HÀO MÔN ẨN HÔN: PHÚC HẮC TỔNG TÀI NUÔNG CHIỀU BÀ XÃ

Cảnh Dật Nhiên bị thái độ cao ngạo lạnh lùng của Cảnh Duệ kích thích thật sâu!

Đây là có chuyện gì, đứa bé nhỏ như vậy đã có tính cách giống Cảnh Dật Thần, quả thật chính phiên bản thu nhỏ của Cảnh Dật Thần!

Hắn chỉ là nhìn thấy Cảnh Duệ đi lại một mình trong trung tâm thương mại, lo lắng bé xảy ra chuyện, muốn đưa bé về nhà mà thôi, tiểu tử này lại một chút cũng không cảm kích!

“Nhóc con, cháu có phải thù chuyện gì hay không?”

Cảnh Dật Nhiên không thể nghĩ được nguyên nhân khác, hắn cảm thấy khẳng định là Thượng Quan nói bậy về hắn trước mặt Cảnh Duệ, làm Cảnh Duệ xa cách hắn như vậy.

Trước kia Cảnh Dật Nhiên cũng làm những việc gì Cảnh Duệ đương nhiên biết hết, nhưng cũng không phải Thượng Quan Ngưng nói với bé, mà là Mộc Thanh cùng Trịnh Kinh thường xuyên chửi bới Cảnh Dật Nhiên, đem tội trạng của hắn nói từng cái một cho bé nghe.

Chỉ là Cảnh Duệ không phải bởi vì những việc này mà lạnh nhạt với Cảnh Dật Nhiên, thật ra bé đối với ai cũng như vậy, cũng không phải cố ý nhằm vào Cảnh Dật Nhiên.

Hiện tại bé chỉ muốn đi dạo chơi nơi này một mình, không nghĩ phí thời gian ở đây nói lời vô dụng.

Cảnh Dật Nhiên không nói có chuyện, Cảnh Duệ trực tiếp xoay người rời đi.

Thật là, không có việc gì gọi bé làm gì, không phải chậm trễ thời gian sao!

Đáng tiếc chân bé quá ngắn, không đi được vài bước đã bị Cảnh Dật Nhiên túm trở về: “Tiểu tử thúi, cháu đi đâu đó? Nhiều người như vậy, cháu đi lạc thì làm sao bây giờ! Không chết ở trong tay chú, đến lúc đó chết ở trong tay người khác chẳng phải là càng có hại!”

“Ông buông tay, tôi tự mình đi!”

Cổ áo của bé bị Cảnh Dật Nhiên túm lấy làm Cảnh Duệ rất buồn bực, hủy hình tượng thiên tài của bé a!

Hơn nữa bé thật sự không thích bị người khác chạm vào, chạm vào quần áo cũng không được, lần trước ở nước Đức bị đứa bé ăn xin kia sờ loạn quần áo một hồi khiến bé có bóng ma tâm lý.

“Chú buông tay, cháu không được chạy! Lát nữa chú đưa cháu về nhà, một mình ở bên ngoài đi dạo không an toàn! Rốt cuộc ba mẹ cháu nghĩ như thế nào, đây là do mình sinh sao?”

Cảnh Dật Nhiên cũng không nghĩ túm Cảnh Duệ đi như vậy, thứ nhất thoạt nhìn hắn giống như đang bắt nạt trẻ con, bị Cảnh Dật Thần thấy được không biết sẽ tức giận như thế nào đâu, thứ hai hắn cũng rất chú ý hình tượng của mình, kéo một nhóc con căn bản không có chút đẹp trai a!

Cảnh Duệ gật đầu: “Tôi không chạy là được, tôi căn bản không chạy lại ông.”

Về phần bị đưa về nhà…… Bé vừa mới chạy ra làm sao có thể về nhanh như vậy!

Tốt thôi, chú hai Cảnh, nếu ông bất nhân, cũng đừng trách tôi bất nghĩa.

“Ừ, coi như cháu thức thời, còn biết chạy không lại chú!”

Cảnh Dật Nhiên vừa lòng gật đầu, đứa bé thông minh cũng là chuyện tốt, nói chuyện không có chút chướng ngại nào a! Chính bé đã phân tích lợi hại rõ ràng, căn bản không cần nhiều lời, thật là bớt chút sức lực!

Hắn buông tay ra để Cảnh Duệ tự mình đi, thấy Cảnh Duệ quả nhiên thành thật đi theo hắn, hắn rất là đắc ý.

Ha ha, hắn khi còn nhỏ luôn bị Cảnh Dật Thần đánh, bị thu thập đến mặt mũi bầm dập, hiện tại hắn rốt cuộc có thể nở mày nở mặt!

Thu thập không được Cảnh Dật Thần, hắn còn không sửa trị được con trai Cảnh Dật Thần sao?

Sự thật chứng minh, Cảnh Dật Nhiên đã thu thập không được Cảnh Dật Thần, cũng sửa trị không được Cảnh Duệ.

Đám người trên sân khấu biểu diễn xong, các người đẹp chân dài sôi nổi đi qua Cảnh Dật Nhiên cùng Cảnh Duệ.

Chờ đến khi người đẹp cuối cùng đi qua, Cảnh Duệ di chuyển hai chân nhỏ chạy đến trước mặt người kia, một phen nhấc váy của người đẹp lên.

Người đẹp đó kinh hoảng xấu hổ hét lên một tiếng, sau đó liền nhìn thấy nhóc con vén váy cô ta cợt nhả nói với một người đàn ông: “Chú hai, cháu thấy rồi, quần lót của cô ấy là màu đỏ, chú mau cho cháu kẹo!”

Trên khuôn mặt đẹp trai của Cảnh Dật Nhiên phủ kín sự kinh ngạc, hắn được như ý nguyện nghe thấy Cảnh Duệ gọi hắn là “Chú hai”, nhưng hắn tình nguyện cái gì cũng chưa nghe thấy!

Mồ hôi lạnh ào ào rơi xuống hắn sốt ruột nói: “Không không không, vị tiểu thư này, cô nghe tôi giải thích, sự việc không phải như thế!”

“Đồ lưu manh không biết xấu hổ! Gọi ai là tiểu thư, anh mới là tiểu thư, cả nhà anh đều là tiểu thư! Lớn lên tướng mạo chó đội lốt người, bên trong tất cả đều là lòng dạ hiểm độc! Vậy mà lại sai khiến đứa bé làm việc này, anh quả thật táng tận lương tâm!”

Giọng nói của cô ta cùng với vẻ ngoài hoàn toàn không giống nhau, giọng nói mắng chửi người lớn tới mức có thể thổi bay mái nhà!

Ánh mắt mọi người lập tức chăm chú nhìn Cảnh Dật Nhiên, rất nhiều người đều khe khẽ nói nhỏ, chỉ chỉ trỏ trỏ.

Mồ hôi lạnh càng chảy càng nhanh, hắn bị cháu trai nhỏ lừa thảm a!

Vật nhỏ này so với ba bé còn khó chơi hơn nhiều!

“Không đúng không đúng, chị gái này, tôi……”

“Tôi nhổ vào! Anh mở lớn đôi mắt chó nhìn cẩn thận một lần đi, cô nương năm nay mới mười tám, ai là chị gái anh! Người này thật không đứng đắn!”

Cô mặc hở như vậy, ngực lớn như làm giả, hơn nữa còn trang điểm đậm giống như gấu trúc vậy, ai có thể nhìn ra cô mới mười tám tuổi?

Hơn nữa, tại sao gọi chị gái thì không đứng đắn?

Cảnh Dật Nhiên đầu to ra!

Hắn lau mồ hôi trên trán một phen, dùng giọng nói thành khẩn nhất cả đời này nói: “Vị cô nương này, chuyện vừa rồi tuyệt đối là hiểu lầm, là cháu trai tôi quá bướng bỉnh, tuyệt đối không phải tôi nói nó làm như vậy, không liên quan đến tôi chút nào cả! Tôi căn bản không phải người như vậy, hơn nữa chỉ bằng chút nhan sắc của cô, tôi còn thấy chướng mắt!”

Một câu cuối cùng đã khiến cô ta hoàn toàn giận dữ!

Cô thét chói tai hô: “Chướng mắt mà anh còn nói đứa bé vén váy tôi?! Bị đứa bé nói toạc ra liền đổ hết tội lỗi lên đầu đứa bé, vô liêm sỉ! Bé còn nhỏ như vậy, nếu không phải anh sai khiến, bé sao có thể làm việc như vậy! Có bản lĩnh anh cởi quần cho mọi người xem xem, anh rốt cuộc có cứng hay không!”

Lời này vừa nói ra trong trung tâm thương mại lập tức ồn ào như ong vỡ tổ!

Cô gái này quá mạnh mẽ rồi!

Cảnh Dật Nhiên lần đầu gặp được loại phụ nữ da mặt dày hoàn toàn không nghe giải thích như này, người này ngang ngược so với hắn trước kia chỉ có hơn chứ không kém!

Ánh mặt của Cảnh Duệ thật chuẩn! Lập tức liền lựa chọn một người có gai như vậy!

Di, không đúng, Cảnh Duệ đâu?!

Tiểu tử tốt, lừa hắn một phen, liền lập tức chạy mấy! Bị hắn bắt được thì hắn sẽ lột một lớp da!

Cảnh Dật Nhiên phí rát nhiều sức lực mới thoát khỏi “Người phụ nữ rít gào” kia, sau đó liền lập tức đi phòng giám sát của trung tâm thương mại.

“Đứa bé nhà tôi đi lạc trong trung tâm thương mại, tôi muốn nhìn camera quan sát của mấy người để tìm đứa bé!”

Bảo vệ phòng điều khiển nói: “Có muốn tôi thông báo qua đài phát thanh trong trung tâm thương mại để cháu bé nghe thấy mà đi tìm anh hay không?”

Này sao được, vừa nghe thấy thông báo Cảnh Duệ khẳng định sẽ chạy không thấy bóng dáng! Có thể tìm tới mới là lạ!

“Không cần, đứa bé nhà tôi bị điếc, nó nghe không được! Vẫn để tôi tự mình tìm nó đi!”

Cảnh Dật Nhiên giả vờ dáng vẻ nôn nóng thống khổ vì lạc mất một đứa bé bị điếc, thành công đã lừa gạt các nhân viên an ninh, sau đó liền bắt đầu tìm thân ảnh nho nhỏ của Cảnh Duệ qua hơn trăm cái camera.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi