HỆ THỐNG GAME TẠI DỊ GIỚI

- Đa Trùng Ảnh Phân Thân Chi Thuật!

- Hoả Độn, Hoả Chi thuật!

Hoàng Minh lập tức phân chia thành mấy trăm phân thân. Phạm vi cánh rừng cũng không nhỏ, phân thân của Hoàng Minh liên tục phun ra hoả diễm nhắm tới Ám Ma Ác Hồn mà đánh tới. Một đám Ám Ma Ác Hồn này lại không có sợ chết liên tục từng đám từng đám lao tới. Chỉ tiếc đối với hoả diễm ngập trời, bọn nó không có cách nào trốn thoát. Tiếng kêu gào thảm thiết vang lên không thôi, Hoàng Minh cũng không dây dưa tại nơi này, thân hình liên tục di động. Mấy trăm phân thân vừa mở đường vừa thủ hộ xung quanh. Chẳng mấy chốc hắn đã vượt qua bìa rừng kia. Một đoàn Ám Ma Ác Hồn nỗ lực như thiêu thân đuổi theo hắn rốt cuộc đều dừng lại ở bìa rừng không có tiến ra thêm. Hoàng Minh có thể chắc chắn, bọn nó chỉ có thể hoạt động tại phạm vi bìa rừng kia mà thôi.

- Rốt cuộc rời đi, cũng may không có bị bọn nó đánh trúng một đòn nào!

Hoàng Minh nỉ non nói. Ánh mắt hắn lúc này đã hướng về phía trước. Cước bộ của Hoàng Minh tăng lên, hắn phát hiện phía xa có ba động linh lực.

Hoàng Minh chú ý đến ba quang cầu nhỏ của Tam Trọng Tháp, Lưu Ly Tháp cùng Vân Nhai Tháp. Bọn nó lúc này cũng hướng về phía trước đó mà tạo thành một hình mũi tên. Không chút nghi ngờ, Hoàng Minh vận chuyển Quanh Ảnh thân pháp nhanh chóng lao đi.

- Ồ, đây là?

Đi được tầm mười phút, Hoàng Minh kinh ngạc đứng trước một màn sáng. Màn sáng này xuất hiện tại trước một viên đá lớn. Kì quái là ba toà tháp đều hướng về màn sáng kia có ý tiến tới.

- Tiến vào, đây chắc là lối đi tới tầng hai sao?

Hoàng Minh dầu gì cũng kinh nghiệm trải qua nhiều lần. Trong tay lại có ba toà tháp, hiển nhiên đối với lí giải về tháp cũng không kém. Hiện tại ba toà tháp đã hướng cho hắn tiến vào nơi màn sáng này, Hoàng Minh cũng tin tưởng không nghi ngờ liền đi vào. Bóng dáng Hoàng Minh biến mất sau màn sáng mài trắng kia, không gian tĩnh lặng.

- Chết tiệt, nguy hiểm quá!

Vào lúc này, Thư Đồ Sư Lĩnh Chi chật vật không thôi. Hắn không có nhàn nhã như Hoàng Minh nhẹ nhàng đi như vậy. Đối với Ám Ma Ác Hồn quả thực như liều mạng. Linh hồn của hắn liền bị hai lần chấn động gần như ngàn cân treo sợi tóc. Nếu không phải bản thể của hắn là một dạng hi hữu, linh hồn lực mạnh mẽ hơn người bình thường gấp mấy lần thì quả thực đã chết tại nơi này rồi.

- Còn năm mươi mét, liền muốn trượt qua rồi!

Hai mắt Thư Đồ Sư Lĩnh Chi lướt tới phía xa, tinh quang loé lên, trường kiếm trong tay hắn phát ra quang mang kì dị chiếu sáng không gian trước mặt. Rốt cuộc phát hiện ra không ít thân ảnh đang lao tới.

Kiếm quang loé lên, thân hình mấy tên Ám Ma ác hồn đều bị chia làm mấy đoạn. Thư Đồ Sư Lĩnh Chi nhanh chóng lướt đi đầy quỷ mị thoát khỏi công kích của Ám Ma Ác Hồn.

Hoàng Minh lúc này đã xuất hiện trong một không gian khác. Trước mặt hắn lúc này là biển lớn mênh mông không thấy đất liền. Nước biển một màu xanh thăm thẳm. Ánh mắt Hoàng Minh nhìn về ba toà tháp của mình. Lúc này bọn chúng đều hướng hắn xuống phía dưới.

- Là bên dưới sao?

Hoàng Minh ngạc nhiên, một hồi không có chần chừ lao xuống. Bóng người lao xuống mặt nước biển để lại một cơn sóng bập bềnh. Phía bên dưới mặt biển xuất hiện không ít tôm cá bình thường, sinh vật ở đây cũng hết sức đa dạng. Mặc dù nhiều loài Hoàng Minh không có nhận ra, thế nhưng bọn nó đều không có tu vi gì cả, không thể mang đến uy hiếp cho hắn. Chính là lúc này, Hoàng Minh vừa thả lỏng bơi theo hướng tam tháp thì phát hiện ra ở phía dưới sâu hơn đang có chấn động phát sinh. Tốc độ của Hoàng Minh ở dưới mặt biển chính là chậm hơn rất nhiều. Cũng bởi áp lực đè xuống tại nơi này lớn hơn trên mặt nước biển nhiều lần.

Xa xa bên dưới, rốt cuộc Hoàng Minh cũng nhìn rõ. Có gần mười thân ảnh đang chiến đấu, trong đó Hoàng Minh nhận ra hai người. Hai người này đang chiến đấu với tám người đối diện. Hoàng Minh nhận ra bọn hắn, bởi vì bọn hắn là thanh niên của bộ lạc gấu trúc. Tên chính lừ Oa Oa cùng Cáp Nỗ.

Hai người này tu vi cũng đạt tới thượng vị thần, thế nhưng phía đối diện bọn hắn lại là tám nhân tộc có bốn ngừoi là thượng vị thần, bốn là trung vị thần. Tình cảnh rơi vào thế bị chèn ép không có đường lui. Đối phương có lẽ không muốn bị mất quá nhiều sức chiến đấu, thế nên cũng không có lập tức sử dụng sát chiêu. Ỷ vào lợi thế tu vi cùng số lượng người mà bao vây xa luân chiến. Hai vị thanh niên gấu trúc bộ lạc kia lúc đầu còn có thể chống trả một hai, hiện tại đã rơi vào thế hạ phong, cách cái chết đã không xa.

- Hừ, một đám nhân loại hèn hạ, có giỏi cùng ta đơn đả độc đấu? Ỷ vào đông người chưa nói, lại còn hèn hạ quần ẩu!

Tên thanh niên gấu trúc gọi là Oa Oa kia lên tiếng, vô cùng không phục cùng căm hận quát.

- Đúng thế, nếu lần này chúng ta không chết, nhất định các ngươi sẽ không sống yên ổn được!

Cáp Nỗ cũng lớn tiếng nói, hai mắt hắn đã đỏ rực, tâm chí liều mạng đồng quy vu tận cũng đã có. Nếu chết hắn cũng phải kéo theo một cái đệm lưng.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi