HÀO MÔN ẨN HÔN: PHÚC HẮC TỔNG TÀI NUÔNG CHIỀU BÀ XÃ

“Giết người từ cự ly xa, không có ai thích hợp bằng Tiểu Lộc. Sát thủ ở bên cạnh Dương Mộc Yên không chỉ có một người, nhưng ‘ Tử Thần ’ còn phải ra tay giết người, cho nên hắn không có khả năng luôn canh giữ bên cạnh Dương Mộc Yên. Chỉ cần ‘ Tử Thần ’ không có ở đó, Tiểu Lộc sẽ đi giết Dương Mộc Yên. Những sát thủ còn lại giao cho Trịnh Kinh và Mộc Thanh giữ chân bọn họ, ‘ Tử Thần ’ giao cho tôi và Quý Bác.”

Lúc trước Cảnh Dật Thần cũng đã sắp xếp qua kế hoạch, không thể để Tiểu Lộc trực tiếp đi đối kháng ‘ Tử Thần ’, như vậy phần thắng không lớn.

Cảnh Dật Nhiên vừa nghe, lập tức phản đối: “Không được, không thể để cô ấy đi một mình! Quá nguy hiểm!”

“Như vậy cậu đi?” Cảnh Dật Thần lạnh nhạt hỏi.

Cảnh Dật Nhiên hơi hơi cứng lại, ngay sau đó liền nói: “Đi thì đi, dù sao không thể để Tiểu Lộc đi, cô ấy đã giết Đường Thư Niên cho anh, không thể lại đi giết Dương Mộc Yên! Dương Mộc Yên so với Đường Thư Niên còn nguy hiểm hơn nhiều, cô ta biết mình đã chọc đến anh và Quý gia chắc chắn sẽ đề phòng!”

Hắn vừa dứt lời, Tiểu Lộc liền nhẹ giọng mở miệng nói: “Không để em đi!”

“Như vậy sao được! Em đừng xúc động, chuyện này không phải đùa giỡn, nguy hiểm như vậy, sẽ mất mạng như chơi!” Cảnh Dật Nhiên nổi giận đùng đùng, ở trong lòng hắn, Tiểu Lộc chỉ là một cô gái mà thôi, hắn muốn bảo vệ cô, nhưng cố tình chính mình không có năng lực lớn như vậy, cái này làm cho hắn cực kì bực bội.

Hắn hiện tại cực kì tức giận, cũng không hoàn toàn là do Cảnh Dật Thần, nguyên nhân rất lớn là do bản thân mình.

Biểu tình của Tiểu Lộc không có một tia biến hóa, nhàn nhạt nói: “Không có việc gì, em còn từng làm việc nguy hiểm hơn thế này, em vẫn còn sống sót. Trời sinh em ra là để giết người, việc này đối với em mà nói chỉ là việc thường ngày.”

Phản ứng của Tiểu Lộc đều rất bình thường, chỉ có Cảnh Dật Nhiên phản ứng quá mức kịch liệt, làm Mộc Thanh cùng Trịnh Kinh đang ngồi một bên có chút dại ra.

Mộc Thanh còn tốt hơn một chút, hắn đã gặp qua việc Cảnh Dật Nhiên cố chấp phải truyền máu cho Tiểu Lộc, biết Tiểu Lộc có vị trí quan trọng trong lòng hắn.

Trịnh Kinh lại lần đầu tiên nhìn thấy Cảnh Dật Nhiên quan tâm đến Tiểu Lộc như vậy, quả thực là quan tâm quá mức!

Mấu chốt nhất chính là, hắn hoàn toàn đem Tiểu Lộc coi như một cô gái bình thường mà đối xử, căn bản là đã quên Tiểu Lộc là một sự tồn tại biến thái, cô xếp hạng thứ hai trên bảng sát thủ toàn thế giới, không phải dựa vào vận khí mà là thực lực!

Để cô đi giết Dương Mộc Yên tất nhiên sẽ có nguy hiểm nhất định, nhưng cũng tuyệt đối không dọa người giống như Cảnh Dật Nhiên nói vậy.

Cảnh Dật Thần đã an bài một cách hợp lý nhất, hắn đem “Tử Thần” nguy hiểm nhất để chính mình xử lí, để Tiểu Lộc đi đối phó Dương Mộc Yên đã là rất chiếu cố cô ấy.

Cô xếp hạng thứ hai để cô đi đối phó người đứng thứ nhất mới là đúng đắn.

Thực lực của Tiểu Lộc cùng “Tử Thần” không phân cao thấp, sở dĩ “Tử Thần” xếp hạng đệ nhất, là bởi vì số lượng người hắn ta giết vượt xa Tiểu Lộc, bàn đến thực lực cá nhân, Tiểu Lộc sẽ trội hơn hắn ta một chút.

Rốt cuộc không phải tất cả mọi người đều giống nhue Tiểu Lộc, bị tiến hành cải tạo gen trở nên mạnh mẽ như vậy biến sự tồn tại của cô giống như siêu nhân.

Cảnh Dật Nhiên nhìn thấy Tiểu Lộc kiên trì, không khỏi có chút suy sụp ngồi ở trên sô pha.

Hắn không muốn để Tiểu Lộc đi mạo hiểm, cô không phải đã đáp ứng hắn không tiếp tục đi giết người sao? Tại sao bây giờ lại muốn đi?

Hắn phát hiện chính mình căn bản không ngăn được Tiểu Lộc đi giết người, người duy nhất ngăn cản được cô chỉ có Cảnh Dật Thần, cô rất nghe lời Cảnh Dật Thần, coi hắn như cố chủ của mình.

Cảnh Dật Nhiên khẽ cắn môi, bỗng nhiên ngẩng đầu nói: “Anh trai, anh thật sự muốn để em dâu anh đi mạo hiểm sao?”

“Phốc……”

Mộc Thanh bị xưng hô của Cảnh Dật Nhiên làm hoảng sợ, ngụm nước vừa mới uống liền phun hết ra ngoài.

Trịnh Kinh cũng trợn mắt há hốc mồm nhìn hắn ta cho rằng chính mình nghe lầm.

Ngay cả gương mặt của Cảnh Dật Thần cũng hơi run rẩy, hiển nhiên bị Cảnh Dật Nhiên dọa không nhỏ.

Bọn họ kinh ngạc không phải từ “Em dâu”, bởi vì việc Cảnh Dật Nhiên coi Tiểu Lộc là người phụ nữ của mình cũng không phải việc bí mật gì.

Bọn họ khiếp sợ chính là, Cảnh Dật Nhiên vậy mà lại gọi Cảnh Dật Thần là “Anh trai”! Hơn nữa còn gọi thuận miệng như vậy, rất chân thành tha thiết!

Người trước mặt mặc áo sơmi màu hồng đào, người đàn ông đẹp trai giống như yêu nghiệt, thật là Cảnh Dật Nhiên mà bọn họ quen sao?

Không phải Cảnh Dật Nhiên trước kia không gọi Cảnh Dật Thần là “Anh trai”, nhưng tuyệt đối không phải hắn ta tự nguyện, hoặc là vì hắn ta giả vờ giả vịt trước mặt Cảnh Trung Tu cùng Mạc Lan, hoặc là nghiến răng nghiến lợi nói “Anh trai tốt”, chưa từng giống như bây giờ, thật sự đem coi Cảnh Dật Thần là anh em ruột thịt, gọi hắn một tiếng “Anh trai”.

Cảnh Dật Thần bị Cảnh Dật Nhiên gọi mà nổi cả da gà, cánh tay ôm Cảnh Duệ siết chặt hơn một chút, giống như sợ ngay sau đó hắn ta làm ra việc điên cuồng gì.

Chỉ có Cảnh Duệ không rõ nguyên do nhìn Cảnh Dật Nhiên giống như cực kì tò mò.

Qua một hồi lâu, Cảnh Dật Thần mới khôi phục vẻ lạnh lùng: “Lần này Tiểu Lộc nên đi giết Dương Mộc Yên, so với việc đi giết Đường Thư Niên sẽ dễ dàng hơn một ít, Đường Thư Niên thích ở dưới tầng hầm, Dương Mộc Yên lại thích ở trên mặt đất, Tiểu Lộc có thể không cần tới gần, lựa chọn giết từ khoảng cách xa. Tôi sẽ đưa vài người cho cô ấy dùnh, cam đoan kịp thời tiếp ứng cho cô ấy.”

Giọng nói của hắn tuy vẫn lạnh nhạt như cũ, nhưng ý tứ trong lời nói đã rất rõ ràng có thay đổi.

Cảnh Dật Thần có năng lực cường đại mà lạnh lùng, đối với quyết định của mình, hắn rất ít thay đổi, có thể vì Cảnh Dật Nhiên mà thay đổi một chút đã chứng minh hắn coi trọng Cảnh Dật Nhiên.

Bọn họ là anh em cùng ba khác mẹ, trên người có một nửa dòng máu giống nhau, từ trước tới nay đều đấu đến anh chết tôi sống, hận không thể lập tức giết đối phương.

Nhưng chờ đến sau khi mâu thuẫn đước hóa giải, máu mủ tình thâm thật sự không thể nào thay đổi.

Bọn họ đều họ Cảnh, mặc dù Cảnh Dật Nhiên bị đuổi khỏi Cảnh gia nhưng hắn vẫn là họ Cảnh.

Cảnh Dật Thần chỉ lạnh lùng đối với người xa lạ và kẻ thù, đối với người một nhà, hắn sẽ không quan tâm quá nhiều, nhưng cũng tuyệt đối sẽ không để họ chết một cách vô nghĩa.

Cảnh Dật Nhiên chỉ cần không đối nghịch với hắn, nguyện ý lùi lại một bước, nguyện ý thay đổi, như vậy hắn cũng sẽ không máu lạnh vô tình thật sự để Tiểu Lộc đi chịu chết.

Mà Cảnh Dật Nhiên nghe thấy có sự điều chỉnh rất nhỏ, lại còn phá lệ giải thích với hắn vài câu, trong lòng thoải mái rất nhiều.

Cuối cùng từ “Anh trai” kia gọi cũng không uổng phí!

Trên thực tế, hắn so với bất luận kẻ nào đều hiểu biết Cảnh Dật Thần hơn, bọn họ từ nhỏ cùng nhau lớn lên, vì đánh bại Cảnh Dật Thần, hắn đã từng làm phân tích nghiên cứu nhiều lần.

Cảnh Dật Nhiên thật ra vẫn luôn biết, Cảnh Dật Thần tuy rằng lãnh khốc cao ngạo không tình người, nhưng nếu thật sự yếu thế hắn ta, trong lòng cũng sẽ trở nên mềm mại.

Chỉ là trước kia đối với Cảnh Dật Nhiên mà nói, cúi đầu yếu thế trước Cảnh Dật Thần còn khó chịu hơn so với bị giết, hắn tình nguyện đi tìm chết cũng không muốn cúi đầu.

Hiện tại không liên quan đến sự sống chết của hắn, mà là liên quan đến sự sống chết của Tiểu Lộc, hắn cúi đầu yếu thế giống như rất dễ dàng.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi