HÀO MÔN THỊNH SỦNG: CÔ VỢ NGANG NGƯỢC CỦA TỔNG GIÁM ĐỐC THẦN BÍ

Edit: rubymoon2710

Tô Thần không ngờ Lý Tình Thâm lại đi thẳng vào vấn đề, lười biếng di chuyển thân thể, dùng âm thanh mang nét cười mở miệng: “Tình Thâm, trước khi em trả lời vấn đề này, anh có thể trả lời một vấn đề khác của em không?”

Lý Tình Thâm gật đầu một cái, giọng nói lạnh nhạt: “Cậu hỏi đi.”

“Tình Thâm, em và Mạt Mạt ở cùng một chỗ, trong lòng anh có phải rất tức giận hay không?” Tô Thần ôn hòa hỏi.

Tức giận sao?

Ánh mắt hoảng hốt của Lý Tình Thâm khẽ cụp xuống, không thể nói là tức giận, mà chỉ là có chút không thể tin, Tô Thần biết rõ anh thích Lăng Mạt Mạt nhiều năm như vậy, lại còn cố tình mang cô trước mặt bạn bè của bọn họ, thẳng thắn giới thiệu đây là bạn gái của anh ta.

Cảm giác lúc ấy của anh nên dùng từ gì để hình dung đây?

Qủa thật giống như là bị sét đánh, thật lâu sau vẫn không thể khôi phục được lý trí.

Ngay sau đó là khổ sở và mâu thuẫn.

Đáy lòng Tô Thần im lặng nhẩm tính thời gian, hắn nghĩ, nếu như Lăng Mạt Mạt thật sự quan tâm Lý Tình Thâm, lo lắng cho Lý Tình Thâm, nhất định sẽ ra ngoài, thời gian không có nhiều, trước khi cô ra đến nơi, anh ta nhất định phải thu xếp mọi việc thật tốt theo tính toán của mình.

Tô Thần giật giật môi, mở miệng: “Tình Thâm, em nhớ lúc chúng ta còn nhỏ, đều là những đứa trẻ vô cùng nghịch ngợm phá phách, nhưng mà chúng ta với những đứa trẻ nghịch ngợm khác có một điểm không giống, đó chính là chỉ cần cậu thích thứ gì thì tôi sẽ không động đến, vào dịp cuối năm, chúng ta sẽ nhận được rất nhiều quà tặng, mọi người tùy ý lựa chọn, trước tiên bọn họ đều im lặng dò xét đối phương, nhìn xem ánh mắt vui mừng cửa đối phương dừng lại ở món đồ nào, sau đó khi chọn quà, sẽ cố ý tránh không chọn đồ vật đó, có một năm, có một chiếc xe mẫu mới nhất, lại là bản số lượng có hạn, toàn thế giới chỉ có duy nhất một cái, đặc biệt chế tạo cho tập đoàn Bạc Đế, sau khi mọi người nhìn thấy, đều rất thích, nhưng khi chọn quà, không có một ai chọn cái xe đó, bởi vì chúng ta đều biết, mốt số đồ vật, chỉ cần huynh đệ thích, mọi người đều không cần điều kiện gì liền lập tức lựa chọn rút lui.”

Tô Thầm nâng khóe môi, nói tiếp: “Cho nên, Tình Thâm,anh hỏi em có thích Mạt Mạt hay không? Thật ra thì em cũng rất muốn hỏi anh, anh có còn thích Mạt Mạt nữa hay không? Lúc đầu, khi anh ra nước ngoài, muốn bắt đâu lại cuộc sống, kết quả thì sao? Thế giới của cô ấy không vì mất anh mà lo được lo mất, thế giới của cô ấy không vì mất đi sự tồn tại của anh mà bị thay đổi, cuộc sống vẫn trôi qua rất tốt, đối với cô ấy mà nói không hề có một chút ảnh hưởng.”

“Ừ, nói thế nào nhỉ? Lúc ấy em rất tức giận, cảm thấy cô ấy thật sự vô cùng đáng ghét, quả thật rất không có lương tâm. Em chỉ vì bất bình thay anh mà tiếp cận cô ấy, nhưng sau đó, em lại phát hiện ra, ưhm, cô gái này, cũng không tệ lắm.”

Sau khi Tô Thần nói đến đây, nhìn Lý Tình Thâm, rất có thâm ý nói: “Tình Thâm, có những thứ, không thể nhường!”

Có những thứ không thể nhường được.

Tầm mắt của Lý Tình Thâm hơi hạ xuống, hàm ý trong lời nói của Tô Thần, quả thực quá là rõ ràng, anh ta thích Lăng Mạt Mạt.

Mà Lăng Mạt Mạt cũng thích anh ta.

Chuyện anh lo lắng nhất, cuối cùng cũng xảy ra.

Môi Lý Tình Thâm có chút trắng bệch, đáy mắt anh ngoại trừ đen nhánh, thì không còn một thứ gì khác.

Tô Thần làm bộ cực kỳ bình tĩnh nhìn Lý Tình Thâm, nhưng đáy lòng vẫn âm thầm gấp gáp, tại sao Lăng Mạt Mạt vẫn còn chưa xuất hiện? Chẳng lẽ anh ta hóa khéo thành vụng rồi? Đây tuyệt đối là một cơ hội tốt, có thể dò xét xem rốt cuộc trong đáy lòng Lăng Mạt Mạt có thích Lý Tình Thâm hay không đấy!

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi