HỆ THỐNG GAME TẠI DỊ GIỚI

- Ngươi không theo, vậy chỉ có con đường chết!

Đỗ Sâm cười lạnh, hai mắt tràn ngập vẻ khinh thường. Giống như trước mắt hắn lúc này, Hoàng Minh đã chính là cái xác chết mà thôi.

Hắn tin tưởng chắc chắn rằng Hoàng Minh lúc này sẽ không dám giết tới. Bởi vì bên hắn lúc này đã giữ tới ba con tin. Chính là đợi sư tôn của Đỗ Vân tới, chính là tử kì của Hoàng Minh.

Hoàng Minh trong lòng đoán được rõ ràng ý đồ của bọn hắn. Nãy giờ nói chuyện đều là muốn cầm chân Hoàng Minh chờ đợi Đấu Chiến Tu La chạy đến. Chính là Đấu Chiến Tu La chạy đến, Hoàng Minh sẽ không có thể giãy giụa liền sinh sinh bị giết chết. Thế nhưng Hoàng Minh hắn liền muốn chịu thua sao? Tựu đơn giản như vậy, Hoàng Minh cười lạnh nói:

- Đáng tiếc, các ngươi chờ không được!

Hoàng Minh nói lời này khiến toàn trường nghi hoặc, chẳng lẽ Hoàng Minh không nhận ra tình cảnh này của hắn. Hiện tại nếu Hoàng Minh bất chấp tất cả mà tiêu diệt Đỗ gia tộc nhân, Linh San ba người liền sẽ bị giết đi. Mà nếu hắn không động thủ, làm sao có thể cứu người đây? Chẳng lẽ thần thông vừa rồi một lần nữa có thể tiếp tục thi triển. Có đánh chết cũng không ai tin, bởi vì Thần thông một khi đánh ra, đây là sẽ rất lâu mới có thể dùng lần nữa. Thế nên việc này nhất định không xảy ra. Nhưng Hoàng Minh lấy tự tin ở đâu ra mà dám nói một câu như vậy.

Chính là vào lúc này, Đỗ Vân, Đỗ Sâm cùng Đỗ Hùng lập tức kinh hãi nhìn về cánh tay đang cầm đoản kiếm từ từ rơi xuống. Bàn tay vẫn nắm chặt đoản kiếm cứ vậy bị cắt đứt từ khi nào, máu tươi phun ra như suối. Bọn hắn nhất thời đầu óc trống rỗng, ngay sau đó là một tiếng nói như tử thần vang lên bên tai:

- Các ngươi thật sự chờ không được!

Tiếng nói này chính là của một thiếu nữ, chỉ thấy trong không gian trước mặt bọn hắn, hai thân ảnh mờ ảo xuất hiện trước sự sợ hãi của ba huynh đệ. Ba người khi đầu óc mịt mờ có thể phản ứng lại liền đã không kịp. Ba cái đầu nổ tung, ba vị thiếu gia của Đỗ gia lập tức bị miểu sát. Cho dù là Đỗ Vân thượng vị thần cũng không có chút phòng bị nào liền bị đánh chết.

Người ra tay chính là Hoàng Anh, Hoàng Ánh đã biến mất từ lâu. Hai người bọn hắn chính là huyền thoại pokemon. Khả năng tàng hình ẩn nấp cùng thu liễm khí tức chính là loại năng lực mạnh nhất của bọn hắn. Vừa rồi từ khi Đỗ Vân, Đỗ Sâm, Đỗ Trung xuất hiện bọn hắn đều đã nhận được lệnh của Hoàng Minh trong hư khôg tiêu thất. Đến cả Lập Phi ở bên cạnh đều tập trung vào cảnh tượng kia, không hề hay biết hai người Hoàng Anh, Hoàng Ánh biến mất nữa là những người khác.

Hoàng Minh lập tức sử dụng Dịch Chuyển Tức thời xuất hiện bên cạnh ba người Linh San, Ngọc Yên Mĩ cùng Nghiên Nghiên. Ba người từ trong nguy hiểm sống sót đều một mặt thả lỏng, trong lòng sợ hãi vẫn chưa mất đi.

- Làm tốt lắm!

Hoàng Minh lên tiếng khen ngợi với Hoàng Anh, Hoàng Ánh. Cả hai tiểu tử này được Hoàng Minh khen người cười lên vui vẻ. Có thể giúp lão đại chính là việc bọn hắn muốn làm nhất.

- Aaaaaa, Con của ta, Hoàng Minh tạp chủng, ngươi phải chết!

Đỗ Thực xa xa chứng kiến một màn này kinh tâm động phách hét lên đáng sợ. Hai mắt hắn đỏ đậm rơi vào trạng thái điên cuồng. Hắn có thể không điên cuồng sao? Bản thân hắn chỉ có đúng ba cái nhi tử, vậy mà một lần này toàn bộ chết đi. Hắn đã triệt để phẫn nộ cùng cuồng bạo. Một chưởng mạnh mẽ chấn lui Vũ Văn Hoá Cập. Đỗ Thực ném vào miệng một thứ màu vàng đất. Nhất thời khí tức hắn tăng vọt lên đáng sợ. Toàn thân toả ra khí tức khủng bố đến kinh nhân. Vũ Văn Hoá Cập nhìn thấy một màn này kinh hãi bật thốt lên:

- Chủ tinh linh?

Không nghĩ tới, trong tay Đỗ Thực gia chủ lại có một khối Chủ Tinh linh. Chủ tinh linh chính là chủ thần tinh hoa ngưng đọng lại một tia tinh huyết mà thành. Nếu cùng chiến đấu với đối thủ cùng cấp, một viên Chủ tinh linh liền khiến bản thân nhất thời thực lực bạo thăng, đè ép đối phương hoàn toàn ngược đãi. Một viên chủ tinh linh chỉ sợ bán một toà thành liền không đủ để muốn một viên. Không thể ngờ được Đỗ Thực lại có một viên chủ tinh linh.

Đỗ Thực gầm lên, một chưởng lại đánh về phía Vũ Văn Hoá Cập, uy áp mạnh mẽ đánh tới, Thổ thuộc tính mang theo cường đại khí kình nổ vang. Vũ Văn Hoá Cập kinh sợ song chưởng đưa lên đón đỡ. Thế nhưng lúc này hắn lại lập tức bị chấn bay ra trăm mét có thừa. Khoé miệng rỉ máu, hai mắt tràn ngập khiếp sợ không thôi. Không nghĩ tới Đỗ Thực vừa rồi cùng hắn đơn đấu, hắn yên ổn chiếm thượng phong, vậy nhưng hiện tại một chưởng của Đỗ Thực đều đỡ không được, thậm chí còn bị thương.

- Cẩu tạp chủng, ngươi chết đi cho ta!

Đỗ Thực hai mắt hung ác vạn phần, miệng lớn gầm lên. Hai con mắt toả ra sát khí nồng đậm, một chưởng hướng Hoàng Minh đánh tới. Chỉ thấy trên trời ngưng tụ một chưởng ấn màu nâu đất trùng trùng điệp điệp mà áp xuống đầu Hoàng Minh, Hoàng Minh dưới một chưởng này nhất định phải hết.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi