HÀO MÔN THỊNH SỦNG: CÔ VỢ NGANG NGƯỢC CỦA TỔNG GIÁM ĐỐC THẦN BÍ

Lăng Mạt Mạt từ từ đảo mắt, ánh mắt trống rỗng có một chút xíu ánh sáng, cô ngẩng đầu lên nhẹ nhàng lắc đầu với Lý  Tình Thâm một cái, sau đó rút điện thoại từ trong tay của anh, giọng nói bình tĩnh không có chút gợn sóng: "Xin chào, tôi là Lăng Mạt Mạt."

"Là như vậy, tiểu thư Lăng Mạt Mạt, lúc chúng tôi đang thu dọn di vật của Lục Niệm Ca và tiểu thư Giản Thần Hi phát hiện một cái két sắt có mật mã, trên đó viết ba chữ Lăng Mạt Mạt, xin hỏi cô có thể để lại địa chỉ để chúng tôi gửi nó cho cô hay không?"

Lăng Mạt Mạt trầm mặc cực kỳ lâu, cuối cùng mới khe khẽ lắc đầu một cái, nói: "Không cần, để nó lại ở đó đi."

Lúc người còn sống, những thứ đó không cho cô, này người đã chết, thì đưa cô còn tác dụng gì đâu?

Cho nên, vẫn là không cần.

Cúp điện thoại, Lăng Mạt Mạt cười cười với Lý Tình Thâm, nói: "Chúng ta về nhà đi."

Lý Tình Thâm không nói gì, chỉ đi lên phía trước ôm chặt hông của Lăng Mạt Mạt, cẩn thận ôm cô xuống lầu, bộ dạng kia giống như là sợ cô và đứa nhỏ trong bụng sẽ xảy ra chuyện, Lăng Mạt Mạt nghiêng đầu, nhìn Lý Tình Thâm đang gần trong gang tấc, rõ ràng đáy mắt anh hiện ra vẻ khẩn trương, Lăng Mạt Mạt suy nghĩ một chút, liền vươn tay, nhẹ nhàng bắt được tay Lý Tình Thâm, Lý Tình Thâm nghiêng đầu, thấy Lăng Mạt Mạt nở nụ cười vui vẻ với anh, một chút không vui đang tồn tại trong lòng anh cũng lập tức biến mất.

Về đến nhà, hai người chết cũng không hề không đề cập tới việc của Lục Niệm Ca và Giản Thần Hi, bởi vì Lăng Mạt Mạt mang thai, Ôn Giai Nhân sợ Lý Tình Thâm chăm sóc cho cô không tốt, cho nên ở lại nhà họ Lý, lúc bọn họ trở về, Ôn Giai Nhân đã bảo phòng bếp chuẩn bị thuốc bổ, Lý Tình Thâm cẩn thận đút cho Lăng Mạt Mạt uống. Lăng Mạt Mạt rất biết điều mở miệng, uống từng miếng từng miếng, vừa mới uống no, thì liền buồn ngủ, Lý Tình Thâm sợ cô ngủ trên ghế sa lon sẽ bị cảm lạnh, liền ôm cô lên lầu, đặt cô xuống, anh đang định rời đi lại bị cô giữ lấy tay, anh nghiêng đầu nhìn cô một lát, lập tức nằm ở bên cạnh cô, ôm cô, từ đầu đến cuối không nói chuyện, lúc anh cho là cô đã ngủ thì bất chợt Lăng Mạt Mạt mở miệng, lẩm bẩm nói một câu: "Tình Thâm em rất hạnh phúc."

Lý Tình Thâm không nói gì, chỉ không phát ra tiếng động ôm lấy cô thật chặt.

Lục Niệm Ca đã từng thật sự thề cả đời chỉ yêu Lăng Mạt Mạt.

Chỉ là thời gian trôi rồi lại trôi, liền chuyển yêu chuyển thành không yêu.

Tang lễ của Lục Niệm Ca và Giản Thần Hi đồng thời diễn ra, cha mẹ hai nhà đều là người đầu bạc tiễn kẻ đầu xanh, cha mẹ hai nhà vẫn luôn không biết Lục Niệm Ca và Giản Thần Hi bất hòa sau khi cưới, thậm chí đến bây giờ hai người đều chết hết, bọn họ còn không biết cuối cùng đã xảy ra chuyện gì.

Tuyển nghĩa địa là công viên tưởng niệm tốt nhất ở thành phố X, ngày hạ táng đó, bầu trời nổi lên trận mưa nhỏ.

Người đi phúng điếu cũng rất nhiều.

Phần lớn cũng là bạn học ở thành phố X.

Di ảnh Lục Niệm Ca và Giản Thần Hi được đặt cùng nhau, bên trong hình là ảnh chụp phóng đại của hai người thời đại học, khi đó, Lục Niệm Ca và Giản Thần Hi cũng còn rất trẻ tuổi, anh mặc áo sơ mi trắng, cô mặc áo quần trắng, nhìn từ xa giống như họ đang mặc áo tình nhân.

Tất cả mọi người đi lên khom người chào, sau đó nhìn chằm chằm vào hai người trong di ảnh thật lâu, bọn họ cũng còn rất trẻ tuổi, chỉ là mới hơn 20 tuổi, cuộc sống hôn nhân của hai người mới bắt đầu không lâu, thì tánh mạng của bọn họ đã mất đi rồi.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi