Môi của Lý Tình Thâm càng ngày càng gần, cuối cùng dừng ở trước môi cô một xen – ti – mét, đột nhiên anh lại bất động, nhẹ nhàng cúi mặt rũ mắt xuống, một bộ dạng vô cùng thâm tình kề sát vào môi của cô.
Lăng Mạt Mạt chưa bao giờ nhìn thấy lúc một người đàn ông hôn một cô gái, lại gợi tình nồng nàn như thế.
Giống như trong truyện cổ tích, giống như màn ảnh của những thứ tốt đẹp nhất.
Giống như mang theo toàn bộ tình cảm, mang theo toàn bộ yêu thương sâu sắc, làm cho người con gái này cả đời hạnh phúc.
Trong khoảnh khắc ấy, thỏa mãn cảnh trong mơ của tất cả cô gái tốt đẹp nhất.
Làm cho người ta có chút vui vẻ thoải mái.
Thậm chí, Lăng Mạt Mạt cũng cảm thấy chính mình muốn đắm đuối trong đó rồi.
Nhưng mà, ngay trong khoảnh khắc cánh môi của Lý Tình Thâm đụng vào cánh môi của cô, Enson trong trí nhớ của cô lại hiện lên, Lăng Mạt Mạt hoàn toàn tỉnh lại, cô nghĩ cũng không nghĩ liền quay đầu, sau đó vươn một cánh tay nhàn rỗi khác ra, đẩy bả vai của Lý Tình Thâm.
Động tác cứng rắn của Lý Tình Thâm bị buộc phải dừng lại.
Lăng Mạt Mạt giương cao đầu nhìn về phía sau.
Lý Tình Thâm chớp chớp mắt, nhìn Lăng Mạt Mạt, vẻ mặt vẫn ngẩn ngơ như cũ, như là đang đắm mình trong đó, vẫn chưa thoát ra.
Lăng Mạt Mạt cực kỳ bối rối, cô cắn cắn môi dưới, mắt nhìn trái nhìn phải, cảm giác dưới ngón tay của mình có cái gì đó đang to lớn, đầu cô nóng lên, liền buột miệng nói ra: “Thầy, anh có phản ứng.”
Sau khi nói xong, cô mới ý thức được cô mà lại nói ra những lời như thế, mặt lại đỏ hoàn toàn một lần nữa, cô nhanh chóng cúi đầu, cảm giác bản thân mất mặt muốn chết.d'đ/l*qđ
Lý Tình Thâm nhíu mày, từ từ di chuyển con mắt một cái, lý trí dần dần trở về.
Trong nháy mắt, sắc mặt chợt tái nhợt.
Anh theo bản năng liền buông tay ra, hất tay của Lăng Mạt Mạt đang ở trên thân thể của anh ra.
Anh vậy mà không khống chế được.
Là không khống chế được, nếu như không phải cô đẩy anh ra, anh vừa rồi, cũng đã hôn lên môi cô.
Lăng Mạt Mạt bị anh hất ra như vậy, cũng ngẩng đầu lên, lúc này Lý Tình Thâm, đã khôi phục bộ dạng lạnh lùng trước sau như một, nghiêng nghiêng dựa vào trên giường, toàn thân tỏa ra khí chất lạnh nhạt, nhưng cũng không che giấu được một phòng xấu hổ.
Lăng Mạt Mạt mất tự nhiên quay đầu đi, trong đầu một mảnh hỗn loạn, cô mím mím môi, muốn giảm bớt không khí gượng gạo lại quỷ dị này, cười cười, nói: “Thầy, cái đó, vừa rồi thật sự xin lỗi.”
Lý Tình Thâm không nói gì, tay đặt ở chỗ cô gái không nhìn thấy, nắm thật chặt ga giường, giống như đang đè nén cái gì.
Lăng Mạt Mạt thấy Lý Tình Thâm không nói lời nào, càng lúc càng có chút không được tự nhiên, cô lập tức đứng lên, vẫn duy trì nụ cười mỉm ngọt ngào: “Thầy, thời gian không còn sớm, tôi phải đi về rồi.”
Lăng Mạt Mạt không đợi Lý Tình Thâm có chỗ trả lời, liền đi tới phía cửa.
Lý Tình Thâm nhìn bóng lưng của cô, đột nhiên thốt lên, kêu một câu: “Lăng Mạt Mạt.”
Giọng nói của anh, có chút run rẩy.
Bóng lưng của Lăng Mạt Mạt hơi cứng đờ một cái, cô có ngốc cũng biết dục vọng của anh chắc chắn bị khơi dậy, coi cô như người yêu của anh, mới có thể như vậy!
Anh muốn nói gì? Nói anh không có chút hứng thú nào với cô, đừng khiến cô hiểu lầm sao?
Nhất định là nói như vậy rồi.
Rõ ràng là anh nhận nhầm người, mới làm ra tình cảnh lúng túng như vậy, nếu như bây giờ còn để cho anh nói, thế có phải là cô đã quá mất mặt rồi hay không?
Lý Tình Thâm nhìn chằm chằm bóng lưng của Lăng Mạt Mạt, ánh mắt xoay chuyển, sức hấp dẫn của cô gái này lại vô biên như thế nào khiến cho anh một lần không cẩn thận, có thể đánh mất tất cả phòng bị.