HÀO MÔN THỊNH SỦNG: CÔ VỢ NGANG NGƯỢC CỦA TỔNG GIÁM ĐỐC THẦN BÍ

Cho nên thay vì nói ra vào giờ phút này khiến cô dao động, tăng thêm phiền não cho cô, thì không bằng không nói.

Cho nên như vậy thật sự vô cùng tốt, đúng không?

Nhưng mà, Lục Niệm Ca lại cảm thấy trong lòng bị giằng xé đau nhói, anh ta có một loại kích động muốn khóc, đó là Lăng Mạt Mạt của anh ta, Lăng Mạt Mạt của anh ta.

Làm sao lại từng bước từng bước dần dần rời khỏi thế giới của anh ta như vậy?

**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**

Cổ chân Lăng Mạt Mạt bị thương, lại bị Giản Thần Hi cầm túi ném vào mặt, mặc dù cũng không có gì đáng ngại, nhưng cũng có chút chật vật, cộng thêm Enson không có trả lời wechat của cô, buồn bã, vì vậy liền gửi cho Trần Uyển Như một tin nhắn, rồi trực tiếp về nhà.

Sau khi trở về, Enson vẫn không có gửi wechat cho Lăng Mạt Mạt, cô nghĩ có lẽ anh có chuyện đang bận, vì vậy liền mở tủ treo quần áo ra, lấy tất cả quần áo của mình, mặc thử từng bộ từng bộ, đứng ở trước gương tỉ mỉ nhìn.

Cuối cùng, cô chọn trúng váy liền màu xanh nhạt, cô xõa tóc dài xuống, tùy ý vén sang một bên, khiến ngũ quan vốn thanh tú ngọt ngào, càng xinh đẹp động lòng người.

Da của cô cực kỳ tốt, trắng nõn giống như có thể chảy nước, kết hợp với màu xanh nhạt, rất có mùi vị nhỏ bé.

Cô nghĩ, cô như vậy, mới có thể khiến Enson vừa gặp đã thương.

Thời gian tích tắc từng chút như dòng nước chảy qua, Enson vẫn không có gửi trả lời lại cho Lăng Mạt Mạt, Lăng Mạt Mạt không nhịn được gửi một cái wechat qua, 【 Anh đang bận rộn sao? Tại sao vẫn không có trả lời tin nhắn của em? 】

Vậy mà, Enson trả lời lại cô, vẫn là vô cùng trầm mặc.

Vì vậy, đêm hôm ấy, Lăng Mạt Mạt ngủ cực kỳ không yên ổn, thỉnh thoảng tỉnh lại, thỉnh thoảng nhìn điện thoại di động, cứ mơ mơ màng màng như vậy đến khi trời sáng, anh vẫn không có trả lời cô bết kỳ câu nào.

Trong lòng Lăng Mạt Mạt loáng thoáng có chút lo lắng, cô cắn cắn môi, gửi một wechat lần nữa, 【 em không có ý gì khác, chỉ là muốn gặp anh một lần, ăn chung bữa cơm, rồi tâm sự, sẽ không làm trễ nãi thời gian của anh quá lâu, nếu như anh rất bận rộn, cũng không có sao, chờ sau này anh có thời gian thì cũng được. 】

Lăng Mạt Mạt gửi xong tin chát này, rồi phải tới ES, bận rộn cho tới trưa, cô cố ý không để cho chính mình nhìn điện thoại di động, sau khi thật vất vả bận rộn xong, cô liền ôm đầy điện thoại di động mà mong chờ mở ra, lại phát hiện bên trong vẫn không có hồi âm mà mình mong chờ.

Buổi trưa cô ăn không biết ngon, sau khi ăn xong, ngẩn ngơ thật lâu, mới lại gửi cho Enson một tin chát, 【 yêu cầu của em làm anh khó xử rồi sao? 】

Hai ngày sau, Lăng Mạt Mạt không có gửi wechat cho Enson, thậm chí cô cũng rất ít khi xem điện thoại di động.

Mãi cho đến một ngày cô phải tới biệt thự của Lý Tình Thâm học tập, cô ngồi ở trên xe taxi, nhìn tin nhắn mình đã gửi đi, suy nghĩ hồi lâu, liền gửi cho Enson một wechat, 【 thật xin lỗi, em hiểu ý của anh rồi, là em quá mạo phạm. 】

Sau khi Lăng Mạt Mạt gửi xong, nhìn chằm chằm điện thoại di động hồi lâu, đáy lòng có thuyết chút khổ sở không nói được, rất đè nén, đè nén để cô có chút nhớ nhung muốn điên.

Cô nghĩ, anh hẳn là không phải đều đối xử nói chuyện với bất kỳ cô gái nào như vậy chứ, là cô tự mình đa tình sao?

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi