HÀO MÔN ẨN HÔN: PHÚC HẮC TỔNG TÀI NUÔNG CHIỀU BÀ XÃ

Triệu lão thái thái cùng Triệu Chiêu rất thích gả Triệu An An cho Mộc Thanh, trừ bỏ bởi vì hai người đều thích nhau còn có một nguyên nhân quan trọng khác đó là Mộc gia thuộc danh y thế gia, Mộc Vấn Sinh có danh tiếng là Thần y.

Hai người vẫn luôn cảm thấy, kể cả Mộc gia không thể cam đoan Triệu An An sống lâu trăm tuổi, nhưng sống mười năm hai mươi năm thì không có vấn đề.

Hiện tại Mộc Thanh đang nghiên cứu mấy loại thuốc mới, không cần phải nói, hắn khẳng định là vì Triệu An An mà nghiên cứu, để đảm bảo cơ thể của An An về sau có thể khỏe mạnh.

Hiện tại lão thái thái nhìn Mộc Thanh càng ngày càng thuận mắt, hắn quả thật là phúc tinh của Triệu An An a!

Mộc Thanh cười cười, lại nói mấy câu đơn giản với Triệu lão thái thái, sau đó liền lên lầu tìm Triệu An An.

Hắn gõ cửa phòng, nói câu “An An, là anh, anh vào nhé”, sau đó liền mở cửa phòng đi vào.

Triệu An An mặc một bộ quần áo ở nhà màu trắng, ngắn tay quần đùi, lộ ra cặp đùi thon dài trắng tinh, cô ghé vào giường, Mộc Thanh tiến vào cô cũng không thèm nhìn một cái.

“Anh phải cầu xin bà ngoại thật lâu, bà mới cho anh vào, chỉ có mười phút, một lát liền đuổi anh đi.”

Mộc Thanh nói, đi đến bên mép giường Triệu An An ngồi xuống, duỗi tay muốn vuốt ve tóc cô, lại bị cô trực tiếp né tránh.

Cô vừa trốn Mộc Thanh mới nhìn thấy đôi mắt hơi hơi sưng đỏ của cô giống như là đã khóc.

Tươi cười trên mặt Mộc Thanh liền biến mất, một phen đem kéo cô lại đây, cau mày nói: “Em làm sao vậy?”

Triệu An An nhìn hắn một cái, từ dưới gối đầu lấy ra một phong thư thật dày ném lên người hắn: “Anh cầm giấy đăng kí kết hôn của anh, cút ra ngoài cho tôi!”

“Giấy đăng kí kết hôn?! Giấy đăng kí gì chứ!”

Mộc Thanh bị cô nói không thể hiểu được, vội vàng lấy giấy tờ trong phong thư ra.

Bên trong là một chồng ảnh chụp thật dày cùng một tờ giấy nhỏ màu đỏ chói mắt, mặt trên viết mấy chữ màu vàng thật to: Giấy đăng kí kết hôn!

Vừa mở ra đã thấy, mặt trên viết rõ hai cái tên: Mộc Thanh, Dương Mộc Yên!

Lại xem những tấm ảnh đó, tất cả đều là ảnh thân mật của hắn và Dương Mộc Yên!

“An An, anh không có kết hôn! Giấy tờ này là giả!”

Trên trán của Mộc Thanh chảy đầy mồ hôi, lập tức giải thích với Triệu An An.

Nước mặt của Triệu An An lại chảy ra, giọng cô hơi khàn khàn mang theo sự đau lòng: “Đừng lừa tôi! Tôi đã cho người điều tra qua, ở Cục Dân Chính có giấy tờ đăng kí của hai người! Anh cút ra khỏi Triệu gia, tôi không muốn thấy anh!”

“Chuyện này không thể nào!”

Trên khuôn mặt đẹp trai của Mộc Thanh đầy vẻ lo lắng: “Anh sao có thể kết hôn với Dương Mộc Yên! Hiện tại cô ta và Quý Bác còn chưa ly hôn, kết hôn nữa sẽ là trùng hôn!”

“Vậy ảnh chụp thì sao? Từ khi nào các người thân mật như vậy, có phải chỉ một mình tôi không hay biết gì đúng không! Đừng nói cái gì cả, nhanh chóng cút đi! Dù sao tôi cũng không muốn gả cho anh, người luôn muốn cưới tôi là anh! Hiện tại anh lại đi cưới người khác vậy mà còn mặt mũi tới đây! Anh thật là khốn kiếp!”

Tuy rằng ảnh chụp cùng giấy đăng kí kết hôn đều ở trước mắt, nhưng Mộc Thanh cảm thấy, Triệu An An nên tin tưởng hắn một chút làm sao lại tin tưởng mấy thứ này!

Hắn yêu ai, Triệu An An chẳng lẽ không rõ ràng sao? Hắn muốn cưới ai, không phải vẫn luôn nói rõ ràng chẳng nhẽ cô không biết?

Hắn bắt đầu từ năm hai mươi tuổi, liền không thích cô gái khác, cũng không chạm vào cô gái khác, người phụ nữ của hắn từ đầu đến cuối chỉ có một mình Triệu An An.

Nếu hắn thật sự muốn kết hôn với Dương Mộc Yên, còn chờ tới hôm nay?

Sẽ chờ đến khi Dương gia bị Cảnh gia hủy diệt, lúc Dương Mộc Yên trở thành đối thủ một mất một còn với Cảnh Dật Thần, lại muốn kết hôn với Dương Mộc Yên?

Triệu An An dù cho không có tâm cơ, cũng không thể ngu thành cái dạng này đi!

Sắc mặt Mộc Thanh dần dần lạnh xuống.

Hắn từ trên giường đứng lên, dùng ánh mắt đau khổ nhìn Triệu An An, gằn từng chữ một nói: “Thứ nhất, anh không kết hôn với Dương Mộc Yên, giấy đăng kí kết hôn là do cô ta làm giả. Thứ hai, những ảnh chụp này đều đã qua xử lí, trừ em ra, anh không chạm qua bất kì cô gài nào, người bệnh không tính. Thứ ba, hôm nay anh tới đây là muốn giải thích việc của Dương Mộc Yên.”

Triệu An An lạnh lùng nói: “Anh còn lừa gạt tôi đúng không? Không tin anh gọi điện thoại cho Trịnh Kinh, để hắn điều tra cho anh xem anh có kết hôn hay không!”

Mộc Thanh cũng tức giận, hắn có thể cho phép Triệu An An tùy hứng, có thể cho phép cô đanh đá, có thể cho phép lúc tâm trạng cô không tốt túy ý đánh chửi nhưng không cho phép cô hiểu lầm những việc này.

Hắn yêu cô như vậy, có thể dốc hết tất cả để yêu, hắn yêu không giữ lại một thứ gì cũng không cần đáp trả.

Hắn làm nhiều như vậy, cô lại không tin tưởng chút nào, ở trong lòng cô, hắn là người dễ dàng thay lòng đổi dạ như vậy sao?

Hắn cho rằng, bất luận trải qua mưa gió gì, Triệu An An đều sẽ tin tưởng hắn.

“Triệu An An, anh nói lại lần nữa, anh không có kết hôn! Đây là quỷ kế của Dương Mộc Yên, em rốt cuộc có đầu óc hay không, như vậy cũng tin được!”

“Đúng là tôi không có đầu óc! Dương Mộc Yên có! Không phải trước kia anh vẫn luôn muốn cưới Dương Mộc Yên sao? Hiện tại đã cưới được, anh thành công rồi! Thành công rồi anh còn tới tìm tôi làm gì? Đến xem tôi có bao nhiêu đáng thương sao? Mộc Thanh, không có anh, tôi vẫn có thể sống tốt! Anh là một tên khốn kiếp không hơn không kém!”

Cô vừa mắng vừa khóc lóc đem gối đầu đập lên người Mộc Thanh.

Mộc Thanh không trốn, thẳng tắp đứng đó tùy ý cô đập.

Hắn hít sâu một hơi, áp xuống sự tức giận và khó chịu dưới đáy lòng, nhàn nhạt giải thích nói: “Trước kia muốn cưới Dương Mộc Yên, chỉ vì Dương gia có thể trợ giúp Mộc gia, khiến bệnh viện Mộc thị phát triển tốt hơn, hơn nữa lúc đó chúng ta đang trong trạng thái chiến tranh lạnh, em không chịu gả, anh cũng không thể khốn khổ cầu hôn.”

“Anh muốn cưới cô ta là vì tiền mà thôi, cô ta xấu như vậy, chẳng lẽ anh sẽ thích thật sao? Hiện tại tuy rằng đã xinh đẹp, anh cũng không có khả năng động lòng với cô ta. Cô ta là vợ của Quý Bác, cũng là kẻ thù của Cảnh thiếu, anh cưới ai không được lại phải cưới cô ta?”

Triệu An An không tin, cô không thể chấp nhận được việc Mộc Thanh kết hôn với cô gái khác!

Huống chi, căn bản không giống như lời Mộc Thanh nói, giấy đăng kí kết hôn là giả, sau khi cô nhận được mấy thứ kia, cũng nghi ngờ là giả, nhưng cô đã nhờ bạn bè ở Cục công an điều tra qua, phát hiện bọn họ thật sự đã kết hôn!

Những ảnh chụp đó, chân thật như vậy, tất cả đều là ảnh thân mật của Mộc Thanh cùng Dương Mộc Yên ở bên nhau!

Cô làm sao có thể không tức giận khổ sở!

Trước kia cô chưa từng gặp qua Dương Mộc Yên, nhưng tìm ảnh của Dương Mộc Yên không có khó khăn gì. Bởi vì lúc Dương Mộc Yên kết hôn với Quý Bác, tất cả báo chí và trên mạng đều có ảnh chụp, tùy tiện tìm là có thể thấy.

Mộc Thanh nhìn ra Triệu An An không tin, cô không có tâm cơ gì, căn bản không biết che dấu cảm xúc của mình, tất cả đều viết lên trên mặt.

Trong lòng hắn lạnh giống như bị đóng băng, đau đến nỗi hắn không thể thở nổi.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi