HÀO MÔN THỊNH SỦNG: CÔ VỢ NGANG NGƯỢC CỦA TỔNG GIÁM ĐỐC THẦN BÍ

“Hiện giờ, sau khi phỏng vấn xong, đại khái là ngày mai, em cần bay một chuyến đến Vienna, tham quan trường học một chút.” Sau khi thầy giáo Chu nói xong, mới ý thức được có chút kì lạ, hỏi: “Có vấn đề gì không?”

Lăng Mạt Mạt trầm mặc một lúc, mới nói: “Không có vấn đề gì, em biết rồi, thầy giáo Chu, sáng mai em sẽ đến đúng giờ.”

“Được, nếu như ngày mai có vấn đề gì không hiểu, có thể trực tiếp gọi điện thoại cho tôi, tôi sẽ ở trường học.” Thầy giáo Chu rất quan tâm nói.

Lăng Mạt Mạt cũng lễ phép cảm ơn: “Cám ơn ngài, thầy giáo Chu, em biết rồi!”

Sau khi tắt điện thoai, Lăng Mạt Mạt phát hiện bản thân lại càng không có sức lực, cô biết việc ngày mai mình đến trường học có ý nghĩa như thế nào, như vậy cũng tốt, ba ngày sau Lý Tình Thâm mở cuộc phỏng vấn, cô ngày mai đi Vienna phỏng vấn, nếu như cô đi, chỉ sợ Lý Tình Thâm sẽ không tự phá hoại thanh danh đến giữ cô lại.

Nếu như Lý Tình Thâm thật sự muốn chia với cô, như vậy, cô liền đón nhận, bởi vì cô yêu anh, yêu chính là hi vọng đối phương có cuộc sống tốt hơn mình! Năm năm ở Vienna, cô nhất định sẽ nỗ lực khiến bản thân mình trở nên hoàm mỹ, đợi đến lúc trở lại lần nữa, nhất định sẽ trở nên rất xuất sắc, hoàn toàn có thể đứng bên cạnh anh, xứng với anh, nhưng nếu khi đó anh đã yêu hay kết hôn với một cô gái khác, cô nhất định sẽ thành tâm thành ý mà chúc phúc, nhưng nếu khi đó anh vẫn còn cô đơn một mình, như vậy, cô nhất định sẽ dùng hết tâm tư theo đuổi anh.

Cả đời này, cô biết, cô sẽ chỉ gả cho một người là Lý Tình Thâm! Bất kể là anh muốn hay không muốn!

Đã quyết định muốn đi Vienna, tâm trạng Lăng Mạt Mạt ngược lại dần bình tĩnh hơn, nhưng bóng dáng của Lý Tình Thâm, luôn không ngừng hiện lên trong đầu, cô nằm trên giường một mạch đến tận chín giờ tối, trong lúc bất chợt liền vén chăn lên, xuống lầu, bẳt xe, chạy thẳng tới biệt thự của Lý Tình Thâm.

Mặc dù thật sự muốn chia tay, thật sự muốn ly biệt, cô cũng muốn đi gặp anh một lần!

Cô phải nhớ thật kỹ bộ dạng của anh, hơi thở của anh, cái ôm của anh, còn nữa, cảm giác ân ái với anh!

Như vậy, mặc dù cô đi đến một quốc gia khác, nhưng ở trong thành phố đó, khi đi bộ, nằm mơ, khi học tập, cũng có thể nhớ lại rõ ràng kỷ niệm này!

Xuống xe taxi, Lăng Mạt Mạt đi thẳng về phía cửa biệt thự của Lý Tình Thâm, chạy nhanh tới, cô nhập mật mã, liền xông vào trong biệt thự.

Lý Tình Thâm ở bên trong nghe được tiếng chuông cửa, mở cửa phòng ra, vừa mới đi ra ngoài, Lăng Mạt Mạt đã nhào vào trong ngực của anh.

Lý Tình Thâm đầu tiên là sững sờ, âm thanh khàn khàn khác thường nhẹ nhàng gọi tên của cô: “Mạt Mạt?”

Bên trong hàm chứa vui mừng.

Lăng Mạt Mạt lại không nói câu nào, chỉ là nhón chân lên, ngẩng đầu lên, chặn môi của Lý Tình Thâm.

Thân thể Lý Tình Thâm hơi cứng ngắc, ngay sau đó liền hung hăng ôm lấy cô.

Môi lưỡi dây dưa, quyết liệt giống như thấy chết không dời, một lúc sau, Lăng Mạt Mạt mới rời môi Lý Tình Thâm, ánh mắt thâm sâu của Lý Tình Thâm nhìn chằm chằm vào khuôn mặt đẹp đẽ của cô, ánh mắt lấp lánh, nhưng thủy chung không mở miệng nói chuyện.

Lăng Mạt Mạt tiếp tục ngấc đầu lên, nhất quyết không buông tha mà hôn anh, hai người vừa hôn môi, vừa lui về trong phòng.

Lăng Mạt Mạt chủ động khác thường vươn tay, cởi cúc áo của Lý Tình Thâm.

Hành động của cô, khiến Lý Tình Thâm không thể nào kháng cự nổi.

Người đàn ông trong nháy mắt bộc phát, lực gặm cắn môi cô từ từ gia tăng

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi