HỆ THỐNG GAME TẠI DỊ GIỚI

Nhìn thấy Hoàng Minh rơi vào thế khó có thể chống lại. Yến Thanh, Vũ Văn Hoá Cập cùng Lập Khương lúc này cũng khẩn trương muốn thoát khỏi giao chiến muốn tới cứu viện. Thế nhưng Đỗ Thực, Lão thái bà cùng lão nhân kia của Đỗ gia lại điên cuồng ngăn trở. Nhất thời tình huống quay ngược, Hoàng Minh rơi vào thế khó.

Chính vào lúc này, đoàn ánh sáng kia đã bao phủ toàn bộ thân thể của Hoàng Minh. Một đoàn cỗ năng lượng khổng lồ bám chặt lấy thân thể hắn, trói toàn thân Hoàng Minh không thể nhúc nhích. Hắn lúc này giống như bị vô số tơ nhện quấn lại. Hoàng Minh chỉ là hai mắt kinh ngạc, trong lòng lại đạm nhiên không chút lo lắng.

- Chính là lúc này, toàn lực công kích!

Tên trưởng lão mặc áo bào xám dứt khoát hô lên. Toàn bộ thần cấp cao thủ còn lại của Đỗ gia liền mạnh mẽ tung ra chiêu thức mạnh nhất của bản thân. Vô số hắc sắc, bạch sắc quang cầu, kiếm mang, đao mang, hoả cầu, băng chuỳ vô số chủng loại toàn bộ nhắm Hoàng Minh đánh tới. Mục tiêu hoàn toàn bị trói lại, chính là một bia ngắm sống. Nếu toàn bộ những thứ này đánh trúng người Hoàng Minh. Hắn chỉ có một kết cục nhất định, đó là chết.

Chứng kiến cảnh tượng trước mắt, Lập Phi hai mắt tràn ngập sợ hãi mà dại ra. Toàn trường đều dừng lại động tác, kể cả ba cao thủ thượng vị thần đại viên mãn đều tự động dừng tay hướng về phía bên kia mà nhìn tới.

Đám tộc nhân Đỗ gia đã tưởng tượng ra được cảnh tượng Hoàng Minh bị đánh thành bụi phấn, khoé miệng đã xuất hiện nụ cười. Nếu như là bất kì một kẻ nào khác lúc này rơi vào tình trạng cửu tử cửu sinh như vậy nhất định sẽ bị diệt. Nhưng không may cho Đỗ gia, kẻ bọn hắn gặp lại là Hoàng Minh.

Chỉ thấy khoé miệng của hắn nhếch lên nụ cười. Quỷ Nhãn một lân nữa theo một trình tự kì quái xoay tròn chín dấu phẩy. Một tia huyết lệ từ mắt hắn tràn ra.

Nhất thời tiếng la thất thanh vang vọng không gian, mấy trăm đòn công kích kia rơi vào một thân ảnh mặc áo bào xám. Trước khi chết tên trưởng lão kia rốt cuộc vẫn không hiểu vì sao hắn lại chết.

Tiếng nổ ầm vang, huyết nhục hoá thành bụi phấn, Thập Lục Khốn Đằng Trận tan vỡ. Thế nhưng toàn trường đều là một mặt dại ra, không một âm thanh khiến không khí muốn có bao nhiêu quỷ dị liền có bấy nhiêu quỷ dị.

- Đại...đại.. trưởng lão... hắn..!

Một tên đệ tử trung vị thần lúc này mới lắp bắp kinh hãi, ngón tay hắn chỉ vào vị trí kia. Rõ ràng khi nãy là thân ảnh của Hoàng Minh. Thế nhưng chính vào lúc vô số sát chiêu đánh tới, bất ngờ một bóng dáng thay thế vào đấy. Bóng dáng ấy mặc một thân áo bào màu xám, khuôn mặt còn đang tràn ngập vẻ hứng khởi cùng hả hê. Đến khi chết đi vẫn là không hiểu tại sao lại chết.

Tên đệ tử kia nuốt nước bọt cái ực, Đại trưởng lão khi nãy đứng ở phía sau hắn chỉ huy, thế nhưng vừa rồi một màn kia phải chăng mắt hắn nhìn nhầm rồi. Tên Hoàng Minh kia tại sao lại biến thành Đại Trưởng lão, vậy đại trưởng lão phía sau hắn thì là??

Hắn ngơ ngác nhìn về phía sau lưng, một thân ảnh cao ngất phiêu phù phía sau. Thanh bào xanh lam loang lổ máu tươi, bên ngoài năng lượng vàng kim lập loè loá mắt. Gương mặt này, nụ cười này không phải tên tiểu tử vừa bị vây khốn sao?

- Rất ngạc nhiên sao?

Hoàng Minh mỉm cười, nụ cười của hắn trong mắt tên đệ tử Đỗ gia kia chính là nụ cười của ác ma.

- Ngươi..

Hắn còn chưa nói xong, một ánh kiếm loé lên, đầu hắn tạc nổ, thần cách rơi xuống. Một kiếm một mạng, Hoàng Minh lập tức như sói vào bầy dê điên cuồng giết chóc.

- Ha ha ha, hay lắm!

Vũ Văn Hoá Cập ở xa cười lớn ba tiếng, hắn vừa kinh ngạc vừa sợ hãi thủ đoạn của Hoàng Minh. Tên tiểu tử này quỷ dị quá mức, thủ đoạn vô số. Không nghĩ tới một màn di hoa tiếp mộc quá mức đáng sợ. Không ai có thể ngờ được cứ vậy hai người sinh sinh bị hoán đổi ngay trước mắt. Đây chỉ có thể đổi cho thần thông một đạo. Bởi vì trước nay những thứ quỷ dị như vậy chỉ có thể là thần thông của mỗi chủng tộc mà thôi.

- Thiếu gia uy vũ!

Một đám sát thủ đứng ở phía sau Tác Hi hoan hô ầm trời, ánh mắt sùng bái không thôi. Thiếu chủ một chiêu hoàn toàn âm độc cùng đẹp mắt. Cứ thế một tên trưởng lão Đỗ gia vậy mà bị mấy trăm tên đỗ gia trước mặt đánh chết. Đỗ gia gặp phải Hoàng Minh chính là thiên địch trời sinh. Lập Phi hai tay đỡ lấy trước ngực, trái tim không nhịn được nhảy lên bịch bịch. Lo lắng trong lòng giảm đi không ít, nàng thở ra một hơi dài.

Hoàng Minh lúc này lại đang tiếp tục điên cuồng chém giết. Đỗ gia đệ tử sĩ khí rơi xuống vạn trượng, hầu như không kẻ nào còn có ý định chiến đấu nữa. Không ít kẻ trong đầu nổi lên ý định chạy trốn.

Chính vào lúc khẩn yếu quan đầu này, một tiếng hét lớn từ phía dưới trấn vang lên:

- Hoàng Minh tiểu súc sinh, ngươi còn dám giết một người, ta giết các nàng một người!

Hoàng Minh chính đang một kiếm giơ lên định chém xuống, nghe tới lời này liền khựng lại. Ánh mắt hắn rơi xuống phía dưới sáu thân ảnh từ phía dưới chậm rãi lăng không bay lên.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi