HỆ THỐNG GAME TẠI DỊ GIỚI

Lúc bấy giờ không gian bị tiếng hét lớn kia làm toàn trường trở lên yên tĩnh. Mấy ngàn đệ tử của Thiên Băng Cung khẽ nuốt một ngụm nước bọt. Bọn hắn vừa nghe tới thiếu gia của Trần gia đã khiếp sợ không dám ho một tiếng, ngay cả thở cũng không dám thở mạnh. Trần gia chính là con quái vật khủng bố cỡ nào chứ? Vậy mà bây giờ lại có người có can đảm dám quát lớn như vậy. Bọn hắn không hề hay biết Hoàng Minh chỉ là thiếu gia bên ngoại của Trần gia, những vẫn là một vị thiếu gia dòng chính chân chính a.

- Kẻ này muốn chết rồi!

Một vị đệ tử của Thiên Băng Cung lẩm bẩm mà nói. Rất nhanh tiếng bàn tán vang lên:

- Ta biết hắn a, hắn chính là La Kiệt Con trai của Cung chủ La Tức Cung Phong Điện mà!

Rất nhanh đã có nhiều người nhận ra danh tính của La Kiệt. Dù sao La Kiệt tại Thượng Vị Diện cũng là có danh khí rất lớn. Thế nhưng danh khí địa vị lớn thì sao chứ, liệu có bằng địa vị của thiếu gia Trần gia hay không?

Trần Phú cùng Trần Lập lúc này nghe được tiếng hét của La Kiệt, hai cặp mắt lập tức băng lãnh, ánh mắt nhìn tên La Kiệt kia đã như là nhìn một người chết. Bọn hắn tuy gặp Hoàng Minh không lâu, thế nhưng thân phận của Hoàng Minh chính là một nửa huyết mạch dòng chính của Trần gia a. Nhiệm vụ hàng đầu của dòng nhánh bọn hắn chính là bảo vệ tộc nhân dòng chính, bảo vệ tôn nghiêm của dòng chính. Thậm chí là hi sinh cả tính mạng của bản thân. Nhưng chưa cần đến bọn hắn ra tay, Cửu Liên Hắc Long lúc này bất giác gầm lên, trừ cái đầu lử chính giữa có đoàn người đang đứng thì tám cái đầu còn lại đều gầm lên dữ dội. Từ tám cái đầu phun ra tám đoàn hắc vụ đen ngòm bắn ra tám hướng khác nhau. Mỗi nơi hắc vụ đi qua đều bị ăn mòn toàn bộ. Không ít đệ tử yếu nhược của Thiên Băng Cung vì phản ứng không kịp mà bỏ mạng tại chỗ.

- Bốp Bốp!

Hai tiếng vang chát chúa vang lên, một đoàn máu huyết cùng răng trộn lẫn vào nhau mà bay ra. La Kiệt toàn thân như một quả đạn pháo bị bắn vào vách đá băng cách đó tầm mười mét. Toàn trường lại rơi vào yên tĩnh không một tiếng động. Hiện trường ngoài đám người Hoàng Minh, Kiều Phong, Chu Du, Trần Phú, Trần Lập cùng Vũ Linh Cung chủ Thiên Băng cung ra, những người còn lại đều bị dọa sợ. Bởi vì bọn họ không thể nhìn ra, người vừa rồi ra tay rốt cuộc là làm như thế nào.

Người ra tay tát cho La Kiệt hai cái tát kia chính là một thanh niên gầy nhỏ, y phục một màu đen tuyền, trên đầu là một cái mũ rơm cực kì quái lạ. Thanh niên này chính là Lôi Ân. Lôi Ân không ngờ bị tiếng hét này của La Kiệt làm tức giận. Thân ảnh hắn như một bóng ma đột ngột xuất hiện trước mặt La Kiệt. Ngay sau đó là hai cái tát trời giáng vang lên. La Kiệt một thanh niên cao thủ của Thượng Vị Diện Hoàng Thiên Đại lục, tu vi Hoá thần hậu kì vậy mà một điểm né tránh cũng không thể. Ăn hai cái tát cực mạnh khiến toàn thân bay đi hướng vách đá mà va chạm.

Lôi Ân hai mắt đỏ bừng, dường như người mà La Kiệt vừa quát chính là hắn vậy. Chỉ thấy hắn nhìn trừng trừng thân ảnh La Kiệt đang đau đớn bò dậy mà quát:

- Tiên sư con mịa nhà ngươi chứ? Huynh đệ của ta đến chính ta còn không dám quát lớn như vậy, ngươi có tư cách gì? Há? Ngươi có tư cách gì? Có tin lão tử xiên chết cả tổ tông mười tám đời nhà ngươi hay không?

Từng câu chửi lưu manh cùng khủng bố của Lôi Ân vang lên. Ai có thể tin một thanh niên nhỏ bé gầy yếu như hắn lại có khí lực mà chửi đổng lên như thế chứ?

Toàn trường lặng ngắt như tờ, cái này, cái này cũng quá là bá đạo rồi. Đã đánh người ta còn đe dọa xiên tới mười tám đời tổ tông người ta nữa sao?

Hoàng Minh cũng không ngờ tới tình cảnh này xảy ra, cười mà gọi:

- Lôi Ân, làm gì mà máu chiến như vậy, chúng ta đây là đi đón nữ nhân của ta, phải lấy đức phục người chứ?

Lôi Ân nghe Hoàng Minh tếu táo như vậy, cơn giận dường như cũng dịu xuống vài phần, ánh mắt nhìn Hoàng Minh có chút lấm lét mà nói nhỏ:

- Thế nào? Ta biểu hiện có tốt không? Rất có mặt mũi đúng không? Huynh đệ, ta không lấy nhiều, mười vò à không hai mươi vò táo mèo nhá!

Lôi Ân vừa nói, tay phải theo thói quen chỉnh lại cái mũ rơm trên đầu, nháy nháy mắt với Hoàng Minh. Hoàng Minh vừa bực mình vừa buồn cười. Tên này không ngờ lại vì hai mươi bình táo mèo mà ra vẻ lẫm liệt vì huynh đệ sống chết không dời như vậy sao?

Cũng bỏ qua một bên, Hoàng Minh chỉ mỉm cười, ngay sau đó dùng linh lực đặc biệt lớn tiếng mà nói:

- Hôm nay tại đây ta tuyên bố, Điêu Thuyền chính là do Hoàng Minh ta đón về. Các ngươi phục hay không phục cũng phải phục!

Một câu tuyên bố bá đạo vô cùng, ngay sau đó cũng không có nói thêm điều gì, dứt khoát mang theo Điêu Thuyền bay lên. Lôi Ân ánh mắt quét qua bên dưới mười mấy thanh niên khác dưới đất làm cả đám run sợ rụt người lại. Ngay sau đó hắn giơ tay trái lên đưa một động tác cắt cổ đe đoạ làm cả đám tím tái mặt mũi rồi mới cười lạnh bay theo Hoàng Minh.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi