trưởng Triệu lợi hại như vậy, tớ sùng bái cậu cũng là bình thường! Tớ cảm thấy, hiện tại cậu càng ngày càng quyến rũ! Vốn đang lo lắng cậu ở trường học sẽ không tốt, hiện tại xem ra, tớ đã lo lắng không đâu!”

Triệu An An thật vui vẻ, mặt mày hớn hở nói: “Cậu cũng không biết, mấy ngày nay, tớ dậy sớm như gà, ngủ còn muộn hơn chó, vẫn luôn bận bịu muốn chết, nhưng tớ học được rất nhiều thứ tốt, anh họ cũng đưa cho tớ mấy người trợ lý, cũng không biết là từ đâu kiếm được người tài, quả thực quá lợi hại, cái gì cũng đều hiểu, hơn nữa còn quen biết rất nhiều người, có hắn hỗ trợ, tớ mới không trở thành trò cười.”

Thượng Quan Ngưng cổ vũ cô ấy: “Ừ, cậu đã làm rất tốt, về sau khẳng định sẽ làm càng tốt hơn, vừa mới bắt đầu tương đối khó, về sau quen thuộc với công việc rồi, sẽ rất nhẹ nhàng.”

Luôn luôn lạc quan như Triệu An An lúc này lại không quá lạc quan, cô ấy lo lắng nói: “Về sau cũng nhẹ nhàng không được bao nhiêu a! Làm hiệu trưởng đúng là mệt chết người, hiện tại cuối cùng tại sao những người làm hiểu trưởng a, chủ nhiệm a, rất nhiều người đều hói đầu, hóa ra là rất mệt! Họ Mẫn kia đã không còn làm hiệu trưởng, chẳng những mập lên, hơn nữa trên đỉnh đầu trụi lủi còn bắt đầu có tóc dài ra, thật là kỳ tích! Ai da, cậu nói xem không phải tớ làm hiệu trưởng hai năm đầu tóc cũng trụi lủi chứ? Thật đáng sợ!”

Thượng Quan Ngưng tưởng tượng dáng vẻ đầu trọc của Triệu An An, tức khắc hết sức vui mừng nở nụ cười.

Triệu An An nhìn bạn xấu đang cười nhạo mình, hung hăng nhìn cô: “Cậu cứ dùng sức mà cười đi, nếu tớ đầu trọc, nhất định sẽ tới cạo sạch tóc của cậu, để cậu cũng biến thành người đầu trọc!”

Tuy rằng Triệu An An vẫn luôn oán giận cuộc sống ở trường học, nhưng Thượng Quan Ngưng có thể nhìn ra được, trạng thái tinh thần của cô ấy rất tốt, hơn nữa trong lời nói có thể cảm thấy được cô ấy đã trưởng thành.

Bởi vì trong trường học đều là học sinh, cô ấy là một hiệu trưởng, gánh vác rất nhiều trách nhiệm, loại trách nhiệm này, mang đến cho cô ấy áp lực xưa nay chưa từng có, cũng tạo cho cô ấy động lực để trưởng thành.

Cô ấy làm việc luôn là dạng đánh cá ba ngày, phơi lưới hai ngày, không có việc nào khiến cho cô ấy kiên trì làm đến mức tốt nhất, nhưng mà tình hình đã thay đổi.

Lúc trước Triệu lão thái thái cùng Triệu Chiêu đều cảm thấy, lấy tính cách của Triệu An An, khẳng định không thể gánh vác trọng trách, cũng trước nay không nghĩ tới đưa cô lên địa vị cao để rèn luyện, hai người đều muốn để Triệu An An đi làm những việc không ảnh hưởng toàn cục, như vậy kể cả cô làm sai hoặc không muốn làm, cũng sẽ không có hậu quả gì nghiêm trọng.

Hai người họ cũng không muốn để cô đi làm hiệu trưởng, chẳng may làm hư học sinh trong trường học, bồi tiền là việc nhỏ, chậm trễ việc học của bọn nhỏ mới là chuyện lớn.

Cũng cũng chỉ có Cảnh Dật Thần một chút cũng không coi đây là việc lớn, sắp xếp cho Triệu An An làm hiệu trưởng, một chút áp lực cũng không có, kể cả Triệu An An hủy cả trường học, hắn cũng sẽ không có nửa điểm cảm xúc dao động.

Thượng Quan Ngưng cùng Triệu An An ở trong phòng ngủ ríu rít nói chuyện, Cảnh Dật Thần đút sữa cho Cảnh Duệ xong liền dỗ hắn đi ngủ, sau khi xong hết liền đến phòng sách xử lí công việc.

Mấy ngày nay Cảnh Dật Thần vẫn luôn không hề gián đoạn xử lý công việc của tập đoàn Cảnh Thịnh, tuy rằng chỉ xử lý những việc quan trọng tương đối khẩn cấp, nhưng lượng công việc cũng không thể khinh thường, cũng may hắn đối với việc của tập đoàn rất quen thuộc, xử lý rất nhanh, hiệu suất rất cao.

Hôm nay muốn xử lý việc phải xử lý nhiều hơn mấy hôm trước, bởi vì thân thể hắn đã khôi phục không tồi, những việc còn đọng lại đều lấy ra xử lý hết.

Tập đoàn Cảnh Thịnh luôn luôn chú trọng làm từ thiện, năm nay hạng nhất là kế hoạch quyên tiền cho tổ chức xã hội hai trăm triệu, hắn trực tiếp phê duyệt.

Nhưng mà yêu cầu phải quyên tiền vào các trường học, trọng điểm trợ giúp các học sinh đã nghỉ học và các học sinh ưu tú có hoàn cảnh gia đình khó khăn, hơn nữa hắn còn yêu cầu mở quỹ học bổng ở đại học X, học sinh có hoàn cnahr gia đình khó khăn ở X đại có thể được miễn học phí, nếu thành tích ưu tú, không chỉ được miễn học phí, còn có thể lấy được học bổng, có cơ hội được ra ngước ngoài du học.

Sở dĩ năm nay Cảnh Dật Thần đem trọng điểm đặt ở trường học, rất rõ ràng là vì Triệu An An.

Rất nhiều học sinh nghèo còn nỗ lực hơn rất nhiều học sinh có hoàn cảnh giàu có, thành tích rát ưu tú, trừ bỏ thiếu một chút kiến thức, còn lại tố chất đều rất tốt, đại học X có rất nhiều học sinh hăng hái tiến về phía trước như vậy, trình độ sẽ tăng lên rất nhiều, địa vị hiệu trưởng của Triệu An An cũng sẽ nước lên thì thuyền lên.

Mỗi năm tập đoàn Cảnh Thịnh đều sẽ quyên tiền ra ngoài, có đôi khi là khu vực thiên tai, có đôi khi là khu vực xa xôi nghèo khó, thành phố A có rất nhiều viện phúc lợi và viện dưỡng lão cũng sẽ được Cảnh Thịnh quyên tiền, việc quyên tiền cho đại học X giúp đỡ việc học tập là lần đầu tiên.

Dù sao quyên đến nơi nào cũng là quyên, quyên cho đại học X càng hiệu quả hơn, một hòn đá trúng mấy con chim.

Gần đây Cảnh Thịnh có rất nhiều hạng mục hợp tác, đều là cùng tập đoàn Quý thị, hiện tại tập đoàn Quý thị hoàn toàn do Quý Bác không chế, sau khi được Cảnh Thịnh nâng đỡ, giá cổ phiếu của tập đoàn Quý thị nhanh chóng tăng trở lại, các hạng mục nghiệp vụ cũng dần dần khôi phục bình thường, chẳng qua tập đoàn Quý thị bị tổn thất một số lượng lớn những nhân tài ưu tú cùng một số khách hàng lớn, sự tổn thất này trong lúc nhất thời không thể đền bù được.

Nếu đổi là trước đây, Quý Bác khẳng định sẽ cực kì nóng nảy kích động, gấp không chờ nổi muốn tăng tốc độ phát triển của tập đoàn Quý thị, nhưng mà hiện tại, tuy rằng hắn ta vẫn có khát vọng như cũ, cũng đã không còn dã tâm vượt qua Cảnh Thịnh.

Hắn ta rõ ràng biết giữa mình và Cảnh Dật Thần có bao nhiêu khoảng cách, hiện tai Quý gia có thể chậm rãi khôi phục lại như bây giờ, cũng hoàn toàn nhờ công lao của Cảnh Dật Thần.

Hắn ta hiện tại an phận, cam tâm tình nguyện ở dưới trướng Cảnh Dật Thần, cùng hắn bảo trì chặt chẽ hợp tác, chuẩn bị cướp lấy quyền thừa kế Quý gia.

Cảnh Dật Thần không hứng thú khống chế Quý gia, nhưng cũng tuyệt đối sẽ không để Quý gia phát triển vượt qua Cảnh gia, hắn cũng không có lòng tốt như vậy, không giấu làm của riêng để tập đoàn Quý thị phát triển.

Bởi vậy, trên hợp đồng hợp tác với Quý thị, hắn không ký tên toàn bộ, có một số điều khoản hợp tác hắn đề thêm rất hà khắc, cứ như vậy, có thể cam đoan tập đoàn Cảnh Thịnh ở vị trí tuyệt đối.

Ngày hôm sau, Triệu An An sẽ biết việc tập đoàn Cảnh Thịnh sẽ đến đại học X quyên tiền.

Lần quyên tiền này khiến toàn trường thậm chí là toàn thành phố chấn động rất lớn, bởi vì số tiền quyên góp thật sự rất lớn, đủ để xây dựng đại học X đến mức tốt nhất!

Không chỉ tuyên truyền ở trong trường học, báo chí, TV các loại truyền thông đều tích cực tuyên truyền bốn phía, nâng cao danh tiếng của tập đoàn Cảnh Thịnh, cũng khiến danh tiếng của đại học X tăng lên rất nhiều.

Hiệu trưởng mới vừa nhậm chức chưa được một tuần, liền có một số tiền kếch xù quyên cho trường học, người sáng suốt đều có thể nhìn ra, Triệu An An còn trẻ tuổi đã làm hiệu trưởng, thế lực sau lưng chắc chắn rất to lớn.



Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi