HÀO MÔN THỊNH SỦNG: CÔ VỢ NGANG NGƯỢC CỦA TỔNG GIÁM ĐỐC THẦN BÍ

“Cho nên, Lục Niệm Ca, anh cũng đừng trách tôi lòng dạ độc ác, từ đầu đến cuối, tôi và Lăng Mạt Mạt có thể đi tới bước này, thật ra thì cũng là bởi vì anh, nếu như ban đầu tôi quyến rũ anh...anh đẩy tôi ra, thì những chuyện sau này đâu có xảy ra?”

“Lúc ấy trong tình huống như vậy, tôi không còn cách nào khác.”

“Tôi yêu anh, tôi cũng không còn cách nào cả.”

“Anh không cần đến hỏi tôi đã tổn thương Lăng Mạt Mạt như thế nào, thật ra thì tổn thương tôi gây ra cho Lăng Mạt Mạt sao có thể so với anh?”

“Ban đầu anh là tất cả của Lăng Mạt Mạt, là sinh mệnh của Lăng Mạt Mạt, anh phản bội sau lưng cô ấy, đối với cô ấy mà nói, không thể nghi ngờ là long trời lở đất, cho nên, nói đến tổn thương, anh mới là người tổn thương cô ấy sâu nhất!”

“Dù tôi có làm nhiều chuyện xấu hơn nữa, cũng không hơn được anh!”

“Không cần thử dùng tình cảm để thuyết phục tôi, dù cho như thế nào, Lục Niệm Ca, tôi sẽ không ly hôn với anh!”

Trong lời nói của Giản Thần Hi, rõ ràng toàn bộ đều là lỗi của cô, nhưng cô lại nói như đó là chuyện đương nhiên. Khiến cho những người từng là fan hâm mộ của cô, cũng dần dần sinh lòng ghét bỏ.

“Thật là đã nhìn lầm người, không nghĩ tới ca sĩ mình hâm mộ lâu như vậy, lại là một Tiểu Tam!”

“Tiểu Tam là tiểu tam đi, lại còn ngang ngược như vậy!”

“Giản Thần Hi, rời khỏi sân khấu cho chúng tôi, trả lại tiền vé vào cửa cho chúng tôi!”

“Đúng, trả lại tiền vé vào cửa cho chúng tôi!”

Fan hâm mộ rối rít đứng lên, ném gậy phát sáng, bình nước suối, điện thoại di động,... về phía sân khấu.

Vạn người trên sân vận động tràn ra cửa an ninh, giống như nổi điên tập thể vậy, Lý Tình Thâm nhân cơ hội này kéo Lăng Mạt Mạt bảo vệ ở trong ngực, nhanh chóng rút lui đến phía sau khán đài.

Lý Tình Thâm và Lăng Mạt Mạt mới vừa đứng vững, thì bất chợt có đồ vật bị ném về phía Lăng Mạt Mạt đứng, cũng may có người sợ hãi thốt lên “Cẩn thận”, Lý Tình Thâm theo bản năng quay đầu lại, nhân cơ hội này kéo Lăng Mạt Mạt vào trong ngực của mình, sau đó có tiếng gió bén nhọn đi sát bên tai Lăng Mạt Mạt.

Đụng phải cửa, sau đó rơi trên mặt đất, Lăng Mạt Mạt chưa tỉnh hồn giương mắt nhìn lên, cũng là một cái điện thoại di động, màn hình cảm ứng đã vỡ nát.

“Giờ cô cứ hả hê đi, Lăng Mạt Mạt, cô thật đúng là một tiện nhân, quyến rũ Lục Niệm Ca, giờ xoay người lại quyến rũ Lý Tình Thâm giúp cô xả cơn giận này!” Tiếng của Giản Thần Hi từ sau truyền đến, Lăng Mạt Mạt vừa muốn quay đầu, lại thấy Lý Tình Thâm bất chợt giơ tay lên, mạnh mẽ giữ lại, Lăng Mạt Mạt nhanh chóng xoay người, liền thấy cổ tay của Giản Thần Hi bị Lý Tình Thâm siết chặt, ánh mắt Giản Thần Hi hung hăng nhìn chằm chằm vào mình, giống như hận không thể ăn tươi nuốt sống cô, bên trong hiện ra ánh sáng sắc nhọn, cuối cùng lời nói càng thêm sắc bén và bén nhọn: “Cô có bản lãnh đơn độc mà tranh đấu với tôi mà không cần nhờ vào đàn ông không?”

Giản Thần Hi lạnh lùng đưa mắt nhìn Lý Tình Thâm, đây là thiếu gia của tập đoàn Lý gia mà ai gặp cũng phải e ngại, dường như cô lại chẳng hề sợ hãi, chỉ cong môi, không ngừng phát ra tiếng cười âm trầm quỷ dị.

“Là anh làm, phải không? Hiện tại các người đều hài lòng chưa? Tôi hoàn toàn thua, tôi đã hoàn toàn thua Lăng Mạt Mạt!”

Ánh mắt của Lý Tình Thâm lạnh lẽo nhìn lướt qua Giản Thần Hi, anh nắm tay cô mạnh hơn, giống như muốn bẻ gảy cổ tay của cô.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi