HÀO MÔN THỊNH SỦNG: CÔ VỢ NGANG NGƯỢC CỦA TỔNG GIÁM ĐỐC THẦN BÍ

Tốc độ Lý Tình Thâm co rút càng ngày càng nhanh, Lăng Mạt Mạt cũng không phân rõ rốt cuộc Điên mình đã lên cao mấy lần, tay của cô để lại mấy vết ở trên lưng anh, một lần so một lần dùng sức, anh mới bất chợt ôm hông của cô, run rẩy kết thúc.

Lăng Mạt Mạt cuộn tròn thân thể nằm ở trên giường, không còn hơi sức thở hổn hển.

Khuôn mặt nhỏ nhắn của cô bởi vì mới vừa kịch liệt vận động, tràn ngập màu hồng, rơi vào trong mắt của Lý Tình Thâm, cực kỳ giống dụ hoặc, khiến cho mình mới vừa để cho Tiểu Lý Tình Thâm ngừng nghỉ, trong nháy mắt lại kích động.

Lý Tình Thâm nhắm hai mắt lại, cố đè xuống dục vọng trong lòng, trong lúc bất chợt liền từ trên người của Lăng Mạt Mạt nằm xuống.

Lăng Mạt Mạt cảm thấy cái loại thoải mái động lòng bỗng nhiên biến mất không thấy gì nữa, cô nhíu mày, mơ màng mở mắt, lại thấy gương mặt Lý Tình Thâm nghiêm túc và xa cách, trong miệng anh nói, so với nét mặt anh càng thêm ác liệt không biết bao nhiêu lần: “Như thế nào? Cảm giác làm sao?”

Sắc mặt Lăng Mạt Mạt có hơi trắng bệch, ấm áp của anh còn lưu lại trên người, vẫn còn rõ ràng, nhưng cô lại cảm giác lạnh thấu xương.

Lý Tình Thâm thong thả ung dung cầm lấy quần áo của mình, ở trước mặt cô, tự nhiên mặc quần áo lên, có lúc khẽ nâng mí mắt, liếc mắt nhìn Lăng Mạt Mạt mất thần, nhếch môi, nói tiếp: “Thế nào? Vẫn chưa thỏa mãn, vẫn còn muốn sao?”

Lăng Mạt Mạt bị cảm xúc kỳ lạ của Lý Tình Thâm làm cho chút ngu muội.

Lý Tình Thâm cài xong nút áo sơ mi cuối cùng, mới chậm rãi cúi người, vươn tay, bóp chặt cằm của cô, môi mỏng khẽ mở, từ bên trong nặn ra mấy chữ: “Nếu như về sau em còn muốn, hoan nghênh em tùy thời tới tìm rôi! Em yên tâm, tôi sẽ không nói cho Tô Thần, chuyện vị hôn thê của anh ta vụng trộm với anh! Bởi vì tôi biết, nếu như anh ta biết em từng có quan hệ với tôi như vậy, nhất định anh ta sẽ ghét bỏ em bẩn, không muốn em nữa! Có câu nói, một ngày ân ái vợ chồng trăm năm, mặc dù chúng ta không phải vợ chồng, nhưng mà tôi lại không muốn tàn nhẫn đối với em! Dù sao, giống như lời em vừa nói, làm những chuyện này, tất cả mọi người thoải mái, nhưng mà luận về thua thiệt, cuối cùng không phải là tôi, mà em!”

Lăng Mạt Mạt nhìn dung nhan tuấn mỹ gần trong gang tấc, vừa rồi anh vẫn còn cùng cô loạn tình mê, khêu gợi để cô chết người, nhưng trong nháy mắt, thế nhưng anh lại tàn nhẫn hướng về phía cô nói loại lời nói như vậy!

Chẳng lẽ vừa rồi anh làm đủ loại, cũng là vì vào giờ phút này trả thù với cô?

Lý Tình Thâm nhìn chằm chằm khuôn mặt của cô, ánh mắt khẽ cười, nói: “Chỉ là, tôi không thích thiếu người ta, em đã ngủ với tôi, tôi sẽ đối em hồi báo, không phải muốn gả cho Tô Thần sao? Như vậy thế nào cũng muốn gả được thuận lợi vui vẻ không đúng? Mặc dù em và tôi không có nửa quan hệ máu mủ, nhưng hiện trên luật pháp mà nói, em cũng coi là cháu gái nhỏ của tôi, cho nên, em yên tâm, tôi sẽ làm người nhà mẹ em, vì em chuẩn bị một phần đồ cưới phong phú, để em gả cho Tô Thần!”

Toàn thân Lăng Mạt Mạt càng ngày càng lạnh lẽo, giống như cũng bị đông lại, không thể nhúc nhích.

Lý Tình Thâm hơi nghiêng gò má, tiếp tục nhẹ nhàng mở miệng, nói: “Thời gian không còn sớm, bây giờ em tới cục dân chính, vừa vặn có thể cùng Tô Thần lĩnh chứng!”

Lý Tình Thâm nói xong, liền buông lỏng mặt Lăng Mạt Mạt ra, anh đứng thẳng người, ánh mắt hơi mang mấy phần giễu cợt, nhìn chằm chằm Lăng Mạt Mạt, nói: “Nếu như em không ghét bỏ, tôi còn có thể làm phù rể cho em!” ==

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi