Ong ong ong...
Tường sắt vô tình tiếp tục tiến lên.
Khoảng cách còn năm mươi centimet.
"Răng rắc răng rắc răng rắc..."
Cái gì gọi là máu thịt cơ thể?
Cái gì gọi là dùng tay đẩy xe?
(Cánh tay đẩy xe (?臂当车): chuyện xưa kể về một con bọ ngựa dùng chân cố gắng đẩy bánh xe. Ý nghĩa: sức lực quá nhỏ bé trước lực lượng to lớn)
Bốn người lấy cơ thể của mình hoàn mỹ chứng minh.
Mỗi một khúc xương bị bẻ gãy, âm thanh kia trở nên đặc biệt rõ ràng bên trong không gian thu hẹp, như một sự phá hoại tàn bạo.
"A... Cứu mạng... Mau cứu tôi..."
"Chân của tôi... A a a... Đừng tiếp tục nữa... Tôi sai rồi..."
"Tôi cầu xin anh Nhà Thiết Kế Tử Vong... Bỏ qua cho tôi đi... Tôi cho anh tất cả..."
"CMN... A..."
Bốn người kêu thảm. Da thịt trên cánh tay và đùi bong tróc; xương trắng đứt đoạn rơi xuống; máu tươi đổ ào ào, bắn tung toé lên ánh đèn ở trung tâm căn phòng.
"CMN! Thật nhiều máu me!"
"Bữa trưa KFC xa hoa đã xuất hiện!"
"Lầu trên tởm như thế mẹ anh biết không, lão tử đều phun ra rồi!"
"Cái này cũng quá lãng phí, hẳn là nên mổ nội tạng của bọn chúng, sau đó đem bảo quản, hiến tặng cho người cần dùng!"
"Tôi đều ngại bẩn, mấy cái nội tạng đó đều chứa gen ăn thịt người, dùng xong có khi biến thành tội phạm luôn đấy!"
Nhóm người xem nhao nhao phát ra mưa đạn, mấy chục ngàn bình luận trực tiếp che kín phòng livestream, dù sao hình ảnh kia nhìn cũng quá ghê người.
Khoảng cách hai mươi centimet...
Chụp đèn trên nóc nhà phịch một tiếng chèn bể, nhưng bóng đèn vẫn chưa bị chạm đến. Dưới ánh sáng chiếu xuống, chỉ thấy bốn người bị ép ở giữa, máu tươi tích tích đáp đáp, có mấy chỗ trên cơ thể, xương cốt từ trong da thịt đâm xuyên ra, như củi mục tuỳ ý chất thành đống. Nhưng bốn người đều kêu không được, mơ hồ chỉ có thể nghe thấy từng tiếng hít thở nhỏ bé.
Khoảng cách mười centimet... Phanh!
Đèn điện phía trên trần nháy mắt nổ tung, ánh sáng tối đi.
Giờ phút này, nguồn sáng duy nhất được phát ra từ bên trong quan tài thuỷ tinh đã hạ xuống dưới. Phần đầu quan tài được bao phủ bởi một lớp máu tươi dày đặc, lớp dưới còn chưa khô, lớp kế tiếp đã tràn lên, thỉnh thoáng còn có một ít da thịt không ngừng lộp bộp rơi rớt từ những thân thể phía trên. Thế là, dưới sự bao trùm của máu thịt, ánh sáng chiếu rọi nơi mặt đất trở nên đặc biệt đỏ thẫm, lấp loé khung cảnh bốn người bị ép đến huyết nhục nát bét, thật giống như một tác phẩm nghệ thuật bằng máu toả ra hàn ý mãnh liệt.
Khoảng cách một centimet...
Phanh!
Tia sáng cuối cùng biến mất, màn hình livestream lập tức tối đen.
"Má!"
"Chết thật thảm!"
"Đều biến thành cặn thịt vụn!"
Hô!
Đang lúc người xem hãi hùng khiếp vía, hít vào từng hơi khí lạnh, ong ong ong, tường sắt bỗng nhiên lùi ra. Dưới ánh sáng tối mờ, hiện trường một mảnh hỗn độn, bốn người Giang Học Nhân đã hoàn toàn biến mất.
Lập tức, quan tài thủy tinh ầm ầm chậm rãi nổi lên. Vụn thịt, vụn xương, từng khối phía trên lộp bộp rơi xuống. Thi thể của Trần Lệ Hân rất nhanh xuất hiện, hoàn hảo như cũ không chút tổn hại.
"Đây là muốn làm gì? Không phải cô ta chuẩn bị sống lại đấy chứ?"
"Nghĩ gì thế, trí thông minh của streamer có cao hơn cũng không thể khởi tử hồi sinh."
"Đúng rồi, vòng cổ của bọn Giang Học Nhân đâu? Bị chen bể? Vì sao không nghe thấy tiếng bom!"
Thời điểm cư dân mạng nghị luận, bùm, một tiếng nổ lớn, cổ Trần Lệ Hân trong nháy mắt đứt toạc. Có điều, thi thể cô ta đã sớm chảy khô, không có quá nhiều huyết dịch. Dưới ánh sáng mập mờ, vô số thịt nát đỏ tươi bắn tung toé lên các mặt thuỷ tinh, một cái đầu lăn xuống đáy quan tài. Màn hình lập tức phóng to. Mái tóc Trần Lệ Hân rũ rượi, hai nhãn cầu dưới bạo tạc trừng lớn, vừa lúc lấp ló qua khe hở của những lọn tóc đen, quỷ dị âm trầm.
"CMN! Lão tử phía dưới chấn động!"
"Làm sao?"
"CMN, buồn tiểu!"
"Ha ha ha, quả thật mẹ nó doạ người, quá kinh khủng!"
"Streamer càng ngày càng có tiềm năng làm đạo diễn, cảnh vừa rồi tôi cho max điểm! Dư âm vô hạn!"
Dương Triếp quan sát bình luận, lại nhìn một chút hiện trường tử vong, máu tanh, nghệ thuật, gần như hoàn mỹ. Khóe miệng của hắn lộ ra tia cười lạnh hài lòng.
"Cảm ơn mọi người đã theo dõi Livestream Tử Vong, chúng ta kỳ sau gặp lại!"
Nói xong, hình ảnh biến mất, livestream đóng lại.
"Keng, thiết kế tử vong lần này thành công."
"Keng, livestream lần này rút được 7768 khối."
"Đang tiến hành đánh giá độ khó của thiết kế tử vong."
"Đánh giá hoàn thành, đẳng cấp của lần thiết kế tử vong này là: ưu tú + 1. Thu hoạch được 2100 điểm tử vong, thu hoạch được một gói quà tử vong lớn.
Nhìn thấy đánh giá ưu tú, Dương Triếp thở dài, cuối cùng đã được như ý nguyện.
CMN! Vì cái đánh giá ưu tú, mình thật không dễ dàng!
Đúng rồi, gói quà tử vong lớn là cái gì? Dương Triếp nhanh chóng mở ra.
"Châm tẩm thuốc mê x10"
"Thẻ cách âm x10"
"Thẻ điều khiển ánh sáng âm thanh x5"
"Thẻ trải nghiệm tràng cảnh x1"
Dương Triếp khẽ gật đầu, hắn khá hài lòng với gói quà lớn này. Nhất là tấm thẻ trải nghiệm tràng cảnh, lần sau sử dụng tràng cảnh sẽ không cần hao phí điểm tử vong. Ngoài ra còn có năm tấm thẻ điều khiển ánh sáng âm thanh. Mấy lần livestream trước hắn chỉ đơn giản sử dụng thẻ ánh sáng, không có để tâm đến âm thanh. Lần sau nếu như đem cả âm thanh mang vào tô đậm bầu không khí, vậy chắc chắn có sự thay đổi lớn, ha ha ha.
Dương Triếp tâm tình vô cùng sảng khoái. Bỗng nhiên, ánh mắt rơi vào trên mặt bàn.
Một chồng tiền mặt đỏ rực xuất hiện, mỗi một sấp đều có rất nhiều tờ một trăm khối.
Tất cả tiền mặt, đều mới tinh.
"CMN! Thật sự trực tiếp rút ra khen thưởng!"
Dương Triếp hơi hơi không dám tin tưởng cầm lên, nhẹ nhàng phẩy phẩy. Hồ, âm thanh kia, êm tai, dễ nghe!
Hơn bảy nghìn khối, nhiều hơn cả mấy tháng tiền lương công việc trước đây.
Đối với lần livestream này, Dương Triếp phi thường hài lòng. Không chỉ đạt được đánh giá ưu tú, còn thu được gói quà tử vong lớn, tiền mặt rút ra cũng là lần nhiều nhất, tóm lại một câu, kiếm bộn rồi.
...
Trong một sơn thôn nào đó ở phía Tây Bắc, một người đàn ông hơn năm mươi tuổi đang ngồi xổm như kền kền trong sân, ném đi đầu thuốc lá hút dở, ánh mắt âm hàn, sắc mặt như đá.
"Giang... Giang thúc, livestream kết thúc rồi, tôi về nhà trước."
Thiếu niên mười bảy mười tám tuổi bên cạnh, tay cầm cái điện thoại, nhìn biểu cảm của Giang thúc, thân thể hắn không tự chủ được phát run.
Trực giác nói cho hắn biết, ánh mắt Giang thúc có sát khí!