HỆ THỐNG GAME TẠI DỊ GIỚI

Lập Khương thành chủ hai mắt loé hàn quang nhìn lên bầu trời của Mễ Nhĩ Thành. Lúc này một chiếc Kim trúc sinh mệnh hình báo đang từ phía đông lao nhanh tới trung tâm Mễ Nhĩ Thành. Phía sau kim trúc sinh mệnh kia là gần trăm binh sĩ thủ thành, cảnh tượng lập tức thu hút vô số ánh mắt.

- Lại có kẻ điều khiển kim trúc sinh mệnh trên Mễ Nhĩ Thành, hắn chán sống rồi?

- Là kẻ nào a, quá mức càn rỡ, đây rõ ràng là khiêu chiến Lập Khương thành chủ đại nhân a!

Tiếng bàn tán dồn dập vang lên không ngớt. Lập Khương lúc này còn có thể ngồi yên sao, thân hình hắn lao lên bầu trời, đi phía sau Lập Khương là hơn hai mươi trưởng lão phóng theo. Kim trúc sinh mệnh hình báo kia bay thêm một đoạn liền bị bao vây không có đường lui.

Lập Khương hừ lạnh cứng rắn nói:

- Người bên trong là ai, dám điều khiển Kim trúc sinh mệnh trong Mễ Nhĩ Thành, ngày hôm nay không cho Lập mỗ một câu trả lời thì đừng trách Lập Mỗ ra tay hung ác.

Lập Khương mạnh mẽ tuyên bố, mặc dù lời nói hung ác nhưng Lập Khương vẫn để lại đường lui cho mình, hắn chưa có dứt khoát đánh tới. Đối phương nếu là một đại nhân vật khủng bố nào đó, hắn phải đề phòng bất trắc, trước tiên đem đạo lí về phía của mình.

Kim trúc sinh mệnh hình báo kia chậm rãi mở ra khoang thuyền, hai thân ảnh từ từ đi ra. Lập Khương ngây ngẩn nhìn đối phương, nhất thời chưa kịp phản ứng.

- Phụ thân!

Tiếng gọi trong trẻo vang lên, thân ảnh mảnh mai nhào tới phía Lập Khương thành chủ. Không ai ngăn cản, đã có người nhanh nhẹn nhận ra thân phận của người tới.

- Phi Nhi!

Rất nhanh Lập Khương thành chủ khôi phục bình tĩnh, trong lòng nổi lên sóng to gió lớn. Cảm nhận được nữ nhi ôm lấy hắn, Lập Khương thành chủ không nhịn được rơi lệ.

Một thân ảnh từ phía dưới phóng lên, người tới đương nhiên là mẫu thân của Lập Phi, Lã Liên Phu nhân. Cả nhà ba người đoàn tụ vô cùng vui sướng, trong lòng thiên ngôn vạn ngữ cũng không nói được hết. Cuối cùng cũng là Lập Khương Thành chủ lên tiếng nói:

- Phi Nhi rốt cuộc trở về, Lã Liên nàng trước tiên đưa Phi Nhi đi trước. Ta ở đây chủ trì đại cục, thời gian cũng không còn bao nhiêu cả! Buổi tối hôm nay chúng ta sẽ mở yến tiệc gia đình.

Lập Khương cười lớn mấy tiếng vô cùng vui vẻ, ánh mắt lúc này mới rơi lên thân ảnh còn lại. Vừa nhìn liền kinh ngạc, bởi vì thanh niên này chính là người ngày đó cùng hắn nói chuyện qua, hết sức thần bí.

- Thành chủ đại nhân vẫn khoẻ chứ?

Thanh niên thi lễ vãn bối, mái tóc bạch kim bắt mắt vẫn khiến người ta chú ý. Người đi cùng Lập Phi trở về Mễ Nhĩ Thành không phải Hoàng Minh thì còn là ai?

- Hoàng công tử, rất tốt! Ta nghĩ lần này Phi Nhi trở về được chỉ sợ hoàn toàn nhờ vào ngươi a, ta ở đây cảm ơn ngươi!

Lập Khương nhing Hoàng Minh rất vừa mắt. Hắn chỉ nói cảm ơn mà không có nói sẽ thưởng gì cho Hoàng Minh. Ý ở đây cũng rõ ràng, hắn nhận định Hoàng Minh thành người nhà, thế nên thưởng hay không thưởng cần nghĩ sao?

Hoàng Minh nghe Lập Khương nói thì sao không hiểu được ẩn ý bên trong chứ. Hắn chỉ cười xoà, vẻ mặt có chút xấu hổ. Nếu phải nói thật ra thì Lập Phi mới là người cứu hắn a. Nếu không có nàng thì hắn hiện tại chỉ sợ vẫn mắc kẹt tại huyền băng không biết trải qua bao nhiêu năm rồi.

- Thiếu gia!

Hoàng Minh không biết tới ở phía bên dưới, một thanh niên đang ngồi tại ghế tựa an nhàn bình tĩnh bỗng nhiên đứng bật dậy, khoé miệng thốt lên tiếng gọi. Tiếng gọi này không lớn nhưng rất vang dội làm ngừoi khác chú ý. Lập Khương cùng Hoàng Minh cũng bị tiếng gọi này hấp dẫn. Không nhìn thì thôi, vừa nhìn Hoàng Minh cũng ngây ngẩn, ngay sau đó là hắn vui vẻ gật đầu.

Mấy năm trước Tác Hi theo lời kể của ngũ huynh đệ Cáp Sâm là nhận được một loại truyền thừa kì lạ. Thế nên trận chiến cùng Ma Vương liền không có hắn. Vừa rời trở về Hoàng Tiên đại lục vẫn là không tìm được chút tin tức. Không nghĩ tới hắn lại xuất hiện ở đây, đã phi thăng liền là thần cấp cao thủ hàng thật giá thật. Hoàng Minh mặc dù chưa rõ Tác Hi làm được như thế nào nhưng đã không quan trọng rồi.

- U Chính Hải Tác Hi bái kiến Thiếu gia!

Tác Hi quỳ một chân làm động tác hành lễ tiêu chuẩn ngay tại trên lôi đài làm không ít người kinh sợ. Ba ngày nay ai không biết thực lực của tên thanh niên này khủng bố đến thế nào. Thượng vị thần bình thường đều bị hắn miểu sát đánh bại, ấy vậy mà lại xuất hiện một tên thiếu gia nào đó thần bí hơn.

- Thuộc hạ Thập Mã ra mắt thiếu gia!

- Thuộc hạ Vũ Nghi ra mắt thiếu gia!

- Thuộc hạ Bật Lộ ra mắt thiếu gia!

- Thuộc Hạ Phi Vũ Long ra mắt thiếu gia!

- Thuộc Hạ Lộ Vân ra mắt thiếu gia!

- Thuộc hạ Hương Tư Phong ra mắt thiếu gia!

Hoàng Minh còn chưa kịp lên tiếng kêu Tác Hi miễn lễ thì lập tức sáu lôi đài khác vang lên tiếng hô lớn, sáu thanh niên năm nam một nữ lập tức thi hành hành lễ cùng vang tiếng hô làm không gian một lần nữa yên tĩnh.

Hoàng Minh chỉ hơi kinh ngạc một chút, ngay sau đó hiểu ra cũng không có lên thắc mắc gì, đoạn nói:

- Đứng lên cả đi!

- Rõ!

Bảy người lấy Tác Hi làm đầu đứng dậy. Tác Hi thì chỉ có kích động cùng hưng phấn khi thấy Hoàng Minh. Sáu ngừoi còn lại tuy hành lễ nhưng trong lòng vẫn có chút khúc mắc, dù sao bọn hắn chưa gặp qua Hoàng Minh bao giờ, bọn hắn chỉ phục qua Tác Hi, cũng là do Tác Hi mà bọn hắn mới hành lễ như vậy!

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi