HẦU MÔN KHUÊ TÚ

Chờ Thẩm Phong đi xa Thanh Ninh mới xoay người. Quay đầu lại thấy Thẩm Thanh Vũ đứng ở xa mấy bước.

Thẩm Thanh Vũ bước liên tục đi tới trước mặt Thanh Ninh "Đại tỷ tỷ."

Thah Ninh liếc nhìn khuôn mặt mang tính trẻ con của nàng ta nhàn nhạt nói "Nhị muội muội."

"Muội tới thỉnh an mẫu thân. Mẫu thân có ở bên trong không?" Thẩm Thanh Vũ cười tay nắm cánh tay Thanh Ninh "Mẫu thân gần đây bỏ qua việc thỉnh an cho chúng ta. Giờ mẫu thân đã khỏe, chúng ta nên qua thỉnh an mẫu thân."

Thanh Ninh đi về phía trước bước vào cửa viện, tránh được tay của Thẩm Thanh Vũ. Thẩm Thanh Vũ hiện lên vẻ lúng túng cười hỏi "Đúng rồi, đại tỷ tỷ. Mẫu thân có ởđây không?"

"Hẳn là có." Thanh Ninh trả lời một câu.

Thẩm Thanh Vũ đi theo Thanh Ninh vào Mộ Lan viện. Đi hai bước dừng chân "Đại tỷ tỷ, muội cũng vừa gặp nha đầu kia. Nha đầu kia nói với muội có một cô nương đến tìm phụ thân. Đại tỷ tỷ, người nói là ai tìm phụ thân?"

Thanh Ninh dừng bước xoay người quay đầu nói "Nếu nhị muội muội hiếu kì, đi cửa tây nhìn một chút chẳng phải sẽ biết sao?"

Thẩm Thanh Vũ nghe vậy, trong mắt ẩn hiện hơi nước cắ.n môi ủy khuất nhìn Thanh Ninh nói "Đại tỷ tỷ, có phải muội làm sai gì khiến tỷ tức giận? Cho nên tỷ ghét muội? Đại tỷ tỷ nói muội nhất định sẽ sửa."

Thanh Ninh nhìn bộ dạng ủy khuất của Thẩm Thanh Vũ bình tĩnh gật đầu "Đúng. Ta không thích ngươi."

Thẩm Thanh Vũ cho tới bây giờ đều biết ra vẻ thông minh mưu lợi, biết thế nào là lấy lòng người, biết thế nào làm cho người khác thích.

Nhưng nàng bây giờ không phải thiếu nữ mười ba tuổi.

Thẩm Thanh Ninh đã trải qua cái chết rồi từ trong cái chết trở về.

Thẩm Thanh Vũ trước mặt, đời trước tự tay đem từng thìa từng thìa thuốc độc đút vào miệng nàng, đạp một cước vào bụng nàng, cùng người của Tống gia cùng nhau đem nàng và hài tử đưa đến chỗ chết.

Nào chỉ là không thích, là hận thấu xương!

Thẩm Thanh Vũ thật không ngờ Thanh Ninh thản nhiên như vậy sửng sốt một chút, lập tức che miệng "Đại tỷ tỷ, muội bỗng nhiên có chút khó chịu. Mong đại tỷ tỷ thay muội thỉnh tội với mẫu thân."

Nói xong hơi cúi chào Thanh Ninh, che miệng cực kỳ ủy khuất xoay người nhẹ chạy trở về trên con đường vừa đi đến.

Làm bộ làm tịch! Nàng cũng không có lòng theo nàng ta chơi trò tỷ muội tình thâm!

Thanh Ninh bật cười một tiếng, xoay người tiếp tục đi vào trong. Bên cạnh hỏi Mai ma ma tiễn Thẩm Phong ra ngoài "Phụ thân và mẫu thân nói gì vậy?"

Mai ma ma thấp giọng tinh tế nói một lần với Thanh Ninh.

Thẩm Thanh Vũ vừa chạy ra khỏi Mộ Lan viện liền quay đầu lại, nhìn bóng lưng xa xa đi vào trong phòng, ánh mắt lóe lên tàn ác.

"Ninh nhi, đến giúp nương lựa chọn." Lý Vân Nương thấy Thanh Ninh vào phòng cao hứng gọi.

"Vâng." Thanh Ninh đi tới ngồi bên cạnh Lý Vân Nương, một bên so sáng các sợi chỉ đa dạng một bên thuận miệng hỏi "Mẫu thân, người đáp ứng cho Chu Mi vào cửa sao?"

Lý Vân Nương gật đầu. "Hừ. Trong bụng nàng ta có cốt nhục của phụ thân con. Ta phản đối cũng vô dụng, sao không thuận theo làm phụ thân ngươi đắc ý cho nàng ta vào cửa. Bây giờ nàng ta mang danh như vậy, vào cửa ở hậu viện cũng chỉ là thiếp thất mà thôi. Con đừng lo lắng, nương không sao. Ninh nhi cũng sẽ không có việc gì, nương sẽ bảo vệ con."

Mặt Thanh Ninh giãn ra gật đầu.

++++

Lúc Thẩm Phong đến Đào Nhiên cư, nha đầu tới Đào Nhiên cư tìm hắn đã đi chỗ khác tìm người.

Thẩm Thanh Vận mang theo nha đầu ăn điểm tâm trong sảnh.

Bùi thị và lão phu nhân ngồi ở nhà chính thảo luận.

Bùi thị hứng thú dạt dào đem chuyện đã xảy ra ở Ngụy An hầu phủ nói cho lão phu nhân nghe. Nói xong có bộ dạng nước miếng văng tung tóe. Xong Bùi thị nhìn lão phu nhân cảm thán tổng kết "Thật không ngờ người Chu gia nặng quy cũ nhưng lại có nữ nhi dâ.m đãng vô sỉ như vậy. Tam tiểu thư như vậy, tuổi còn nhỏ liền tằng tịu với người khác để có bầu. Mặt mũi Chu gia đều bị nàng ta làm mất hết. Mẫu thân, may mắn Hoàng thượng không có chuẩn tấu chương Hầu gia. Nếu không Hoàng Thượng mở miệng vàng lời ngọc chúng ta coi như không muốn kết hôn cũng phải đem nàng ta nghênh vào cửa."

Lão phu nhân có chút đồng ý, tức giận nói "Sao có thể như vậy. Nàng ta là dâm phụ chẳng biết liêm sỉ, da mặt dày. Thẩm gia ta chắc chắn sẽ không nạp người ngay một điểm cũng không quy củ tuân thủ nữ tắc như nàng ta."

"Thực sự là nghiệp chướng. Mẫu thân, ngài không biết. Chu phu nhân ở Ngụy An hầu phủ tức giận đến té xỉu, bây giờ cũng không biết tình huống như thế nào." Bùi thị thổn thức nói.

"Tức đến ngất đi nhưng thật ra lại tốt. Nếu là thân thể kém một ít nhát gan một chút, còn không phải bị tức chết."

"Xảy ra chuyện xấu như vậy chẳng biết Chu gia xử trí tam tiểu thư này như nào!" Bùi thị chớp mắt một cái thấp giọng nói.

Lão phu nhân nói "Còn như thế nào? Một là trực tiếp coi như không có nữ nhi này đem nàng ta trực tiếp đánh chết. Hai là bỏ nghiệt chủng trong bụng nàng ta, đưa đến chùa làm ni cô. Tóm lại một trong hai con đường này. Cuối cùng là nàng ta đê tiện tự làm tự chịu."

"Nàng ta hại bản thân không nói còn hại cả người nhà." Bùi thị nói.

"Ngươi sai Vận nha đầu bên cạnh hầu hạ." Lão phu nhân nhìn hướng thiên sảnh dặn dò một câu.

"Lão phu nhân, Hầu gia tới."Nha đầu canh cửa thấy Thẩm Phong, vội vươn tay vén mành vừa bẩm báo.

Thẩm Phong nghe câu kế tiếp lão phu nhân và Bùi thị vừa nói, một lòng vui mừng như bị hắt một chậu nước lạnh, lạnh thấu tim.

Hành lễ với lão phu nhân xong, Thẩm Phong liếc nhìn Bùi thị, nghiêm túc nhìn lão phu nhân nói "Mẫu thân, con ở bên ngoài nghe mẫu thân và đệ muội dường như đang nói ai?"

"Hừ. Chính là Chu gia tam tiểu thư. Ngươi a cũng may mắn không có cưới một nữ tử không tuân thủ nữ tắc vào cửa. Không tuân thủ nữ tắc, chưa kết hôn mà có con!" Trong giọng lão phu nhân mang theo khinh miệt.

Thẩm Phong nhíu mày "Mẫu thân, đứa bé kia là của nhi tử."

"Ngươi nói cái gì?" Lão phu nhân suýt chút nữa không còn sức lực.

Bùi thị cũng kinh ngạc nhìn Thẩm Phong "Hầu gia, ý ngài là hài tử trong bụng Chu tam tiểu thư là của ngài?"

Thẩm Phong trầm mặt gật đàu.

Lão phu nhân yên lặng nhìn Thẩm Phong "Ngươi muốn làm gì?"

"Mẫu thân, con nghĩ cưới nàng vào cửa?"

"Mơ tưởng. Nàng ta là nữ tử chẳng biết liêm sỉ. Đừng làm dơ bẩn cửa Thẩm gia ta." Lão phu nhân kiên quyết cự tuyệt.

"Mẫu thân, hài nhi không thể bội tình bạc nghĩa. Trọng yếu nhất là nàng có hài tử của con. Nếu trong bụng nàng chính là con trai..."

Con trai! Trong lòng Bùi thị nhất thời lộp bộp "Hầu gia, có phải con trai hay không...."

Thẩm Phong liếc mắt một cái, Bùi thị đem những gì trong miệng nuốt xuống.

"Ngươi..." Ngại Bùi thị ở trước mặt, vẫn là cho Thẩm Phong mặt mũi, lão phu nhân nuốt xuống những lời định nói với hắn nhíu mày hồi lâu mới nói "Nàng ta có hài tử của ngươi, ngươi để cho nàng ta ký khế ước bán thân vào cửa đi."

Thẩm Phong vội la lên "Mẫu thân, nàng là Chu gia tiểu thư..."

Nhưng dù Thẩm Phong cầu xin khuyên bảo thế nào, lão phu nhân nửa bước cũng không đồng ý.

Thẩm Phong vui mừng mà đến, mất hứng mà về.

Đến thư phòng, Thẩm Phong mới nghe được gã sai vặt nói cửa tây có nữ tử tìm hắn. Thẩm Phong lập tức đoán là Chu Mi, vội vàng đi cửa tây.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi