HÀO MÔN THỊNH SỦNG: CÔ VỢ NGANG NGƯỢC CỦA TỔNG GIÁM ĐỐC THẦN BÍ

Lúc này, Lý Tình Thâm hỏi như vậy, Lăng Mạt Mạt nhịn không được nói tiếp: “Anh ấy không biết tôi hoàn toàn là vì anh ấy mới đi tham gia buổi dạ hội kia!”

“Vì” Lúc Lý Tình Thâm lấy thân phận Enson ở lại bên cạnh Lăng Mạt Mạt, từ trước đến nay có thể không nói lời nào thì sẽ không nói, mặc dù lúc nói chuyện đều là giọng nói khàn khàn, mà lúc này nghe được Lăng Mạt Mạt nói như vậy, suýt chút nữa anh thốt lên bằng giọng thật, may mà chỉ có một từ, Lý Tình Thâm nhanh chóng dừng lại, hơi ho khan một tiếng, mới tiếp tục cố gắng giả giọng nói: “Vì anh ta?”

Lăng Mạt Mạt chỉ lo uất ức và bi phẫn, không chút ý tới biến hóa vừa rồi của người đàn ông, ở trong ngực anh gật gật đầu, bĩu môi ngừng khóc, cực kỳ uất tức nói: “Đương nhiên là vì anh ấy! Ngày đó, trong trận so tài tôi khiến anh ấy xấu mặt, đáy lòng tôi rất áy náy!”

“Có lẽ anh ta chỉ hơi giận, chưa chắc thật sự để ý!” Lý Tình Thâm nhỏ giọng hùa theo.

“Anh không biết, anh ấy giúp tôi, còn vì tôi mà bày ra thân phận thần thoại, hơn nữa, tôi còn vì để thuận lợi lấy được ca khúc mới của anh ấy cho trận đấu của mình, đặc biệt chạy đếu biệt thự, mời anh ấy tham gia trận đấu của tôi, kết quả anh ấy đồng ý, chính miệng anh ấy nói với tôi, đừng làm mất thể diện của anh ấy! Cho nên đây mới là chỗ tôi áy náy nhất, anh ấy là do tôi mời đến xem trận đấu, kết quả tôi khiến cho anh ấy mất mặt trước cấp cao của ES và ngôi sao ca nhạc! Cho nên cho dù là anh ấy thật sự không tức giận, thật sự không ngại, tôi vẫn hơi áy náy! Cho nên, đêm đó tôi mới cầu anh giúp tôi nói vài lời hữu ích” kết quả, không hiểu sao anh lại rời đi!

Trong đáy lòng Lăng Mạt Mạt lặng lẽ bổ sung câu nói sau cùng.

Lý Tình Thâm biết rỏ Lăng Mạt Mạt muốn nói cái gì, dĩ nhiên anh biết cô ấy đuổi theo anh, hơn nữa đêm đó còn chạy tới chỗ Trần Uyển Như trong buổi dạ tiệc, trốn ở phía sau bình sứ, nghe lén anh và Trần Uyển Như nói chuyện, nhưng vẫn mở miệng hỏi tiếp: “Sau đó thì sao?”

“Sau đó tôi đuổi theo anh xuống lầu, gặp Trần Uyển Như, Trần Uyển Như uống rất nhiều, tôi đưa cô ấy về nhà, sau đó Trần Uyển Như vì cảm ơn tôi nên cho tôi một cơ hội, để cho tôi tham gia hội biểu diễn! Sau đó, tôi gặp Trương Lộ Nam. Tôi thật sự rất chán ghét tên Trương Lộ Nam đó, hắn tuyệt đối không biết chừng mực, mặt người dạ thú, ngả ngớn lỗ mãng, nhưng hắn ta nói tôi bồi hắn khiêu vũ, hắn sẽ cho tôi vị trí Đại sứ hình tượng của Tập đoàn Phong Hoa, cho nên tôi mới nhịn xuống! Biết tôi nhẫn nhịn rất cực khổ không, đều muốn nôn mửa, thật không dễ dàng mới khiêu vũ xong, tôi tưởng rằng hắn ta cho tôi vị trí Đại sứ hình tượng, kết quả hắn được voi đòi tiên, còn nói cái gì muốn tôi về nhà với hắn, sau đó khiến cho ES nâng đỡ tôi!”

Lúc Lăng Mạt Mạt nói tới đây, nháy mắt ánh mắt của Lý Tình Thâm trở nên âm trầm!

Giọng điệu cũng lạnh hơn: “Tiếp đó thì sao?”

“Tiếp đó? Tiếp đó là Trương Lộ Nam kia hôn tôi, tôi đẩy hắn ra, hắn lại cưỡng ép, sau đó tôi đạp hắn một đạp, hắn lại muốn đánh tôi. Về sau, Lý Tình Thâm xuất hiện, khi đó tôi rất vui! Ai ngờ, sau khi Lý Tình Thâm đánh Trương Lộ Nam xong thì kéo tôi ra ngoài, cái gì cũng không nói đã cho tôi một cái tát!”

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi