HÀO MÔN ẨN HÔN: PHÚC HẮC TỔNG TÀI NUÔNG CHIỀU BÀ XÃ

Mấy ngày nay Cảnh Dật Thần không có đi làm, hắn một mực ở nhà chăm sóc cho Thượng Quan Ngưng, để thân thể cô sớm hồi phục. Thời gian rảnh rỗi còn lại, hắn dành để dạy Cảnh Duệ nói chuyện. Sự nghiêm túc và kiên nhẫn của hắn, ngay cả người làm mẹ như Thượng Quan Ngưng cũng cảm thấy mặc cảm vì mình không bằng.

Hiện tại, các công việc như cho Cảnh Duệ bú, thay tã, tắm rửa cho con, hắn làm đến vô cùng thuần thục. Công việc bảo mẫu của chị Nguyệt đã hoàn toàn bị hắn cướp mất.

Thượng Quan Ngưng trêu hắn: "Anh rất có tiềm năng trở thành vú nuôi ưu tú nha!"

Vẻ mặt Cảnh Dật Thần có chút tự hào: "Còn còn nhỏ như vậy, không thể để xảy ra sơ sót gì, nhất định phải chăm sóc thật tốt."

Buổi tối, Cảnh Dật Thần kể chuyện cổ tích cho Cảnh Duệ nghe, sau đó dỗ nó đi ngủ. Mặc dù Cảnh Duệ căn bản chưa có khả năng nghe hiểu được, nhưng mà hắn vẫn kể một cách say sưa chuyên chú, còn nắm lấy bàn tay nhỏ bé của con, tập trung dạy nó viết chữ.

Chờ Cảnh Duệ ngủ, Cảnh Dật Thần mới đi tắm rửa chuẩn bị nghỉ ngơi.

"Ôi, cuối cùng anh cũng buông được con xuống rồi sao? Em còn cho là đêm nay anh sẽ ngủ cùng con nữa chứ!"

Giọng điệu của Thượng Quan Ngưng phảng phất vị dấm chua, làm Cảnh Dật Thần cười không ngớt.

"Bảo bối, không phải ngay cả con mà em cũng có thể ăn dấm chứ? Em đã lưu luyến anh như thế, anh cũng không thể không có hồi đáp, anh sẽ đi tắm thật nhanh, lát nữa gặp nhau trên giường!"

Kết quả, không đợi đến lúc lên giường, bọn họ đã xxx trong phòng tắm.

Thượng Quan Ngưng bị hắn cởi chỉ còn một cái quần lót, vừa tức vừa xấu hổ, nói: "Không phải đã nói gặp nhau trên giường sao? Anh tắm đi, buông em ra!"

"Đã đến nước này, quần áo đều ẩm ướt, em cảm thấy anh có thể bỏ dở nửa chừng sao?"

Cảnh Dật Thần nào còn quan tâm đến việc trên giường hay phòng tắm. Dù sao đều là vợ của hắn, hắn muốn ở nơi nào thì ở nơi đó, phòng tắm còn có thể tăng thêm tình thú. Mỗi lần làm trong phòng tắm, Thượng Quan Ngưng lại càng dễ lên đỉnh.

Trong phòng tắm tràn ngập hơi nước, mùi hương thơm ngát của sữa tắm bao quanh hai người. Nhiệt độ nước cũng rất thích hợp, thế nhưng Thượng Quan Ngưng lại cảm thấy nước hôm nay quá nóng, nóng đến mức toàn thân cô đều ửng hồng. Bị Cảnh Dật Thần ôm trong ngực, cô chỉ cảm thấy toàn thân mình đang run rẩy.......

Thượng Quan Ngưng giống như không có xương, toàn thân mềm nhũn tựa vào người Cảnh Dật Thần. Nếu như không phải hắn ôm lấy eo cô, căn bản bây giờ cô cũng không thể đứng nổi.

Sau khi đã đỡ thèm, Cảnh Dật Thần không tiếp lăn qua lăn lại trong ngực cô nữa. Thân thể của cô mới khôi phục, không thể vận động quá kịch liệt, nếu không thì chắc chắn ngày mai cô sẽ không xuống giường được.

Nhưng mà, hiện tại hắn đã rất thỏa mãn, nhất là khi nhìn thấy trên gia thịt trắng nõn của Thượng Quan Ngưng tất cả đều là dấu vết do hắn để lại, hắn liền nở nụ cười ôn nhu.

Thời kỳ cho con bú, Thượng Quan Ngưng so trước kia càng thêm quyến rũ động lòng người, trước ngực cô là hai khối mềm mại, một bàn tay của Cảnh Dật Thần căn bản đã không thể bao trọn nữa rồi.

Cảnh Dật Thần dùng giọng nói trầm thấp đầy khêu gợi, kề bên tai Thượng Quan Ngưng thấp giọng hỏi: "Có trướng hay không?"

Hơi thở nóng bỏng của hắn lờn vờn bên tai Thượng Quan Ngưng, làn tai của cô nhanh chóng ửng đỏ.

Ngữ khí của hắn quá mức ái muội, Thượng Quan Ngưng cảm thấy trên người càng thêm không có khí lực.

Trước ngực quả thật rất trướng, bởi vì cả ngày hôm Cảnh Dật Thần đều bận rộn chăm sóc Cảnh Duệ, còn chưa kịp hút giúp cô.

Thế nhưng là lúc này Thượng Quan Ngưng làm sao nói ra được!

Cô đỏ mặt lắc đầu: "Không có không có, chúng ta nên ra ngoài đi!"

Cảnh Dật Thần trừng phạt, đưa bàn tay nhéo nhéo cô, thấp giọng nói: "Khẩu thị tâm phi cũng không phải là một phẩm chất tốt, em không cho anh uống vậy để người nào uống?"

Thượng Quan Ngưng tức giận, bóp mạnh vào cái hông rắn chắc của hắn. Cái người, này càng ngày càng nói ra mấy lời nói ái muội, không sợ làm người ta ngượng ngùng gì cả.

"Anh im miệng, không cho nói! Không có một câu nào nghiêm chỉnh!"

"Ừm, anh quyết định, về sau loại phúc lợi này anh cũng phải có, dù sao chỉ một mình con trai căn bản ăn cũng không hết, em cảm thấy thế nào?"

Cảnh Dật Thần đặt Thượng Quan Ngưng trên tường đá cẩm thạch đầy hơi nước, thân thể hai người không một khe hở mà dính chặt vào nhau, cả hai đều có thể cảm nhận được nhiệt độ nóng bỏng trên người đối phương.

Thượng Quan Ngưng không dám di chuyển, miễn cho lại dẫn lửa thiêu thân, hiện tại quả thật cô không còn sức nữa.

Cô cắn cắn môi, nói: "Không tốt lắm đâu, đều là của Duệ Duệ, không có phần của anh!"

"Anh đối với con trai tốt như vậy, chắc chắn con sẽ nguyện ý đem một nữa khẩu phần chia lại cho anh, em nói không tính."

Tay Cảnh Dật Thần không thành thật vuốt ve đường cong thân thể cô, buộc Thượng Quan Ngưng phải đồng ý sau này sẽ cho mình hưởng thêm phần phúc lợi nào đó.

Thượng Quan Ngưng xấu hổ đỏ cả mặt, hai mắt cũng có chút phiếm hồng.

"Nào có loại người như anh chứ! Loại chuyện cũng có thể lấy ra nói, có biết xấu hổ hay không?"

Người này, trước và sau khi cưới là có hai bộ mặt khác nhau mà!

Hiện tại thế mà có thể rất tự nhiên thảo luận với cô về vấn đề sữa này, Thượng Quan Ngưng mắc cỡ chết đi được!

Thế nhưng, cô đã hoàn toàn đánh giá thấp da mặt dày của Cảnh Dật Thần. Về chuyện phúc lợi của bản thân sau này, Cảnh Dật Thần làm sao có thể tuỳ tiện nhượng bộ, thủ đoạn đàm phán của vẫn còn rất cao minh.

"Nếu không thể, sau này con trai uống sữa bột, anh bú sữa mẹ. Anh thấy con rất thích uống sữa bột, còn có rất nhiều loại khẩu vị, em chỉ có một loại khẩu vị thôi, đoán chừng con đã uống đủ rồi."

Thượng Quan Ngưng dở khóc dở cười, ngẩng đầu lên cắn môi của hắn, hung hăng nguýt hắn một cái, uy hiếp nói: "Chuyện này sau này hãy nói đi, hiện tại không cho nói nữa, em muốn đi ngủ!"

Nhưng mà, cô lại không biết, ánh mắt của cô không có một chút lực sát thương nào, ngược lại tràn đầy vẻ nghi ngờ. Trong con ngươi đen láy của cô long lanh ánh nước, làm cho tim ai đó đập thình thịch.

Cảnh Dật Thần không thể khống chế mà hôn cô, một hồi lâu mới buông ra, thấp giọng nói: "Vậy không được, hiện tại còn chưa thảo luận xong vấn đề này, em không thể ngủ. Đương nhiên, anh sẽ thuyết phục em, đến khi em đồng ý mới thôi."

Trên khuôn mặt anh tuấn của hắn lộ ra một nụ cười tự tin, sau đó ôm Thượng Quan Ngưng, hai người vẫn tiếp tục dây dưa trong phòng tắm.

Tiếp tục tắm rửa còn đỡ, Thượng Quan Ngưng chịu không nổi hắn vẫn đang càn rỡ trên thân thể mẫn cảm của cô. Như thế mất một lúc, một lần nữa hô hấp cô trở nên dồn dập, toàn thân nóng lên.

Cô bất đắc dĩ cắn nhẹ lên bả vai Cảnh Dật Thần, dùng thanh âm thật thấp, nói: "Được rồi, em đồng ý là được chứ gì."

Khoé môi Cảnh Dật Thần lộ ra một nụ cười đắc ý, cầm một cái khăn tắm lau khô người cho cô, sau đó dùng một cái khăn tắm sạch sẽ khác, bao lấy toàn thân cô, trực tiếp ôm ra phòng tắm, trở về phòng ngủ.

Thượng Quan Ngưng ôm cổ của hắn, có chút ngượng ngùng thấp giọng nói: "Em trướng đến có chút đau, anh giúp em một chút."

Trong con ngươi thâm trầm của Cảnh Dật Thần lập tức bắn ra tia lửa, hắn cười thấp giọng nói: "Tuân mệnh, bà xã!"

Hắn cảm thấy, bản thân kiên quyết không cho Thượng Quan Ngưng mua dụng cụ hút sữa, thật sự là một quyết định quá sáng suốt!

Nếu không, đời nào cô sẽ dùng đến hắn chứ!

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi