HÀO MÔN ẨN HÔN: PHÚC HẮC TỔNG TÀI NUÔNG CHIỀU BÀ XÃ

Mộc Thanh chịu đựng tức giận đi lên trước, nhìn Lý Phi Đao nói: “Nể mặt Cảnh thiếu, hôm nay tôi đến lấy ngân châm ra, anh chú ý bảo vệ An An cho tốt! Nhưng tuyệt đối không cho phép anh có chủ ý không tốt với cô ấy!”

Lý Phi Đao có chút kinh ngạc: “Hôm qua anh lấy ngân châm đâm vào cơ thể tôi?”

Ngày hôm qua hắn ta suy nghĩ rất lâu, làm sao cũng không nghĩ ra lý do mà mình thua!

Thân thể Mộc Thanh gầy gò, theo lý thuyết khẳng định không phải đối thủ của hắn ta a! Sao có thể một đập liền đánh hắn ta hôn mê, hơn nữa ngực đau rất lâu, mồ hôi hắn chảy ra đầm đìa!

Hóa ra Mộc Thanh lại dựa vào một cái kim may mà thắng!

Tuy rằng Mộc Thanh thắng, nhưng Lý Phi Đao không phục!

“Hôm nay chúng ta đường đường chính chính đánh một trận, anh không được dùng thủ đoạn đó, tôi cũng có thể nhường anh mấy chiêu!”

Làm sao còn muốn đánh một trận?!

Còn không chịu để yên!

Mộc Thanh vừa tức vừa giận, hận không thể trực tiếp độc chết Lý Phi Đao!

Hôm nay hắn chịu tới lấy ngân châm ra đã là nhượng bộ rất lớn, người này lại còn được một tấc muốn tiến thêm một thước!

Mộc Thanh tức giận nói: “Đánh cái rắm! Kể cả anh như vậy, đơn thuần so sức lực, có mấy người có thể so sánh với anh? Tôi là bác sĩ, không phải vệ sĩ, đầu óc bị nước vào mới muốn đánh nhau với anh! Anh lại dong dài, tôi liền để cây ngâm châm kia ở trong người anh, mỗi ngày đau chết anh, một tháng nữa sẽ thất khiếu đổ máu mà chết!”

Câu cuối cùng Mộc Thanh chỉ hù dọa Lý Phi Đao mà thôi.

Trước nay hắn đều không muốn giết chết Lý Phi Đao, hắn ta thích Triệu An An cũng không đến mức phải chết.

Nhưng Lý Phi Đao lại coi là sự thật.

Hắn ta chưa bao giờ nói giỡn với người khác, nói chuyện đều rất nghiêm túc, cho nên trên cơ bản cũng nghe không ra người khác đang nói giỡn.

Loại đau đớn ngày hôm qua còn rõ ràng ngay trước mắt, nếu mỗi ngày đều đau như vậy, thật sự muốn mạng người!

Phải biết rằng, hắn ta đau suốt một giờ, đến lúc bớt đau, hắn ta không còn chút sức lực đi lại nào, nghỉ ngơi cả đêm mới khôi phục được một nửa thể lực.

Nếu mỗi ngày đều tới một lần, hắn ta không có sức lực, làm sao có thể bảo vệ Triệu An An?

Lý Phi Đao không nói chuyện nữa, đứng trước mặt Mộc Thanh, thành thành thật thật chờ hắn lấy châm.

Thủ pháp của Mộc Thanh cực kì thuần thục, nhưng quá trình lấy châm vẫn có chút đau đớn như cũ, lấy năng lực nhẫn nại của Lý Phi Đao trên đầu vẫn có một lớp mồ hôi mỏng, sắc mặt có chút trắng bệch.

Lấy châm xong Mộc Thanh lại không yên tâm uy hiếp Lý Phi Đao vài câu, Lý Phi Đao lại không phát ra tiếng nào, giống như lại khôi phục sự trầm mặc trong dĩ vãng.

Lý Phi Đao không lại ồn ào muốn cưới Triệu An An, trong lòng Mộc Thanh cuối cùng cũng thoải mái một ít.

Hắn đẩy của văn phòng Triệu An An trực tiếp đi vào.

Trong văn phòng rộng lớn mà xa hoa, Triệu An An đang vùi đầu xem tài liệu.

Gần đây đại học X tham gia vào cuộc bầu chọn đại học ưu tú nhất cả nước, việc này trực tiếp ảnh hưởng đến xếp hạng của đại học X trong nước thậm chí là toàn thế giới, cả trường đều cực kì coi trọng.

Phía dưới có rất nhiều người đưa báo cáo lên, có liệt kê ưu thế của trường cũng có hướng cô đòi tiền —— thiết bị trong trường học có chút lạc hậu, cần phải đổi mới, nếu trang thiết bị không được nâng cấp, điều kiện có tốt thế nào cũng vô dụng.

Triệu An An đã không phải người mới ra đời, cô rất rõ ràng những chuyện ẩn ở bên trong trường học.

Có người thật sự muốn nâng cao chất lượng trường học, có người lại nhân cơ hội đòi tiền!

Báo giá của bọn họ rõ ràng đều không hợp lý, cao hơn giá thị trường quá nhiều, những hạng mục này, Triệu An An sẽ không duyệt.

Vốn dĩ Triệu An An là một đại tiểu thư đối với giá cả hàng hóa cũng không có khái niệm gì.

Ví dụ có người muốn mua máy chiếu dùng cho dạy học, mấy ngàn tệ mấy vạn tệ đều có, Triệu An An chưa từng mua quá thứ này, chính cô cũng không biết chi bao nhiêu mới hợp lý.

May mắn bên người có thầy giáo chỉ đạo đối với việc này cũng rất rõ ràng.

Biết nên mua những thứ đó ở đâu, số lượng đại khái là bao nhiêu.

Hơn nữa còn dạy cho Triệu An An, để người phía dưới làm việc, không thể mọi chỗ tốt đều không cho người lấy, nước quá trong ắt không có cá, việc hoàn toàn không có lợi sẽ không có người nguyện ý đi làm.

Triệu An An được dạy dỗ cũng nhanh chóng trưởng thành, không chỉ có thể xử lý tốt các mối quan hệ, hơn nữa bắt đầu hiểu một ít quy tắc trên thương trường.

Đương nhiên, Triệu An An bởi vì gần đây số tiền trong tay cô cũng không có nhiều, cô đối với tiền mẫn cảm hơn người khác rất nhiều, phàm là người duỗi tay đòi tiền cô, cô đều không cho họ sắc mặt tốt.

Người phụ nữ nghiêm túc luôn đẹp nhất.

Ánh nắng lúc sáng sớm nhu hòa, Triệu An An cúi đầu, nghiêm túc lật xem tài liệu, trong tay cầm một cái bút máy, đang vòng vòng viết viết.

Bút máy kia, là Mộc Thanh đưa cho cô, đã rất nhiều năm, không nghĩ tới cô còn giữ.

Cô vẫn mặc một bộ đồ công sở màu đen như cũ, chẳng qua áo sơmi bên trong đã đổi thành màu xám tro.

Làn da cô trắng nõn, mặc loại màu này có vài phần trang trọng, ngồi trên ghế da màu đen, thoạt nhìn rất có khí thế của người lãnh đạo.

Mộc Thanh chỉ cảm thấy rất vui mừng, cô gái ham chơi chỉ biết rời nhà trốn đi, hiện giờ cũng có thể một mình đảm đương công việc!

Hắn cười gõ gõ cửa: “Hiệu trưởng Triệu, anh có thể vào ngồi không?”

Triệu An An ngẩng đầu lên, nhìn thấy Mộc Thanh, trong ánh mắt hiện lên một tia vui vẻ, lại nghiêm trang nói: “Mời vào!”

Tay của Mộc Thanh cắm vào túi quần, chậm rãi đi đến trước mặt cô: “Em làm việc nghiêm túc khiến anh không muốn quấy rầy em. Nhưng anh cảm thấy, em giống như rất thích làm hiệu trưởng, không giống như bị buộc phải nghiêm túc.”

“Không ở chỗ này thì không biết làm, em ở vị trí cao, tự nhiên phải làm tốt nhất. Hôm nay bác sĩ Mộc đại giá quang lâm, có chuyện gì sao?”

Ừ, làm hiệu trưởng mấy ngày, liền nói chuyện nho nhã như vậy!

Trong bụng cô có bao nhiêu học thức, hắn còn không rõ ràng sao?

Mộc Thanh cười cười, nói: “Anh tới là để nói cho em biết, về sau nếu ở trường có giáo sư nam tặng hoa cho em, em phải vứt đi hết! Nếu thích hoa thì anh sẽ mua cho em!”

Hóa ra là vì cái này!

Triệu An An cố ý dùng giọng không cho là đúng nói: “Em xinh đẹp như hoa, có người theo đuổi là chuyện bình thường a! Có người tặng hoa em đương nhiên phải nhận, anh mà tặng…… Em sẽ không nhận! Trừ khi anh tặng em một vườn hoa hồng a!”

“Muốn vườn hoa hồng đúng không?” Mộc Thanh nhéo nhéo cằm nhỏ của cô, nghiêm túc nói: “Không thành vấn đề, anh đưa!”

Một vườn hoa hồng mà thôi, hắn còn tặng được!

Chỉ cần Triệu An An thích, muốn ngôi sao hắn cũng hái xuống cho cô.

Triệu An An đập tay Mộc Thanh, trừng mắt liếc hắn một cái: “Sao anh không đi làm? Sáng sớm tới nơi này đùa giỡn em! Nhanh chóng đi thôi, em bận lắm, một đống lớn tài liệu chưa xem, hôm nay khẳng định phải thức đêm!”

“Anh giúp em?”

“Anh không đến bệnh viện? Hôm nay không phải phẫu thuật? Không cần khám cho người bệnh?” 

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi