HÀO MÔN THỊNH SỦNG: CÔ VỢ NGANG NGƯỢC CỦA TỔNG GIÁM ĐỐC THẦN BÍ

Người càng đến sau, lời nói càng ngày càng khó nghe.

Giọng nói của người đó rất lớn, dần dần liền dẫn nhiều người đến xem náo nhiệt.

Lăng Mạt Mạt mất đi ông cố, vốn đã rất thương tâm, gần đây lại không được nghỉ ngơi tốt, trong lòng Lăng Mạt Mạt vừa tức vừa uất ức, bây giờ lại âm thanh hùng hổ ông ông vang lên bên tai, đầu của cô như muốn nổ ra.

Thế nhưng mình là người đến cửa cầu cạnh người ta, cũng không thể cùng người khác cãi vả, nên Lăng Mạt Mạt nhẹ nhàng nói chuyện, nhưng người đó lại mặc kệ cô, càng mắng càng hăn say.

Đến cuối cùng Lăng Mạt Mạt cảm thấy mệt mỏi, đầu cô mơ màng uể oải trở về nhà, thấy quan tài ông cố, đột nhiên Lăng Mạt Mạt mún khóc.

Trước khi ông cố mất, nói muốn là rụng về cội, dĩ nhiên Lăng Mạt Mạt cũng muốn làm theo, nhưng trên đời này, cô không biết nên tìm ai giúp đỡ, cầm điện thoại di động, nhìn một lượt số điện thoại, cuối cùng dừng trên cái tên Lục Niệm Ca.

Cô nhìn chằm chằm ba chữ Lục Niệm Ca thật lâu, nhưng cuối cùng ngón tay run rẩy hai lần, nhấn bỏ qua.

Cô và Lục Nệm Ca cũng đã kết thúc, cô cũng không muốn gây cho mình thêm phiền toái, nhưng mà, cô nên tìm ai đây?

Enson sao?

Lăng Mạt Mạt rũ xuống mi mắt, cô mở wechat, nhìn đến tên Enson, nhưng nhìn hồi lâu, lại không biết làm sao mở miệng.

Cũng không biết sao bao lâu, Lăng Mạt Mạt rời mắt khỏi wechat, ngẩng đầu nhìn trời mờ mịt, sau đó liền nghĩ tới một người—— Lý Tình Thâm.

Thầy của cô.

Loading...

Nghĩ tới nghĩ lui, xem ra trong tất cả các người, chỉ có mình Lý Tình Thâm là có thể giúp cô.

Thật ra khi ông cố qua đời, bà cố muốn gọi điện thông báo cho Lý Niệm cùng Ôn Giai Nhân, nhưng lại bị cô cự tuyệt, mặc dù ông cố cùng bà cố là vợ chồng, nhưng ông cố muốn trở về quê nội, cùng vợ đầu của mình chung huyệt (mộ), bởi vậy đối với bà cố có chút không công bằng, cho nên, về tình về lí thật có chút khó nói, cho nên đi làm phiền người Lý gia thì thật có chút quá phận rồi.

Nhưng mà, cho tới bây giờ, thật sự Lăng Mạt Mạt đã cùng đường rồi.

Trừ Lý Tình Thâm, cô thật sự không biết nhờ ai, cho nên, Lăng Mạt Mạt cắn răng, trong lòng rối rắm một lần, sau đó vẫn là tìm số điện của Lý Tình Thâm.

ở trong lòng Lăng Mạt Mạt vẫn có một tư tưởng ăn sâu, là nên kính nhi viễn chi (kính trọng nhưng không gần gũi) với Lý Tình Thâm.

Nếu như không phải trên danh nghĩa luật pháp anh là chú của cô, thêm một cái quan hệ thầy trò, thì giữa cô và anh tuyệt đối không có bất kì quan hệ nào!

Cho nên, sau khi quay xong MTV, mặc dù cô có cái nhìn tốt về anh, nhưng trong tiềm thức, Lăng Mạt Mạt vẫn không dám thân cận với Lý Tình Thâm.

Lăng Mạt Mạt kinh ngạc nhìn hồi lâu, ở trong đầu sắp xếp từ ngữ hơn nữa ngày, nhưng cũng không biết làm sao mở miệng nhờ Lý Tình Thâm giúp một tay.

Thẳng thắn mà nói, Lăng Mạt Mạt cũng không xác định được Lý Tình Thâm sẽ giúp hay không, con người đó, một giây trước đối với bạn rất tốt, một giây sau liền lạnh muốn chết.

Lăng Mạt Mạt do dự hồi lâu, cuối cùng vẫn là không có cốt khí gọi cho Lý Tình Thâm, cô liền cắn ngón tay, co quắp hơn phân nữa mới dám gởi một tin nhắn cho Lý Tình Thâm: “Thầy, anh có bận không?”

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi