HÀO MÔN THỊNH SỦNG: CÔ VỢ NGANG NGƯỢC CỦA TỔNG GIÁM ĐỐC THẦN BÍ

Editor: Tiểu Ốc

Sau đó lại nghe thấy giọng nói Lục Niệm Ca vang lên: “Nếu như lúc này truyền ra một chút tin tức về việc cô phải ly dị, thì chỉ sợ sẽ ảnh hưởng không tốt, đến lúc đó cũng sẽ ảnh hưởng tới hợp đồng cô ký với E&R.”

Lúc này, sự ồn ào của mọi người cũng dần yên tĩnh lại.

Giản Thần Hi cầm micro nói, nhìn tất cả một lượt, giống như muốn nói chuyện, nhưng micro lại bị người khác tắt mất tiếng, nên chỉ có thể nghe thấy giọng nói vang vọng ở bên ngoài, là giọng của Giản Thần Hi: “Anh có ý gì?”

“Ý tứ rất đơn giản, chính là uy hiếp cô để cô ly hôn với tôi.”

“Bây giờ danh tiếng của anh cũng không tốt lắm, nếu như hiện tại chuyện anh ầm ĩ muốn ly hôn bị truyền ra ngoài, mà anh lại không hề ly hôn, thì e rằng sẽ bị người đời mắng chửi là mượn chuyện hôn nhân để lăng xê, đến lúc đó danh tiếng sẽ lại càng đi xuống hơn!”

“Tiểu Hi, tại sao cô muốn lừa gạt tôi?”

“Tiểu Hi, thật ra thì tôi cũng không thể là không tình cảm với cô.”

“Niệm Ca.”

“Ừ”

“Tiểu Hi, thật không dám giấu diếm, tôi không phải là hoàn toàn không có cảm tình với cô. Ít nhất lúc đầu khi tôi mất trí nhớ, cô ngày đêm không rời chăm sóc tôi, lúc ấy, tôi thật sự cảm thấy cô rất đáng yêu. Có chút rung động, nếu không thì Lục Niệm Ca tôi cũng đã không đối xử với cô như bạn gái của mình. Thật ra thì khi đó, chúng ta cũng không tệ lắm. Tôi thật sự cho rằng cô là người tôi yêu nhất. Chỉ là, về sau nếu không có Lăng Mạt Mạt, tôi cũng không biết được rằng, thì ra tôi còn có thể yêu cô ấy hơn thế.”

“Tôi đi tìm Mạt Mạt, cô ấy nói cho tôi biết, cô ấy có người yêu rồi. Cô ấy không phải là của tôi. Thật ra thì cũng rất bất đắc dĩ, phải không? Một lần sảy chân để hận nghìn đời, khi quay đầu lại thì đã qua trăm năm. Thứ đã từng thích nhất nay biến thành biển cả. Thật sự rất bất đắc dĩ”

“Nhưng mà, tên đầu sỏ gây ra những bất đắc dĩ này chính là cô.”

“Nếu như cô làm ra những thủ đoạn và quỷ kế kia, thì tôi nghĩ, tôi sẽ thật sự đi cùng với anh.”

“Những chuyện ở đại học X năm đó đều là cô sắp xếp, đúng không?”

Tất cả mọi người đã nghe thấy cuộc đối thoại giữa Lục Niệm Ca và Giản Thần Hi, mọi người rối rít suy đoán đây rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra.

Giản Thần Hi đứng trên sân khấu, sắc mặt tái nhợt như tờ giấy.

Tay Lăng Mạt Mạt nắm chặt thành quyền.

Đây rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì?

Một buổi lễ đoan trang tốt đẹp như vậy lại xảy ra một cuộc đối thoại như thế?

Nhưng mà chỉ trong nháy mắt, Lăng Mạt Mạt đã lập tức liên tưởng tới Lý Tình Thâm, cô quay đầu sang nhìn Lý Tình Thâm, lại phát hiện ra người đàn ông này chỉ thẳng tắp nhìn chằm chằm lên sân khấu, đáy mắt hơi lộ ra sự mỉa mai.

Chẳng lẽ anh hiểu hết những lời đối thoại này sao? Anh phí hết tâm tư đi làm những chuyện này, chỉ là vì muốn trả lại sự trong sạch cho cô sao?

Đáy lòng Lăng Mạt Mạt ấm áp, hơi cảm động rồi lại hơi uất ức, cô nghĩ rằng đời này kiếp này cô cũng không thể nào hiểu nổi bản thân rồi.

Cô lặng yên không tiếng động giơ tay lên, nhẹ nhàng nắm lấy tay Lý Tình Thâm.

Lý Tình Thâm quay đầu sang, truyền cho cô ánh mắt trấn an rồi liền cầm lại tay của cô.

Trong khán phòng, giọng nói của Lục Niệm Ca lại vang lên: “Sao thế? Cho đến bây giờ, cô vẫn không chịu khai hết chân tướng sự việc sao? Người trên toàn thế giới có thể đều bị cô lừa gạt, nhưng mà, Tiểu Hi, tôi thì không bởi vì tôi hiểu rõ cô, tôi cũng hiểu rõ Mạt Mạt cô ấy đã từng là bạn gái của tôi, phong cách sáng tác của cô ấy, cách đối nhân xử thế của cô ấy, tôi đều hiểu rất rõ!”

Tất cả mọi người có mặt vô cùng kinh ngạc.

Lăng Mạt Mạt đã từng là bạn gái của Lục Niệm Ca sao?

Rốt cuộc đây là chuyện gì?

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi