HỆ THỐNG GAME TẠI DỊ GIỚI

Hùng Phương hét to một tiếng, thân hình thẳng tắp, vô cùng nghiêm nghị. Bầu trời sấm chớp đì đùng, như chứng kiến sự hùng hổ của Hùng Phương, một đạo lôi vân phá không mà xuống. Đạo lôi vân này to bằng một thân thể người trưởng thành, một màu tím lòe loẹt bổ thẳng xuống đúng vị trí Hùng Phương đang đứng.

- Đến đây!

Hùng Phương thân hình bao quanh một vầng ánh sáng, hắn giơ cao nắm đấm của mình, bay lên đón đầu một đạo kia.

Ầm ầm!

Tiếng nổ vang khuấy động cả không gian. Sóng biển dập dềnh vô cùng khủng bố. Đạo lôi vân thứ nhất. Đỡ được. Mấy ngàn cặp mắt đang dõi theo thân ảnh kia. Một nam nhân quần áo đã nát bươm, thân thể có chút cháy khét. Mùi thịt cháy thoang thoảng quanh không khí. Hùng Phương mặt mũi đen nhẻm, vô cùng thảm hại. Chưa dừng lại ở đó, đạo thứ hai đã bổ xuống lần này có to hơn chút. Hùng Phương vẫn kiểu giao đấu như vậy, một quyền mạnh nhất đón đỡ, thành công. Đạo thứ ba, đạo thứ tư, đạo thứ năm. Mỗi lần Hùng Phương đều có cảm giác ruột gan lộn tùng phèo cả lên. Thân thể hắn đã tê dại hết mức rồi. Quần áo đã chẳng còn miếng nào, toàn bộ đã bị nát bét.

Đạo thứ tám. Uỳnh.

Cả không gian sợ hãi, đạo thứ 8 này to như cái thùng đựng nước lớn của đảo vậy. Giáng xuống khủng khiếp.

- Ha ha ha, đến đi, lão Hùng ta còn sợ cái chim!

Hùng Phương đã điên cuồng rồi, hai mắt long sòng sọc, ánh mắt đỏ rực, một lần nữa bay lên đấu tranh. Uỵch. Hắn bị đánh cho nhà bẹp xuống đất. thân thể hắn làm lõm cả phiến đá ở chính giữa.

- Đã hết chưa?

Hoàng Minh lo lắng nhìn lên, thật sự là chưa thấy dấu hiệu nào của việc mây đen tản đi cả.

Ngân Nguyệt ở dưới càng thấy khâm phục, nói;

- Con gấu này quả thật điên cuồng, ha ha ha, rất giống ta!

Nói xong đoạn hắn cười ha hả.

Ai cũng lo lắng cho người ở giữa kia. Người ta là cao thủ huyền thần đấy, vậy mà tám đạo lôi vân đã nằm bẹp dí rồi.

- Còn một đạo nữa chăng?

Chu Du chầm chậm ngước nhìn. Trời đên kịt vẫn đang lập lòe lôi điện.

Hùng Phương lồm cồm bò dậy, thân thể hắn đã vô cùng đau đớn. Đau đến cắt da cắt thịt. Chẳng biết sức lực ở đâu, và nhờ lí do gì, hắn vẫn nỗ lực bì dậy. Từ từ bò dậy, chống tay chậm chạp rồi đứng lên. Hắn một bên mắt đã sưng húp không nhận ra mặt mũi nữa. Khuôn mặt tiêu sái đã biến dạng rồi.

- Cố lên Hùng ca!

Hoàng Minh hô to. Mọi người bừng tỉnh, cùng nhau hô to.

- Cố lên Hùng lão đại!

- Cố lên Hùng tiền bối!

- Uuuuuuuuuu!

Tiếng hô cổ động vang vọng biển.

Người thì hô tiếng người. Yêu thú thì gầm rú kêu lên. Hùng Phương lắng nghe những âm thanh đó, trong lòng hắn lại vô cùng ấm áp, cảm động. Động lực của hắn lại tăng lên mạnh mẽ.

Trời cao như muốn dập tắt hi vọng của hắn hay sao, trên trời đã thấy hình thành đạo lôi vân thứ chín. Một đạo lôi vân to bằng tòa nhà.

- Hít!!!

Cả không gian như hít vào một ngụm khí lạnh, rung động vô cùng..

Hùng Phương đã trông thấy nó, máu trong người hắn lại nóng chảy, thú tính trong người bộc phát.

Thú hóa!

Hùng Phương thân thể nhân loại bỗng nhiên mọc ra toàn bộ lông. Thân hình ngay lập tức trở lại thành một con gấu. Tu vi của hắn lập tức dâng cao khủng khiếp.

- Hắn sử dụng thủ đoạn này?

Ngân Nguyệt sợ hãi. Đây là Thú Hóa của yêu thú. Chỉ những yêu thú đã hóa hình mới có thể sử đụng. Khi sử dụng thú hóa. Cảnh giới sẽ nâng cao gấp đôi. Thế nhưng di chứng để lại quá đỗi mất mát. Trở lại thành yêu thú. Phải một lần nữa tu luyện để hóa hình trở lại. Mà hóa hình, nói thì dễ nhưng biết bao nhiêu yêu thú có thể hóa hình chứ.

Hùng Phương không nghĩ nhiều như vậy, hắn tin, Hoàng Minh nhất định sẽ giúp hắn Hóa Hình lần nữa. Nhất định.

Uỳnh!

Đạo lôi vân cuối cùng cũng đã đánh xuống.

-Aaaaaaaaaa!

Con gấu khổng lồ bay lên cao, gào lên, hai tay nó đỡ lấy đạo lôi vân to lớn kia. Ầm ầm ầm!

Không gian như vỡ vụn. Bốn xung quanh linh mạch nổ to. Nước bay tung tóe...

Trời quang mây tạnh.

Một thân hình to lớn chậm chạp rơi xuống. Hùng Phương rơi đúng vào vị trí ban đầu của hắn.

- Xog rồi sao? Mau mau đi xem Hùng Ca thế nào?

Hoàng Minh nói, nhanh nhẹn chạy.

- Khoan, tất cả đứng yên!

Cao Trang hô lớn, giọng nàng lang lảnh vang vọng. Hoàng Minh cũng phải giật mình.

- Sao thế?

Hoàng Minh sững sờ.

Mọi người cũng đều ngơ ngác.

- Trận pháp chưa xong. Nếu xuống ngay sẽ hỏng hết!

Cao Trang nói, vẻ mặt nghiêm túc.

- Nhưng Hùng ca, huynh ấy!

- Hùng ca không sao, đừng làm hỏng hết công sức của huynh ấy.

Cao Trang lại nói. Hoàng Minh gật đầu. Cao Trang giơ cao lá cờ màu đỏ.

Rầm rầm rầm rầm.

Hơn năm trăm viên đá tròn bóng được tung vào linh mạch. Ngay lập tức linh mạch như ẩn hiện, lập tức biến mất đầy kinh ngạc.

- Đâu rồi?

Trương Vô Kỵ hô lên!

- Linh Mạch đã được ẩn giấu, thật ra nó vẫn ở đấy thôi.

Cao Trang trả lời. Không gian bỗng nhiên trong lành vô cùng. Dường như linh khí trong không gian đậm đặc lên rất nhiều.

- Tốt rồi! Đóng tất cả trận pháp về như cũ!

Toàn bộ trận pháp che dấu cùng phòng ngự lại được đóng lại.

- Thành công rồi!

Chu du nhếch miệng vui vẻ nói.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi