HÀO MÔN ẨN HÔN: PHÚC HẮC TỔNG TÀI NUÔNG CHIỀU BÀ XÃ

Tiếng nói trong trẻo của hắn thấm vào sâu trong lòng Triệu An An, làm lòng cô run rẩy rung động.

Mộc Thanh cầu hôn cô a! Nghĩ thức cầu hôn lãng mạn như vậy a!

Một biển hoa hồng rực rỡ, nhẫn kim cương xa hoa mà lộng lẫy, còn có bạn bè và người thân, biểu ngữ tỏ tình đỏ chót, tiếng máy bay trực thăng đang xoay quanh trên không!

Hắn biến mất bốn ngày, hóa ra là để chuẩn bị cho lần cầu hôn này!

Nước mắt của cô không ngăn nổi, lạch cạch lạch cạch rớt xuống dưới.

Nước mắt trong suốt rơi xuống sàn đá cẩm thạch màu đen, bắn ra giọt nước rất nhỏ, dưới ánh mặt trời khúc xạ ra ánh sáng rực rỡ, tố cáo sự hạnh phúc của chủ nhân.

Triệu An An dẫm lên giày cao gót màu đen, từng bước một chậm rãi đi xuống bậc thang, đi đến trước mặt Mộc Thanh đang quỳ trên đất, bình tĩnh nhìn đôi mắt Mộc Thanh, ở dưới ánh mắt mong chờ của mọi người, cô nghiêm túc nói: “Em đồng ý.”

Đám người lập tức vỗ tay như sấm, sôi nổi tung từng nắm cánh hoa hồng, cao hứng cười lớn, giống như chính mình cầu hôn thành công, hoặc là được cầu hôn thành công.

Mộc Thanh vẫn quỳ gối ở đó, không thể tưởng tượng nói: “Em nói cái gì?!”

Hắn vừa rồi khẳng định là nghe lầm! Triệu An An nói đồng ý?!

Triệu An An vừa khóc vừa cười, lặp lại nói: “Em đồng ý!”

Mộc Thanh lập tức đứng lên, mừng rỡ như điên ôm lấy Triệu An An, ôm cô xoay tại chỗ vài vòng mới dừng lại tới!

Hắn ở trước mặt mọi người hôn cô, sau đó đưa hoa hồng cho cô sau đó tự tay đeo cho cô chiếc nhẫn kim cương hình trái tim đáng giá mấy triệu.

Triệu An An ôm hoa hồng, nhìn Mộc Thanh nghiêm túc đeo nhẫn cho cô, chỉ cảm thấy mình là cô gái hạnh phúc nhất thế giới!

Cô vui đến mức rớt nước mắt, chờ khi Mộc Thanh đeo nhẫn cho cô xong, cô gấp không chờ nổi nhào vào trong ngực Mộc Thanh, nghẹn ngào nói: “Anh thật đáng ghét, đã vài ngày em không anh, thế mà anh lại không một tiếng động chuẩn bị nhiều như vậy! Em rất vui vẻ a!”

Mộc Thanh dịu dàng hôn lên nước mắt của Triệu An An, hốc mắt hồng hồng ôm chặt cô: “Anh cũng rất vui vẻ, An An, thật sự rất vui vẻ!”

Hiện tại hắn cũng rất muốn khóc, rất muốn rơi lệ!

Triệu An An đồng ý gả cho hắn!

Hắn không phải đang nằm mơ chứ?

Trời cao, nếu đây thật sự là mơ, vậy hắn không cần tỉnh lại!

Sáu máy bay trực thăng hoàn thành nhiệm vụ, chậm rãi bay lên trời cao, sau đó ồn ào rời đi.

Một chiếc xe thể thao Bugatti màu trắng xa hoa xuyên qua đám người, dừng bên cạnh Mộc Thanh cùng Triệu An An.

Chiếc xe thể thao xa hoa đáng giá mấy triệu làm đám người vây quanh cảm thán không ngừng.

Tài xế mặc tây trang phẳng phiu bước xuống xe nói: “Thiếu gia, tiểu thư, mời lên xe!”

Mộc Thanh mang theo Triệu An An đi đến bên cạnh xe, mở cửa xe che chở cô ngồi vào, sau đó chính mình vòng qua bên kia, cũng ngồi xuống.

Tài xế cũng trở lại trong xe, xác nhận hai người đều ngồi xong liền khởi động xe rời đi.

Chiếc xe thể thao xa hoa chậm rãi lăn bánh ra phỏi vườn trường, rồi sau đó tiến vào dòng xe cộ, nhanh chóng biến mất trong tầm mắt của mọi người.

Mà bên trong xe thể thao, Mộc Thanh gắt gao ôm Triệu An An, hắn kích động đến không thể kiềm chế, làm sao cũng không tin Triệu An An chịu gả cho hắn.

Hắn sợ tất cả đều là áo giác, thậm chí còn tự cấu đùi mình, cảm giác được đau, hắn mới ha ha ha phá lên cười.

Triệu An An nhìn thấy tất cả hành động ấu trĩ của hắn, trong lòng lại đau dữ dội.

Cô đồng ý gả cho hắn, hắn liền cao hứng như vậy sao? Dọc theo đường đi đều gắt gao ôm cô, giống như sợ cô biến mất.

Cho tới bây giờ Mộc Thanh vẫn không có cảm giác chân thật, hắn ôm Triệu An An, thật cẩn thận hỏi: “An An, em thật sự đồng ý gả cho anh sao?”

Lúc này đây, Triệu An An trầm mặc.

Cô không trả lời.

Mộc Thanh lập tức đổ mồ hôi lạnh, sự vui vẻ lúc trước biến mất không còn chút nào, sắc mặt trắng bệch có chút dọa người: “An An, em nói chuyện a!”

Triệu An An ngẩng lên, nước mắt không ngừng tuôn rơi: “Em cũng không biết có thể sống mấy ngày, anh cưới em làm gì? Em gả cho anh không phải sẽ hại anh sao, em không gả.”

Mộc Thanh vô cùng tức giận, lạnh lùng nói: “Nói linh tinh! Cái gì gọi là không biết sống được mấy ngày?! Có anh ở đây, em có thể sống lâu trăm tuổi! Anh không phải đã đưa em đến viện nghiên cứu của Mộc gia hay sao? Chúng ta đang nghiên cứu loại thuốc mới dùng để ức chế tế bào ung thư, kể cả bệnh của em tái phát, anh cũng có thể cứu em!”

“Thuốc của anh anh cũng chưa chắc đã cứu được em, ung thư vấn đề khó của cả thế giới, sao có thể để anh dễ dàng để anh giải được như vậy. Thân thể của em, em là người hiểu rõ nhất, bác sĩ của em ở Đức cũng có nói, xác suất tái phát hơn 99%, em không thể nào là 1% may mắn kia. Cho tới bây giờ, bệnh ung thư này, chưa có một người nào tái phát lần thứ tư mà còn sống sót, chỉ cần em bị tái phát lần ba, thì lần thứ tư cũng không còn xa nữa.”

Hốc mắt Mộc Thanh đỏ bừng, vì mấy ngày mệt mỏi liên tục mà trong đôi mắt tràn đầy tơ máu.

Hắn ngơ ngẩn nhìn Triệu An An, nước mắt bỗng nhiên chảy xuống.

Hắn biết, Triệu An An không có khả năng dễ dàng như vậy liền đồng ý gả cho hắn!

Hắn đúng là ngu xuẩn quá mức! Vậy mà lại tin!

“Em đã đồng ý gả cho anh, anh mặc kệ, từ hôm nay trở đi em là vị hôn thê của anh! Chúng ta lúc nào cũng có thể đi đăng kí kết hôn, làm tiệc cưới!”

Hắn ôm chặt Triệu An An, dùng sức ôm cô vào trong ngực, giống như muốn khảm cô vào trong ngực mình.

Nhưng giọng nói từ cường thế ngang ngược nhanh chóng liền biến thành khẩn cầu: “An An, em đừng làm anh sợ, em không cần nói bậy, em sẽ tốt, sẽ không có việc gì! Em lương thiện như vậy, khẳng định là người may mắn 1% kia, em đừng rời bỏ anh, em rời đi thì anh làm sao có thể sống sót?”

Giọng nói của hắn bởi vì cảm xúc thay đổi mà trở nên khàn khàn.

Nước mắt nóng bỏng nhỏ giọt lên mặt Triệu An An làm lòng cô đau đến tột cùng.

Mộc Thanh cũng không dễ dàng rơi lệ!

Tính cách của hắn cũng rộng rãi như cô, từ trong xương cốt đều là sự kiên nghị của người đàn ông, chưa bao giờ khóc.

Nhưng hiện tại, hắn lại vì cô mà rơi lệ.

Triệu An An đau lòng khóc thành tiếng tới: “Đừng nói nữa, em rất khó chịu!”

Cô lung tung lau nước mắt trên mặt Mộc Thanh, sau đó lại trực tiếp hôn lên, hôn điên cuồng mà triền miên, không quan tâm tài xế đang lái xe ở đằng trước.

Trên thực tế, lúc này, trong mắt cô căn bản là không có người khác, trong mắt trong lòng cô đều chỉ còn lại một mình Mộc Thanh.

Mộc Thanh cũng điên cuồng hôn cô, hắn biết trong lòng Triệu An An còn đau khổ hơn bất kì ai, cô vẫn luôn phải chịu sự dày vò rất lớn, hắn cũng cực kì đau lòng cô

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi