HỆ THỐNG GAME TẠI DỊ GIỚI



- Tiểu tử này có huyết mạch Trần gia. Ồ, Lại có huyết mạch Hoàng gia nữa!

Trần Thái ánh mắt hướng về Hoàng Minh có chút kinh ngạc. Trần Lập nghe Trần Thái nói liền lập tức giải thích:

- Phụ thân, tiểu tử này chính là con của Tiểu Ngọc, cũng là chất nhi của người a!

- Ồ, hóa ra là con của tiểu nha đầu kia sao?

Trần Thái ánh mắt bất giác tràn đầy sự vui vẻ. Hoàng Minh kinh ngạc, nghe Trần Lập nói, hắn đã mơ hồ hiểu ra một chút rồi.

- Tiểu tử, vốn để ngươi chạy trốn, ai ngờ ngươi tên oắt con này lại quay lại đây, nếu mẫu thân ngươi mà biết thù sẽ giết ta cái vị huynh trưởng này.

Trần Hanh vỗ vai Hoàng Minh cái thật kêu, hùng hổ mà nói.

- Huynh trưởng ư?

Hoàng Minh cũng đã đoán ra phần nào được thông tin đại khái rồi. Mẫu thân hắn là muội muội của đại thúc này. Đại thúc này hóa ra là đại bá của hắn. Mà đại bá này gọi Trần lão là phụ thân, suy ra Trần Lão chính là Ông ngoại rồi. Mà ông ngoại lại gọi vị Lão ông kia là Phụ thân, đây chính là Lão thái gia rồi. Hoàng Minh có chút hơi nhức đầu.

- Bây giờ muốn đi cũng không được rồi, một chi Trần gia chúng ta bốn đời không ngờ cũng nhau chiến đấu tại chỗ nãy!

Trần Lập cười ha hả, ánh mắt tràn đầy vẻ lăng lệ, hướng về bốn phía xung quanh. Lúc này đại quân Ma tộc đã bao vây tứ phương, vây thành hình tròn mà bốn người Trần Thái, Trần Lập, Trần Hanh, Hoàng Minh ở giữa.

- Hừ, Người của Trần gia không ngờ thủ hộ phong ấn trận pháp vạn năm. Hôm nay lão tử đã thoát được ra ngoài, nhân tộc, yêu tộc, tiên tộc toàn bộ chuẩn bị nhận lấy lửa giận của ta đi! Ha ha ha..

Quỷ Vương cười lớn, giọng nói khàn đặc đầy sự quỷ dị đáng sợ.

- Ma đạo Thiên tôn, một vạn năm giống như một giấc ngủ dài. Hãy để cho bóng tối thôn phệ vĩnh hằng đi!

Vu Vương cũng không yếu thế, một tay nâng lên một quyển thư tịch màu đen tuyền. Quyển thư tịch này mang cho người ta một cảm giác áp bức kì lạ.

Trần Thái cười lớn, không hề yếu thế mà nói:

- Quỷ Vương, Vu Vương! Một vạn năm trước quả là có nghĩ ta cũng không dám cùng các ngươi giao thủ. Thế nhưng đã một vạn năm đi qua. Một vạn năm a. Năm tháng không buông qua, tuế nguyệt càng làm cho người ta cô độc. Hôm nay Trần gia ta bốn đời nhân mạng đều cùng các ngươi liều một mạng mà đánh. Hơn nữa qua vạn năm bị phong ấn đại trận, tu vi của các ngươi sớm đã bị tụt giảm một mảng lớn, hôm nay giao chiến chưa chắc đã là giết được chúng ta!

Trần Thái từng lời nói ra càng làm cho  thần sắc Vu vương đanh lại. Quỷ Vương sau lớp mặt nạ cũng không biết đang nghĩ gì, chỉ là khí tức lăng lệ càng là đậm đặc, sát ý cuồn cuộn dâng lên. Phía sau lưng hắn đám Lang tộc càng là run rẩy từng hồi, mặt mày tái mét.

- Lập Nhi, Hanh Nhi!

Trần Thái lên tiếng gọi.

- Phụ Thân!

- Gia gia!

Trần Lập cùng Trần Hanh lập tức quay sang chờ đợi. Trần Thái nhìn về đối phương nói:

- Ta sẽ đối đầu với Quỷ Vương, hai người các ngươi đối phó Vu Vương!

- Cái gì?

- Không được a!

Trần Lập cùng Trần Hanh khuôn mặt có chút biến sắc lo lắng. Trần Lập nhanh chóng nói:

- Phụ Thân, Quỷ Vương quá đáng sợ. Mặc dù tu vi của hắn tụt giảm, thế nhưng vẫn là một ma đầu khủng bố a. Một mình phụ thân người làm sao có thế chống lại hắn đây!

- Đúng vậy gia gia, để ta phụ gia gia đánh quỷ vương, phụ thân ta sẽ đánh Vu Vương!

Trần Thái nghe hai người nói đều là hừ lạnh mà quát:

- Các ngươi thì biết cái gì? Quỷ Vương tuy mạnh nhưng ta liều mạng vẫn là có thể chống cự được một thời gian. Thế nhưng mà Vu vương a, hắn có Sinh Tử Tàng thư, chỉ cần hắn có thời gian thi triển bút pháp, cái tên của ngươi bị viết lên Sinh Tử tàng thư, kết quả thế nào các ngươi đều rõ rồi đúng không?

Trần Lập cùng Trần Hanh nghe xong da đầu bất giác tê rần một cái. Đúng vậy a, Quỷ Vương mặc dù đáng sợ thế những vẫn là trên phần lực lượng có thể đánh. Mà Vu Vương thì quỷ dị hơn, nắm trong tay Sinh Tử tàng thư, chỉ cần hắn viết tên ai vào trong sổ, kẻ đó lập tức bị Thiên Lôi đánh xuống đến cả linh hồn cũng bị đánh nát. Đó chính là sự khủng bố của Vận Mệnh quy tắc. Từ một vạn năm trước, Vu Vương đã là nỗi ác mộng của các tuyệt đỉnh cao thủ rồi. Chỉ cần cho đối phương thời gian, hiển nhiên ngươi sẽ xuống tử địa.

- Lão Thái gia, tại sao lại đáng sợ như vậy? Nếu thật là như vậy, sao lúc này hắn ta không chủ động viết tên của chúng ta ra?

Hoàng Minh lúc này cũng không nhịn được hiếu kì mà hỏi. Trước câu hỏi này của Hoàng Minh. Trần Thái đều là cười hiền mà nhìn hắn, chậm rãi mà nói:

- Sinh Tử Tàng Thư chỉ có hiệu lực nếu đối thủ cùng Vu Vương giao chiến!

Hoàng Minh ồ lên, hóa ra là như vậy, nếu vậy không cùng Vu Vương giao chiến liền tốt rồi.

Như đoán được Hoàng Minh ý nghĩ, Trần Lập liền nói:

- Có phải đang nghĩ là không đánh nhau cùng Vu Vương thì không sợ hắn dùng Sinh Tử tàng thư đúng không?

Hoàng Minh cũng không có chối, gật đầu.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi