HÀO MÔN TỔNG TÀI SỦNG LÃO BÀ

Lâm Bình Chi là con gái một độc nhất của nhà họ Lâm gia, tuy gia đình khá giả, nhưng công ty làm ăn của họ không đủ lớn bằng với những công ty khác,

Nhưng họ lại có một cô con gái khá đẹp, vì được muốn làm ăn lớn với tập đoàn lớn, nên họ chính vì thế mà lợi dụng nhan sắc của cô, thao túng đem con gái mình dưỡng thành một ả chuyên đi dụ dỗ các thiếu gia nhà dòng tộc,

Dù là được cha nuông chiều biết cha lợi dụng mình, nhưng Lâm Bình Chi không thấy mình như bị lợi dụng, mà thay vào đó là tính tình rất ngang tàn và tự đại ham muốn sự giàu có quyền thế của người khác sẽ lạ của mình, thế nên cô ta đã học theo những kế hoạch của cha mình đưa ra,

Cho đến khi lúc ở quán bar xa xỉ, ở Mỹ cô ta đã đụng chạm mặt nhau với Âu Thành Nghiêm, không ngờ cô ta lại lọt vào mắt của hắn,

Ban đầu cô ta không hề biết hắn là con cháu nhà họ Âu gia, cho đến khi biết rồi cô ta cứ bám riết lấy hắn không thôi,

Tưởng chừng mình sẽ làm một vị phu nhân của Âu gia giàu có quyền lực nhất, thế nhưng không ngờ, khi đột nhiên phát hiện bà nội của hắn cưới cho hắn một cô vợ mà hắn không hề quen biết,

Khiến cô ta ngay lập tức điên loạn lên, thì đột nhiên Âu Thành Nghiêm dỗ dành cô, đề nghị của anh ta sẽ lấy cô về làm vợ, thế nhưng lại là vợ thứ hai của hắn,

Cha cô lúc đầu không thích điều này cho lắm, thế nhưng nếu được làm ăn lớn cùng với nhà họ Âu thì họ có thể bất chấp đồng ý điều kiện này, họ cho con gái họ làm vợ hai của hắn,

Tuy mặt dù danh phận của Lâm Bình Chi không có trong giấy tờ kết hôn hoặc gia phả dòng tộc họ Âu, nhưng lại có danh phận ở nhà họ Âu là được gọi là nhị phu nhân, đó là đề nghị của Âu Thành Nghiêm,

Tuy là người nhìn vào Lâm Bình Chi là một cô gái khá ngoan hiền, thế nhưng miệng mồm thâm tâm rất độc, lại ngang ngược, vì cô ta được cha cô ta nuông chiều tâm tính như vậy, ngày thường trước mặt người ta toàn dùng gương mặt giả tạo,

Còn đối với Cố Ninh Tinh, mặc dù là con gái thứ hai của nhà họ Cố, dù là làm ăn đứng top mười, cũng có danh tiếng trong giới làm ăn, thế nhưng cô được dạy dỗ rất tốt, là một phẩm chất gia đình của Cố gia, giáo dục rất cao đối với họ,

Nên từ nhỏ đã được ba đưa con gái sang nước Mỹ để học kinh doanh tự lập, thế nhưng điều ba mẹ làm cho cô, cô không hề phàn nàn gì về họ hoặc một chút trách họ hay khó khăn gì mà họ đã đặt lên vai cô, cô vẫn không cảm thấy áp lực một chút nào cả, còn hảo hảo nghe theo lời ba mẹ dạy mình, và chính vì thế từ nhỏ Cố Ninh Tinh đã hiểu chuyện từ khi biết anh hai phát bệnh tim lần đầu tiên gục ngã, vì thế cô đã là một cô con gái ngoan ngoãn nghe lời ba mẹ mình,

Thế nên đứa con gái thứ hai của họ mặc dù ngoài người trong nhà ra, thì đặc biệt không ai biết mặt cô con gái thứ hai của nhà họ Cố cả,

"Ba mẹ, hai người đừng đi... " sáng hôm đó đột nhiên Cố Ninh Tinh mơ thấy ba và mẹ cô ôm cô vào lòng, sau đó đột nhiên rời khỏi cô khiến cô giật mình tỉnh giấc,

Đến lúc tỉnh giấc đã phát hiện hơn bảy giờ sáng, cô lật đật ngồi dậy rời khỏi giường, nhanh chóng đi đến nhà tắm để vệ sinh cá nhân,

Tô Diệp bên ngoài nghe được tiếng động bên trong phòng, nên mới nhanh chóng đi vào, "Thiếu phu nhân, người thức dậy rồi sao "

Cố Ninh Tinh biết chị bên ngoài, nên từ bên trong phòng vệ sinh vọng tiếng ra nhờ chị lấy giúp mình một việc,

"Chị lấy dùng tôi chiếc váy xuôn màu kem nhé, loại có tay ấy, tôi muốn đến chào hỏi bà nội "

Tô Diệp xác nhận lời cô, nhanh chóng đi đến tủ quần Áo lấy một chiếc đầm xuôn màu kem loại có tay cho cô,

Mặc dù lời đề nghị của Tô Diệp bảo cô mặc loại đầm hai dây, thế nhưng Cố Ninh Tinh Không chịu vì quá hở hang, cô vẫn là muốn mình ăn mặc chỉnh tề đi gặp người lớn đó là tôn trọng họ và tốt cho chính bản thân mình,

Cô sửa soạn chỉn chu quần Áo xong, thế nhưng vẻ mặt không một chút trang điểm nào, vậy mà lại rất xinh đẹp mê đắm lòng người,

Cô nhanh chóng bước đi đến nhà chính, tất cả các người làm ai nấy điều tôn trọng cúi chào gọi cô là thiếu phu nhân,

Cô nhanh chóng đáp lại họ, rồi mới đi lên phòng bà Âu để chào hỏi bà buổi sáng, lúc đi ngang đã thấy trên bàn hầu như thức ăn gần chuẩn bị dọn lên, nên cô nhanh chóng đi đến phòng bà,

Được lên đến phòng bà Âu, lúc mở cửa ra đã thấy bà ngồi trên bàn đang chăm chú gì đó, thế nên Cố Ninh Tinh sợ bà sẽ giật mình nên đã gọi một tiếng không nhỏ không lớn với bà,

"Bà Nội, cháu chào bà ạ "

bà Âu phát hiện giọng của Cố Ninh Tinh, bà ngay lập tức phản ứng quay người lại mỉm cười phẩy phẩy tay gọi cô, "Cháu ngoan, mau lại đây nào "

Cố Ninh Tinh mỉm cười vui mừng đi đến gần bà, khuỵ ngồi xuống dưới chân bà để làm lễ theo phong tục chào hỏi bà ngày đầu về làm dâu nhà họ,

Bà không ngờ đứa cháu gái mà bà trọn, không ngờ còn trẻ lại biết tục chào hỏi này, quả là bà rất tự hào khi người mà bà đã chọn, rất thích hợp cho nhà họ Âu này,

Bà mỉm cười xoa đầu Cố Ninh Tinh, sau đó đột nhiên nắm lấy tay cô, và đeo một chiếc vòng gì đó khắc họa tiết hoa văn rất tinh xảo, nhìn vào nó rất đẹp và thời trang nhưng nó đã qua nhiều đời thế hệ cho con dâu của nhà họ Âu này, đó là vật gia bảo của nhà họ, "Bà đây là "

"Đây là vật gia bảo di chuyển để lại cho các con dâu xứng đáng của nhà họ Âu, nay bà đã tìm được chủ tiếp theo là con rồi, con xứng đáng để bà giao lại dòng họ và cháu trai cho con chăm sóc "

"Bà ơi, Cháu... " Cố Ninh Tinh đột nhiên mắt đỏ hoe lên, ngấn lệ sắp khóc, về sự ấm áp với bà đối với cô,

Bà vẫn là xoa đầu cô, vỗ nhẹ lên vai cô mà nói, "Cháu cứ đeo nó "

"Cháu hứa với bà, cháu sẽ làm tròn trách nhiệm mà bà đã giao ạ "

Bà thật sự tâm trạng bây giờ rất vui vẻ khi có đứa cháu dâu lại hiểu chuyện đến như vậy,

Bà nhanh chóng gọi cô đứng lên và nắm lấy tay cô mà đi, "Thôi nào cháu ngoan đừng khóc, chúng ta mau xuống dùng bữa sáng đi nào "

Cố Ninh Tinh liền nín khóc, lập tức đứng dậy ngoan ngoãn đi theo bà xuống dưới nhà ăn sáng cùng bà, cả hai hầu như rất hợp nhau, nói chuyện khá vui vẻ,

Âu Thành Nghiêm từ bên ngoài đi vào tinh thần tươi cười cất tiếng lên gọi bà Âu "Cháu chào bà ạ "

Cố Ninh Tinh cùng bà ăn sáng, cười nói vui vẻ, đột nhiên cô giật nảy người lên nghe được tiếng của Âu Thành Nghiêm,

Bà Âu nhìn anh còn cau mày liếc một cái, sau đó bà nhìn lại chỉ thấy có mỗi Âu Thành Nghiêm đến, "Cô ta đâu, không đến chào hỏi ta à "

"Buổi tối cháu có hơi quá sức, nên cô ấy hơi mệt ạ " anh ta đắc ý với lời nói của mình, ngồi xuống đối diện ánh mắt còn hướng về Cố Ninh Tinh mà nói với vẻ kiêu ngạo,

Chuyện xấu hổ này là Âu Thành Nghiêm cố tình nói ra cho Cố Ninh Tinh nghe được, nhưng cô không hề quan tâm đến anh ta,

Ngồi đối diện Cố Ninh Tinh, anh lạnh lùng từ tui móc ra một chiếc thẻ màu đen có chữ nổi trên bề mặc, anh liền đưa nó qua cho cô, "Đây là thẻ tính dụng đen VÍP, em cứ lấy mà tiêu xài "

Cố Ninh Tinh nhìn thẻ tính dụng ấy, cô liền biết ngay chiếc thể quyền lực ấy, cô liền lắc đầu không nhận, "Tôi không cần đâu"

Bà Âu biết chắc chắn cô sẽ không nhận nó, bà liền cầm lấy tay cô đưa vào lòng bàn tay của cô, ôn hòa tươi cười nói, "Cháu cứ lấy đi, coi như là của bà cho cháu được không "

"Bà nội, bà cho cháu quá nhiều rồi ạ "

Cố Ninh Tinh, quả thật không còn cách nào từ chối khi bà đã lên tiếng,

Cố Ninh Tinh cầm lấy chiếc thể tính dụng đen quyền lực này, nhưng lại cảm thấy nó rất vô dụng, ban đầu đúng là cô cần một số tiền lớn để cứu anh trai mình, thế nhưng bây giờ tình trạng đã ổn thỏa nên cô không cần đến nó nữa, tuy cô sẽ giữ chiếc thẻ này, nhưng sẽ không dùng đến nó, vì cô muốn tự tiêu tiền của chính mình làm ra,

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi