HÀO MÔN ẨN HÔN: PHÚC HẮC TỔNG TÀI NUÔNG CHIỀU BÀ XÃ

“Nhưng Luân Luân thật sự không có việc gì sao? Cô ấy tự sát như thế nào? Cắt cổ tay hay sao? Chảy rất nhiều máu sao? Em nhìn sắc mặt cô ấy tái nhợt rất dọa người a! Tại sao anh lại cho cô ấy đeo mặt nạ dưỡng khí, tình huống của cô ấy có phải rất nghiêm trọng hay không?”

Triệu An An bớt nôn nóng hơn, trong não nhão thành hồ nước cũng bắt đầu suy nghĩ bình thường, hỏi ra mấy vấn đề.

Mộc Thanh ở trong lòng cười khổ, hắn đâu biết Trịnh Luân rốt cuộc “Tự sát” như thế nào! Kể cả việc Trịnh Luân “Tự sát” hắn cũng không biết a! Mặt nạ dưỡng khí đâu phải do hắn đeo cho cô ấy!

Thượng Quan Ngưng còn không hề nói cho hắn biết phải diễn như thế nào!

Nhưng IQ và EQ của hắn đều cao hơn Triệu An An nhiều, lừa gạt cô vẫn không thành vấn đề.

“Cô ấy không có việc gì, em yên tâm đi, tĩnh dưỡng mấy ngày thì tốt rồi. Em còn nghi ngờ y thuật của anh sao? Em không tin anh?”

Hai câu hỏi lập tức liền rời được sự chú ý của Triệu An An, mà Mộc Thanh cũng không hề thừa nhận việc Trịnh Luân tự sát, cũng không có trả lời cô ấy dùng cách gì để tự sát, khéo léo tránh né những vấn đề chính.

Triệu An An gật gật đầu, cô tất nhiên sẽ tin tưởng Mộc Thanh.

Hiện tại cô sợ nhất là không có người nào tin tưởng mình, cho nên tự nhiên cô cũng sẽ không để Mộc Thanh cảm thấy không ai tin tưởng mình.

“Không không không, em tin tưởng anh! Có anh ở đây, Luân Luân sẽ không xảy ra vấn đề gì!”

“Ừ, vậy là tốt rồi! Lát nữa anh sẽ gọi điện cho cô ấy, em tự mình xác nhận tình trạng sức khở của cô ấy đi.”

Mộc Thanh vừa nói vừa ôm Triệu An An đi lên tầng hai.

Hắn đưa Triệu An An vào phòng ngủ, sau đó chính mình đi khác phòng, lập tức gọi điện thoại cho Thượng Quan Ngưng.

Thượng Quan Ngưng nhận được điện thoại của Mộc Thanh, không hề ngoài ý muốn, nhưng thái độ của cô cũng không tính là nhiệt tình.

“Bác sĩ Mộc, anh có việc gì sao?”

Mộc Thanh nghe được Thượng Quan Ngưng không nhiệt tình, nhưng hắn cũng không có biện pháp, Thượng Quan Ngưng vẫn luôn trách hắn do dự không quyết đoán, không bỏ được bép buộc Triệu An An, kế hoạch tốt cũng bị hắn hủy hoại.

“Chị dâu, rốt cuộc chuyện này là thế nào a? Ngài dù sao cũng phải đem mọi việc nói rõ với tôi a, bằng không tôi đâu biết phải làm cái gì! Chị dâu đừng nóng giận, trước kia là tôi không đúng, hiện tại tôi có thể đăng kí kết hôn với An An, tất cả đều là công lao của chị! Có cơ hội nhất định tôi sẽ gặp mặt cảm ơn!”

Thượng Quan Ngưng lập tức cười, lại khôi phục sự ôn hòa ngày xưa, cười nói: “Được rồi, không cần anh phải cảm ơn tôi, về sau nếu An An biết sự thật, đừng đuổi giết tới tận cửa là được! Tôi chân thành chúc hai người hạnh phục, về sau vĩnh viễn đều ở bên nhau, làm bạn với nhau cả đời! Về sau, An An chính là vợ của anh, anh phải đối xử với cô ấy thật tốt!”

Sau khi Mộc Thanh đăng kí kết hôn xong vẫn có cảm giác như đang mơ đến giờ phút này mới chậm rãi tiêu tán.

Thượng Quan Ngưng nói, có vẻ trang trọng như vậy, hiển nhiên hắn cùng Triệu An An kết hôn là sự thật không phải là giấc mơ của một mình hắn!

Từ hôm nay trở đi Triệu An An thật sự là vợ của Mộc Thanh!

Vợ của hắn……

Trong lòng Mộc Thanh một trận rung động, hắn dùng giọng kiên định nói: “Chị dâu yên tâm, tôi nhất định sẽ đối xử tốt với An An, mặc kệ về sau cô ấy như thế nào, đều là vợ của tôi, tôi sẽ luôn bảo vệ cô ấy, chăm sóc cô ấy!”

Thượng Quan Ngưng cười cười: “Ừ, tôi biết, anh nhất định sẽ làm được, An An không chọn sai người!”

Cô nói đại khái những âm mưu gần đây nhắm vào Triệu An An, Mộc Thanh nghe trợn mắt há hốc mồm.

Trịnh Kinh vẫn luôn bức ép Triệu An An kết hôn với cậu ấy?

Hơn nữa tất cả mọi người ở trước mặt Triệu An An đều biểu hiện tin tưởng cô cùng Trịnh Kinh đang yêu nhau!

Trịnh Luân căn bản không phải tự sát, chỉ là giả vờ bị bệnh do sự đau khổ và tuyệt thực mấy ngày mà thôi, là Triệu An An tự mình hiểu lầm!

Cũng được, mặc dù Trịnh Luân không phải tự sát nhưng chiêu này cũng đủ tàn nhẫn!

Triệu An An sao có thể chịu đựng được việc này!

Nếu Trịnh Luân thật sự bởi vì An An và Trịnh Kinh mà không muốn sống nữa, Triệu An An nhất định sẽ điên mất!

Cô là người cực kì trượng nghĩa, có thể vì giúp bạn mà không tiếc cả mạng sống, tuyệt đối sẽ không làm ra việc phản bội bạn bè. Việc cướp người đàn ông của bạn thân, Triệu An An chỉ cần nghĩ thôi cũng chịu không nổi.

Trách không được cô một hai phải cầm giấy đăng kí kết hôn của bọn họ đến bệnh viện gắp Trịnh Luân!

Hiện tại tất cả mọi người không tin cô, đều nói cô yêu Trịnh Kinh, muốn kết hôn với Trịnh Kinh, cô khó lòng giải thích, đành phải dùng phương thức đặc biệt nhất để mọi người tin tưởng.

Cùng hắn kết hôn, xác thức là con đường duy nhất mà Triệu An An có thể đi!

Cúp điện thoại với Thượng Quan Ngưng, Mộc Thanh lập tức gọi điện thoại cho Trịnh Kinh.

Hắn trịnh trọng nói lời cảm ơn với Trịnh Kinh, lấy tính tình nóng nảy của Triệu An An, diễn xuất lần này, chỉ sợ Trịnh Kinh cùng Trịnh Luân chịu không ít tội.

Sau khi hai người nói chuyện xong, sau đó Mộc Thanh mới đi vào phòng của Triệu An An, đem điện thoại đưa cho cô: “Anh đã nói chuyện kết hôn của chúng ta với Trịnh Luân và Trịnh Kinh, Trịnh Kinh về sau tuyệt đối sẽ không làm phiền em, Trịnh Luân cũng tin tưởng em. Em trò chuyện với Luân Luân đi!”

Triệu An An nhận điện thoại, có chút thật cẩn thận hỏi: “Luân Luân, cậu không giận tớ chứ? Cậu xem, người tớ thích là Mộc Thanh a, tớ không hề có suy nghĩ muốn kết hôn với Trịnh Kinh! Về sau cậu không được làm chuyện ngốc nghếch, được chứ?”

Trịnh Luân đã biết Triệu An An cùng Mộc Thanh lấy tốc độ nhanh nhất để đăng kí kết hôn, hơn nữa Thượng Quan Ngưng vì để bọn họ đăng kí nhanh chóng, còn nhờ Cảnh Dật Thần giúp đỡ, đã sớm chào hỏi với mấy người bên Cục Dân Chính, dừng lại công việc của mấy người kết hôn trước, điều động tất cả mọi người dùng tốc độ nhanh nhất làm giấy đăng kí kết hôn cho hai người, miễn cho Triệu An An lại thay đổi.

Cô rất vui vẻ chuyện của Triệu An An!

Cô ấy rốt cuộc có thể ở bên cạnh Mộc Thanh! Thật tốt quá!

Trịnh Luân hơi hơi có chút nghẹn ngào: “An An, về sau cậu nhất định phải hạnh phúc! Kết hôn không phải trò đùa, cậu không thể đổi ý giống như lúc đính hôn. Cậu và bác sĩ Mộc phải có cuộc sống thật tốt, không cần rời khỏi hắn, hắn là người yêu cậu nhất!”

Triệu An An hiểu lầm lời nói của Trịnh Luân, cô cho rằng, Trịnh Luân vẫn không chịu tin tưởng cô, cho nên mới nói như vậy.

Cô nhanh chóng cam đoan: “Luân Luân, cậu yên tâm, tớ sẽ không đổi ý, tớ sẽ luôn luôn ở bên cạnh Mộc Thanh! Trịnh Kinh là của cậu, tớ và anh ta không hề có quan hệ gì hết, cậu đừng suy nghĩ nhiều!”

Trịnh Luân có chút ngượng ngùng cười cười, nói: “Ừ, tớ tin tưởng cậu, An An.”

Những lời này của cô bao hàm ý tứ rất sâu, nhưng Triệu An An căn bản nghe không hiểu.

Cô ấy chỉ nghe được Luân Luân đã chịu tin tưởng mình, viên đá nặng trong lòng cũng chịu rơi xuống!

Triệu An An thở ra một hợi: “Vậy là tốt rồi! Cậu tin tưởng tớ và Trịnh Kinh không có chuyện gì là tốt rồi! Cậu làm tớ sợ muốn chết, tớ rất sợ hãi mình đã hại cậu!”

Trịnh Luân cắn cắn môi, thấp giọng nói: “Kỳ thật, tớ cũng rất sợ hãi, sợ cậu về sau không để ý tới tớ, An An, về sau cậu không thể không để ý đến tớ a!”

Triệu An An nghe không thể hiểu được, đây là có ý gì nha, rõ ràng là cô sợ hãi Trịnh Luân không để ý tới cô a, Trịnh Luân sao lại nói ngược lại?

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi