HÀO MÔN THỊNH SỦNG: CÔ VỢ NGANG NGƯỢC CỦA TỔNG GIÁM ĐỐC THẦN BÍ

Những cán bộ cao cấp của ES lập tức đứng lên, chào hỏi Trần Uyển Như, phong thái Trần Uyển Như tự nhiên, phóng khoáng, không có chút làm ra vẻ.

Lăng Mạt Mạt thấy Trần Uyển Như như vậy, ở dưới đáy lòng âm thầm tán thưởng, đàn chị vẫn là đàn chị, toàn thân trên dưới phát ra khí phách đó, khắp nơi đều lộ ra hai chữ - - - - siêu sao.

Lăng Mạt Mạt biết loại khí phách này, là dốc sức cùng tôi luyện mười năm trong làng giải trí, hơi thở lắng đọng lại hiện ra.

Trần Uyển Như đến, toàn bộ người cũng tới, mỗi người đều ngồi xuống ở vị trí và cương vị riêng, Lý Đảo thừa dịp bảo người phục vụ mang thức ăn lên.

Món ăn là đồ ăn cung đình.

Đồ ăn đầy một bàn, đủ mọi màu sắc, đủ loại kiểu dáng, tên gọi cũng rất thanh lịch phong phú, một phi tử nhỏ, Long Phượng Trình Tường, cá đuôi cánh phượng, hồng mai châu hương, tơ vàng tô tước, cuốn như ý, sủi cảo Tứ Hỉ (toàn tên món ăn mình không hiểu nó là gì )

Nói đầu tiên tất nhiên là Lý Đảo: “Người ở trong bữa cơm này, đều là hi vọng tương lai ES chúng ta, mặc dù mấy ngày hôm trước mọi người có phần không thoải mái, nhưng ăn bữa cơm này, tất cả mọi người là bạn bè!”

Vừa nói, Lý Đảo vừa giơ ly rượu lên, mọi người cũng nhao nhao giơ ly rượu lên, nói một chút lời khách sáo xong.

Sau ba vòng rượu, mọi người dần dần buông lỏng.

“Thần Hi, Niệm Ca, các người làm có chút không đúng, trên buổi họp báo nói ra những lời thiếu suy nghĩ, nếu không phải Uyển Như đến, sẽ tạo thành hậu quả không biết bao nhiêu nghiêm trọng! Bây giờ ngồi ở trên một bàn ăn cơm, mọi người cũng không cần quá để ý những chuyện quá khứ này, Thần Hi, cô nên kính một ly rượu cho Uyển Như cùng Mạt Mạt, nói cảm ơn và lời xin lỗi.” Lý Đảo vừa nói giọng quan, vừa nháy nháy mắt vài cái về phía Giản Thần Hi.

Giản Thần Hi từ trước đến nay mọi việc đều thuận lợi, cũng là người thích hợp nhất trà trộn ở trong làng giải trí, cô ta biết làm thế nào để lợi dụng ưu thế của mình hóa giải tình thế xấu trước mặt mình, cô ta gặp người ta nói tiếng người, gặp quỷ nói chuyện ma quỷ, khéo léo, hơn nữa cũng hiểu được chữ nhẫn trên đầu cây đao, càng hiểu được quân tử báo thù mười năm không muộn, như tình cảnh bây giờ, cho dù đáy lòng cô ta không tình nguyện, nhưng vẻ mặt vẫn tươi cười phụ họa theo thủ đoạn của Lý Đảo.

Giản Thần Hi lập tức đứng lên, tự mình rót rượu vào ly cho Trần Uyển Như và Lăng Mạt Mạt, sau đó tự mình đưa cho Trần Uyển Như cùng Lăng Mạt Mạt, trên mặt đầy tươi cười, giọng nói dịu dàng như nước: “Chị Uyển Như, Mạt Mạt, những chuyện kia là tôi không đúng, thiếu suy nghĩ, tôi cảm ơn chị Uyển Như đến rất đúng lúc, mới khiến cho tôi không có gây ra sai lầm lớn, Mạt Mạt, tôi vì muốn cho mình một bậc thang đi xuống, mới nói tôi nhường người mới, cũng không phải là cố ý, cho nên, vẫn hi vọng cô đừng để ý.”

Giản Thần Hi nói rất to.

Mọi người ở đây cùng gật đầu, liên tục nói giúp cho Giản Thần Hi.

Lăng Mạt Mạt, Trần Uyển như, Giản Thần Hi, Lục Niệm Ca đều biết rõ chuyện, nhưng mà trong trường hợp ở đây, lại không tiện tranh luận gì.

Huống hồ Giản Thần Hi thích làm người tốt như vậy, Lăng Mạt Mạt nghĩ, nếu mình không thuận theo, thì có vẻ không hiểu chuyện, cho nên nở nụ cười, học bộ dáng của cô ta, thoải mái nói: “Chị Thần Hi, chị quá khách khí, tôi làm sao để bụng chuyện kia đây!”

Trần Uyển Như không nói gì, trực tiếp lại lười biếng nhận lấy ly rượu, môi đỏ mọng cong lên, giơ chén về phía Giản Thần Hi, rồi đưa đến bên môi, ngửi một cái, Trần Uyển Như nhíu mày, nâng mắt lên, không nặng không nhẹ nhìn Giản Thần Hi.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi