HÀO MÔN ẨN HÔN: PHÚC HẮC TỔNG TÀI NUÔNG CHIỀU BÀ XÃ

Thượng Quan Ngưng chờ Cảnh Dật Thần đi rồi, lập tức tự mình thu dọn đồ đạc, một lần nữa thay quần áo, lái xe đi đến. ông ty.

Tuy rằng cô là trợ lý của Cảnh Dật Thần, trên danh nghĩa thì cô chỉ có anh là lãnh đạo, nhưng trên thực tế cô ngày thường bị N đôi mắt nhìn chằm chằm, không nói đến người khác, chỉ cần Lư Cần là đủ, rất nghiêm khắc.

Cô hôm nay vốn dĩ định buổi trưa tới gặp Cảnh Dật Nhiên, kết quả bị Cảnh Dật Thần đưa về nhà, chậm trễ lâu như vậy, cô chẳng những cơm trưa không ăn, còn đến muộn hơn một giờ.

Lư Cần xụ mặt nói vài câu với cô “Muốn cô nghiêm túc làm việc” nói linh tinh, khiến cho cô phải tiếp tục đi đến bộ quan hệ xã hội để học tập.

Bộ quan hệ xã hội có rất nhiều mỹ nữ, hơn nữa mỗi người đều có tinh thần bát quái cực kỳ khủng bố, ngay từ ngày đi tới đây học hỏi lần đầu Thượng Quan Ngưng đã bị hỏi vô số lần, rằng cô với Cảnh Dật Thần là quan hệ gì.

Lúc sau biết cô đã kết hôn thì lúc này mới dần dần giải tán.

Nhưng cũng có người lại không hề bát quái, giả dụ như Mễ Hiểu Hiểu người phụ trách cô. 

Mễ Hiểu Hiểu thân cao một mét bảy, tốt nghiệp trường danh giá, xuất thân là một gia đình gia giáo, mặt trái xoan, chân dài, tiêu chuẩn bạch phú mỹ.

Cô ấy đổi bạn trai so với tốc độ thay quần áo còn nhanh hơn. Có lẽ là trải qua quá nhiều cuộc tình với các nam nhân, nên cô ấy cảm thấy tình yêu bình thường, là một trong số người hiếm hoi không si mê Cảnh Dật Thần.

Chỉ là, chính cô ấy không có y gì đối với Cảnh Dật Thần nhưng lại cổ động nhiệt tình Thượng Quan Ngưng Theo đuổi người lãnh đạo Cảnh Dật Thần.

“Thượng Quan, hôm nay sao lại đến muộn? Giữa trưa hẹn hò cùng soái ca saol?”

Trực giác của phụ nữ quả thật rất đáng sợ, Mễ Hiểu Hiểu chỉ tùy tiện đoán, thế mà lại chúng.

Thượng Quan Ngưng mặt không đổi sắc cười nói: “Tôi cũng đã kết hôn rồi, làm gì có"

“Cứ kết hôn thì không thể hẹ hò nữa? Tôi nói cho cô biết nhé, nam nhân không thể quản, càng quản càng dễ mắc lỗi. Giống như bạn trai đầu tiên của tôi, tôi ngoan ngoãn phục tùng anh ta, kết quả là anh ta lại cùng bạn tốt nhất của tôi lên giường! Quay lại liền nói tôi quá nghe lời nên chán, không có tình cảm mãnh liệt! Hừ...đúng là tiện nhân!"

Chuyện này, Thượng Quan Ngưng đã nghe cô ấy nói qua vô số lần.

Cô cảm thấy Mễ Hiểu Hiểu lần đầu tiện yêu rất giống chính mình, chẳng qua Mễ Hiểu Hiểu có tình cảm sâu nặng với bạn trai đầu hơn cô cho nên đã bị tổn thương rất lớn.

Cô ấy hiện tại thường xuyên thay đổi bạn trai, đối với tình yêu mất đi tin tưởng, so với lần đầu tiên cô thất bại rất giống nhau.

Thượng Quan Ngưng cảm thấy, có lẽ cô cũng là vì đã từng bị phản bội, cho nên mới không chịu mở lòng với Cảnh Dật Thần.

Âm thanh thanh thúy của Mễ Hiểu Hiểu vang bên tai cô: “…… cô phải cho anh ta thấy nguy cơ mới được, bằng không anh ta sẽ cảm thấy không thú vị mà đi tìm người phụ nữa khác. Bất quá tôi lại cảm thấy chồng cô không ra gì, anh ta còn không đến đón cô lần nào, nhanh tróng ly hôn đi! Tổng giám đống của chúng ta rất không tồi mà, cô có cơ hội tiếp cận lâu dài, cô lại xinh đẹp, dáng người chỗ lồi chỗ lõm, không có nam nhân nào có thể chống cự được!"

Từ trước tới giờ Thượng Quan Ngưng chưa thấy ai lại khuyến khích ly hôn như vậy.

Hơn nữa nếu cô ly hôn, rồi lại đi theo đuổi Cảnh Dật Thần, chẳng phải là vác đá tự ném vào chân mình.

“Cô cảm thấy tổng giám đốc không tồi, vì sao lại không theo đuổi?” Thượng Quan Ngưng trầm mặc một lát, nửa nói nửa giỡn nói.

“Tôi? Tôi không được, anh ta khẳng định sẽ không thích mẫu hình như tôi, mà anh ta cũng không phải mẫu hình mà tôi thích, quá lạnh lùng đi, tôi thích nam nhân ấm áp!"

Thượng Quan Ngưng không khỏi ngạc nhiên nói: “làm sao cô biết anh ta thích mẫu hình như thế nào?”

“Việc này không phải rất đơn giản sao, anh ta lạnh nhạt không chút mùi vị gì, gian trá giảo hoạt, cô thì là một người ấm áp, hơn nữa lại thanh thuần đơn giản như một trang giấy trắng, còn phải nói sao. Anh ta là người phức tạp như vậy, sẽ không thích thích phụ nữ phức tạp giống tôi, mà sẽ thích một phụ nữ đơn giản thanh thuần như cô. Tôi là suy bộng ta ra bụng người, tâm tư của tôi rất phức tạp, không thích đàn ông giống mình, mà là thích trai trẻ ấm áp như ánh mặt trời!"

Thượng Quan Ngưng lần đầu tiên nghe được có người dùng “Gian trá giảo hoạt” để đánh giá Cảnh Dật Thần, cô vẫn luôn cảm thấy Cảnh Dật Thần lạnh nhạt là không phải giả vờ, nhưng nội tâm kỳ thật rất là mềm mại.

Bất quá, Mễ Hiểu Hiểu nói chuyện luôn luôn sắc bén.

Từ nhận thức của cô thì đến bây giờ cô ấy luôn nói những điều chính xác nhất.

Gian trá giảo hoạt……

Nhớ tới Cảnh Dật Thần kia trương anh tuấn lại không có một tia biểu cảm, không biết anh nghe người khác đã đánh giá mình như vậy có nhíu mày hay không, Thượng Quan Ngưng nhịn không được mà nhẹ nhàng nở nụ cười.

Hai người đang nói, Tiểu Ngải bên tổ quan hệ xã hội bộ chạy như bay vào, thở hổn hển nói: “Bên ngoài…… có một nữ nhân, xưng là vị hôn phu của tổng giám đốc chúng ta……! Nghe nói hôm nay mới từ nước Mỹ trở về, là tổng tài tự mình đi đến nước Mỹ đón về!”

Tiếng nói vừa dứt, toàn bộ người trong bộ quan hệ xã hội trong nháy mắt đang yên tĩnh liền ồn ào đi xuống dưới.

Thượng Quan Ngưng tươi cười đông cứng ở trên mặt, cả người đều cảm thấy có chút không thở nổi.

Văn phòng yên tĩnh chỉ duy trì một giây, theo sau phát ra các loại âm thanh nghi ngờ truyền tới, các fan của Cảnh Dật Thần nắm tay nhau hùng hồ đi ra xem "vị hôn thê của tổng giám đốc"

Chỉ một lát toàn bộ bộ quan hệ xã hội, cũng chỉ còn lại Thượng Quan Ngưng cùng Mễ Hiểu Hiểu.

Mễ Hiểu Hiểu vốn đang khiếp sợ vì tin tức mới nghe được, quay đầu thấy sắc mặt Thượng Quan Ngưng tái nhợt, lập tức đỡ cánh tay cô hỏi: “Thượng Quan, cô làm sao vậy? Có chỗ nào không thoải mái sao?”

Thượng Quan Ngưng lắc đầu, trầm mặc một lát mới hạ quyết tâm, nhẹ giọng nói: “Hiểu Hiểu, chúng ta cũng đi ra ngoài xem đi.”

Mễ Hiểu Hiểu đang tính đi ra ngoài xem náo nhiệt, nghe vậy liền gật đầu nói: "Được, đi xem!”

Cô thấy phản ứng của Thượng Quan Ngưng có chút kì quái, nghi ngờ nhìn cô một cái, nhỏ giọng hỏi: “Thượng Quan, có phải cô thật sự thích tổng giám đốc?”

Thượng Quan Ngưng thân thể hơi cứng đờ, nhưng rất nhanh liền khôi phục tự nhiên, bình tĩnh nói: “Không có, không phải tôi đã kết hôn sao, sao có thể thích anh ta.”

Mễ Hiểu Hiểu nửa tin nửa ngờ, tế bào của cô có chút sinh động dị thường, đối với tình cảm liền rất nhanh nhạy, lúc nãy có cảm thấy Thượng Quan Ngưng có chút kì quái, nhưng không đúng chỗ nào cô cũng không rõ.

Cô cảm thấy cảm xúc của Thượng Quan Ngưng có chút bi thương.

Nhưng rất nhanh cô bị “Vị hôn thê của tổng giám đốc" hấp dẫn.

Sảnh ngoài của Tập Đoàn Cảnh Thịnh bây giờ không khác gì quảng trường, chen chen đẩy đẩy, trừ bỏ người phụ trách dẫn đường Anna cùng Cathy thì cũng chỉ có mỹ nũe tóc dài kia.

Nhìn dáng vẻ, chắc là vị hôn thê của tổng giám đốc.

Anna cùng Cathy đang thông báo qua điện thoại đến căn phòng trợ lý tổng tài để xin chỉ thị, xem vị nữ nhân xưng là "vị hôn thể của tổng tài" có được lên văn phòng tổng giám đốc tầng 76 không.

Trên văn phòng trợ lý tổng giám đốc tầng 76 hiện tại chỉ còn một người Lư Cần, Thượng Quan Ngưng mới nhận chức thư kí tổng giám đốc hơn một tháng, hiện đang ở tầng một nhìn người được gọi là "vị hôn thê" của chồng mình.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi