HÀO MÔN THỊNH SỦNG: CÔ VỢ NGANG NGƯỢC CỦA TỔNG GIÁM ĐỐC THẦN BÍ

Vì vậy lá gan Lăng Mạt Mạt liền lớn lên, cô vươn tay, hung hăng bấm vào eo Lý Tình Thâm một cái, một bộ dáng ngây thơ mà lại hung ác: “Về sau không bao giờ cho phép anh như vậy nữa!”

Giời phút này, Lý Tình Thâm nhìn Lăng Mạt Mạt, giống như nhìn một người vợ điêu ngoa, tâm tình càng tốt, anh hơi kéo cô vào trong ngực mình, ôm chặt hơn, cười khẽ một tiếng, nói: “Được, sau này anh sẽ không bao giờ như vậy nữa!”

Anh vừa nói, vừa nắm láy vai của Lăng Mạt Mạt, đi qua một bên, không chút để ý đến sắc mặt khó coi của mấy người phụ nữ xung quanh.

Lý Tình Thâm dẫn Lăng Mạt Mạt đi đến cửa chính của bữa tiệc, Lăng Mạt Mạt kinh ngạc nghiêng đầu, nhìn Lý Tình Thâm, nhỏ giọng hỏi một câu: “Thấy, chúng ta đi thật sao?”

Lý Tình Thâm nhíu mày, nhìn một vòng tiệc cưới, sau đó nhếch môi một cái, mang theo sự khinh thường, lên tiếng: “Loại tiệc cưới này, em ở đây không cảm thấy làm mất phẩm giá của mình sao?”

Giản Thần Hi luôn chú ý tới Lăng Mạt Mạt, khi thấy Lý Tình Thâm xuất hiện, cô liền bước nhanh tới, nên nhìn thấy một màn khi nãy, bây giờ hai người rời đi, Lăng Mạt hỏi gì, cô ta không nghe rõ, những câu trả lời của Lý Tình Thâm truyền rõ ràng vào tai cô, dĩ nhiên cũng sẽ truyền vào tai mấy người bạn đại học ở phía sau cô.

Sắc mặt Giản Thần Hi cũng trở nên khó coi, tuy nhiên lại không thể làm gì, chỉ có thể nhìn người đàn ông đó dắt cô gái kai đi ra.

Lục Niệm Ca từ trong nhà vệ sinh đi ra, vừa vặn nhìn thấy một màn vừa rồi, sắc mặt của anh ta có chút khó coi, tay nấm thành quyền, quả thật cô sống rất tốt, người đàn ông kia cũng đối xử với cô rất tốt, hiện tại bọn họ yêu nhau sao? Ở cùng một chỗ sao?

Lục Niệm Ca càng nghĩ, càng cảm thấy cơ thể mình như mất đi sức lực, không chút để ý hình tượng dựa vào vách tường, tay hung hăng nắm thành đấm, móng tay bấm sâu vào trong.

Anh ta nhìn thấy đại sảnh một màu hồng, còn dáng đầy chữ hỷ, sau đó nghĩ, hôm nay là ngày vui của anh ta, vậy mà anh ta lại cảm thấy đau khổ như xuống dưới địa ngục.

Anh ta cảm thấy, tâm tình của mình cùng với việc vui mừng này, sao có thể hợp đây?

Hoặc nói là, không khí vui mừng này, giống như một sự châm chọc.

Lục Niệm Ca cảm thấy những tiếng ồn ào xung quanh cực kì chói tai, nhưng anh ta cũng không thể làm gì, chỉ đành nhắm mắt lại, xem như không nhìn thấy, tự lừa mình dối người.

**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**

Lý Tình Thâm cùng với Lăng Mạt Mạt đi ra khỏi tiệc cưới của Giản Thần Hi và Lục Niệm Ca, Lý Tình Thâm mới buông Lăng Mạt Mạt ra.

Lúc này, ánh trăng bên ngoài soi sáng, Lăng Mạt Mạt cùng với Lý Tình Thâm từng bước từng bước đi dạo, Lăng Mạt Mạt đem những chuyện khi nãy suy nghĩ lại một lần, càng nghĩ càng cảm thấy tâm tình tốt lên.

Cô không nhịn được cong khóe môi, liếc mắt nhìn bản thân cùng bước song song với Lý Tình Thâm, lại đột nhiên dừng lại, Lý Tình Thâm thấy cô dừng lại, lập tức dừng theo.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi