HÀO MÔN THỊNH SỦNG: CÔ VỢ NGANG NGƯỢC CỦA TỔNG GIÁM ĐỐC THẦN BÍ

Lăng Mạt Mạt suy nghĩ mình ngày mai hình như không có việc, nhanh chóng gật đầu một cái, không có bất kỳ do dự đồng ý: “Được!”

Thân thể Lý Tình Thâm vốn đang căng thẳng trong nháy mắt buông lỏng, nhìn Lăng Mạt Mạt cười nhạt một tiếng, trong đáy mắt có ngàn vạn bông hoa: “Được, hẹn ở hoàng cung, tám giờ ba mươi tối ngày kia”

Sau khi nói xong, Lý Tình Thâm lại cảm thấy giọng điệu của mình giống như câu trần thuật rồi, có vẻ có chút độc tài, không đủ tôn trọng ý kiến của Lăng Mạt Mạt, nhất thời bổ xung một câu: “Có vấn đề không?”

Lăng Mạt Mạt lắc đầu một cái: “Không có”

Khóe môi Lý Tình Thâm cong lên, như muốn cười nói một chữ: “Được”

Trong xe lại rơi vào yên tĩnh.

Lăng Mạt Mạt không biết mới vừa rồi Lý Tình Thâm nói chuyện điện thoại với ai, nhưng nghe trong miệng anh nói: “Tịch Giản Cận” khiến cho cô có chút hứng thú, nhịn một lúc, mới hỏi: “Thầy giáo, anh biết Tịch Giản Cận a!”

Lý Tình Thâm không nghĩ tới Lăng Mạt Mạt đột nhiên lại hỏi đến Tịch Giản Cận, cau mày, gật đầu một cái, hơi có chút không vui: “Em cũng biết anh ta?”

“Không biết” Lăng Mạt Mạt lắc đầu một cái, cô sao có thể biết Tịch Giản Cận đây, đó chính là thiếu gia thái tử Tịch gia: “Lúc trước em và anh ấy là bạn học cùng trường, cho nên biết anh ấy.”

Hóa ra là như vậy Lý Tình Thâm âm thầm thở phào nhẹ nhõm, “ồ” một tiếng, coi như trả lời.

“Thật ra thì, em không biết hình dáng anh ấy thế nào!” Lăng Mạt Mạt le lưỡi một cái, giống như nhớ tới chuyện cũ nào đó, tiếp tục nói: “Lúc em còn chưa vào học trường cấp ba thành phố X, cũng biết trong trường trung học thành phố X có cặp đôi yêu nhau, đó chính là Tịch Giản Cận và Bạc Sủng Nhi, ông trời tác hợp cho một đôi kim đồng ngọc nữ, em rất muốn đi nhìn bọn họ một chút xem có hoàn mỹ giống như trong truyền thuyết kia hay không, nhưng rốt cuộc đợi đến lúc em vào cấp ba học, vào buổi học ngày thứ nhất, thì nhìn thấy trong sân trường rất nhiều người vây quanh, lúc đó có một cô gái rất đẹp cho tràng trai một cái tát, nói một câu, tiểu Tịch tôi không cần anh nữa rồi, rồi cô gái đó đi mất, sau đó em mới biết đó chính là Tịch Giản Cận và Bạc Sủng Nhi. Sau từ trong trường học em được biết Tịch Giản Cận thôi học rồi, mà Bạc Sủng Nhi cũng không đến trường học nữa.Về sau đôi tình lang được nhiều người hâm mộ kia lại không có tiếp về sau nữa rồi.”

Có thể là còn trẻ, đều ước muốn tồn tại một tình yêu duy nhất, mà lúc đó một người là rồng trong những người một người là phượng trong những người

Cho nên, đã nhiều năm trôi qua, thật là vẫn có chút hiếu kỳ kết cục của hai người bọn họ.

Bây giờ nghe nói Dịch Giản Cận rời khỏi thành phố X kia đã trở lại, Lăng Mạt Mạt không nhịn được tò mò hỏi: “Thầy giáo, bây giờ bọn họ đang ở cùng nhau sao?”

Lý Tình Thâm lắc đầu một cái: “Chưa ở cùng nhau.”

“Có điều, tin tưởng bọn họ sẽ ở cùng nhau!” Lăng Mạt Mạt nói rất chắc chắn.

“Tại sao lại khẳng định như vậy?” Lý Tình Thâm có chút hiếu kỳ hỏi.

Đáy mắt Lăng Mạt Mạt thoáng hiện ra một tia ánh sáng: “Bởi vì bọn họ giống như hoàng tử và công chúa trong chuyện cổ tích, hơn nữa cũng là câu chuyện tình yêu đẹp nhất mà em đã gặp lúc còn trẻ, cho nên em cảm thấy bọn họ nhất định sẽ có kết cục viên mãn!”

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi