HỆ THỐNG GAME TẠI DỊ GIỚI

Thủ Đa là đệ tử nội môn tư chất vô cùng tốt. Hắn năm nay đã hai mươi tuổi, một thân tu vi ngân huyền đỉnh phong, một chân đã đặt tới kim thần không xa. Trong Thiên hạ hắn là nhân vật có số má, chỉ dưới Vũ Vấn Sơn. Có thể coi hắn chính là phó hội trưởng của Thiên Hạ cũng không sai. Đã nửa đêm, hắn vẫn chưa ngủ, ngồi yên lặng trong phòng mà ngẫm nghĩ. Hắn muốn dành thời gian nhiều hơn để cảm ngộ đột phá, tiến tới kim thần cảnh. Chỉ còn vài tháng nữa là diễn ra tranh đoạt vị trí top mười. Xa xa hơn đó chính là đại lễ tranh đoạt danh ngạch vào bí cảnh năm mươi năm một lần. Hắn rất muốn đến lúc ấy hắn sẽ phải tham gia, một lần chứng tỏ thực lực của mình. Đang lúc này hắn bỗng phát hiện ra có linh lực ba động. Có người đến. 

Ngay lập tức đứng dậy, mở cửa đi ra ngoài. Bên ngoài là hai thân ảnh áo đen, thân hình không cao lớn là mấy. Thủ Đa có dự cảm không tốt, đang nửa đêm, đối phương đến ắt hẳn không có ý tốt.

- Các ngươi là ai? Tới tìm ta có việc gì? 

Thủ Đa lớn tiếng phủ đầu. 

Hoàng Minh cùng Cẩu ca không nói gì. Vừa khi tới đây, cả hai đều rất ngang nhiên chậm rãi đi đến trước nhà của Thủ Đa, không hề có ý lén lút gì cả. Hoàng Minh không nói, cẩu ca cũng không dám nói gì. Trước mặt hắn là Thủ Đức a, một tên bán Kim thần cảnh giới, phạm vi đột phá kim thần cảnh không còn bao lâu. Thế nhưng hắn lại càng ngóng chờ Hoàng Minh, hắn cảm nhận được. Hoàng Minh còn mạnh hơn, mạnh hơn Thủ Đa rất nhiều. Chính xác như cẩu ca dự đoán. Chỉ thấy Hoàng Minh không nói câu nào, lập tức hắn biến mất tại chỗ làm cả hai người đều kinh hãi không thôi, cứ như tan vào không khí vậy.

- Người đâu? 

Cẩu ca sợ hãi lẩm bẩm, Thủ Đa cũng vẻ mặt kinh hãi, không biết đối phương làm sao có thể biến mất ngay trước mắt hắn như vậy. Bỗng nhiên hắn phát hiện phía sau hắn có dao động, một thân tu vi ngân huyền đỉnh phong toàn bộ xuất ra, Thủ Đa ngay lập tức muốn xoay người né tránh thế nhưng, hắn đã không kịp.

Một cú đấm móc từ dưới cằm hắn mà kéo lên. Thủ Đa bay lên không trung hơn mười mét. Miệng thổ ra máu tươi. Hoàng Minh không hề tu luyện quyền pháp nào cả, thế nhưng lực đấm tay của Kim thần cảnh cũng không phải là đơn giản. Thủ Đa mặc dù đã là ngân huyền cảnh đỉnh phong, bán kim thần cảnh thế nhưng ăn một đòn nặng này của Hoàng Minh, gần như hàm răng của hắn đã vỡ vụn rồi. Nói thì chậm nhưng diễn ra thì nhanh, chỉ thấy Thủ Đa chưa tiếp đất đã bị Hoàng Minh đạp thêm một cước giữa thắt lưng. Thủ Đa kêu lên một tiếng đau đớn, cả thân hình bay vào một thân cây vang lên tiếng kêu trầm thấp. Thủ Đa xụi xuống phun ra một ngụm máu, mấy cái răng theo ngụm máu mà rơi ra đất. Cả thân hình hắn vô lực nằm trên mặt đất. Hắn thật sự giận dữ vô cùng, thế nhưng ngay sau đó lại sợ hãi, tiếp đến là bất lực. Đối phương là ai, tại sao lại kinh khủng như vậy. Rõ ràng hắn một thân ngân huyền đỉnh phong vậy mà bị đối phương đơn giản nghiền ép như vậy. Một chút phản kháng yếu ớt cũng không thể. Hơn nữa, đối phương chỉ là một đấm một đá. Không hề có chút chiến kĩ hay pháp thuật nào. Điều này càng làm chi Thủ Đô kinh sợ. Lục phủ ngũ tạng của hắn như sôi lên, ngay lập tức phun ra một ngụm máu nữa. 

Cẩu ca đứng đó mà chết trân rồi, hắn lúc này lại trừng to cái bộ mặt kinh hãi như ban nãy. Như kiểu Hoàng Minh làm chuyện gì cũng khiến hắn trưng ra cái bộ mặt này vậy. Thật sự Hoàng Minh trong mắt hắn càng ngày càng thần bí, càng ngày càng khủng khiếp, hắn như một tên chiến thần biến thái vậy. 

Hoàng Minh không hề tỏ thái độ gì, cũng không lên tiếng nào. Ngay lập tức quay về phía ngôi nhà của Thủ Đa. Hai tay kết ấn liên tục:

- Hỏa độn, hỏa chi thuật!

Một đoàn lửa nóng rực từ miệng Hoàng Minh phun ra, ngay lập tức lao về phía ngôi nhà. Ngọn lửa tuy không lớn nhưng vô cùng khủng bố. Cả căn nhà ngay lập tức đổ ầm ầm, lửa cháy bùng lên. Một căn nhà cỡ trung trung như vậy lại cháy dữ dội chỉ một lát còn lại có một đám than còn đỏ rực. 

Thủ Đa hai mắt kinh hãi, đau đớn vô lực mà ngất đi. Cẩu ca đã ngồi bệt xuống đất từ bao giờ, miệng còn lẩm bẩm mấy từ: 

- Không thể nào, không thể nào, thật đáng sợ...

Hoàng Minh kéo khăn xuống che lại miệng, quay đầu đi lại gần Thủ Đa. Đưa vào miệng hắn một viên Phục Vô Đan. Hắn đem nay chỉ muốn phá nhà, không muốn giết người. 

Xong xuôi, Hoàng Minh kéo lê Cẩu ca còn đang thất thần rời đi. Cả hai đi chưa được bao xa, tại cạnh khu nhà của Thủ Đa xuất hiện một bóng dáng. Người này thân hình cũng một bộ màu đen, cả người phát ra khí tức âm lãnh. Mọi hành động cảu Hoàng Minh hôm nay đều lọt vào mắt hắn. Hoàng Minh thật không có phát hiện ra người này, chứng tỏ đối phương tu vi cao thâm mạt trắc, hoặc có thể là khả năng ẩn nấp siêu cường. Người áo đen này phi thân lại gần Thủ Đa, kiểm tra một hồi không thấy nguy hiểm gì thì biến mất trong màn đêm, chỉ còn lại ánh trăng mờ mờ chiếu xuống.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi