HỆ THỐNG MAU XUYÊN, VƯƠNG GIẢ PHẢN CÔNG



" Mày biết rồi ? À.. vậy thì càng tốt, mọi chuyện càng thú vị chứ sao."

Từ Nghiên vuốt vuốt tóc. Cô ta nhẹ nhàng gỡ trên mặt ra lớp mặt nạ da người...

Tử Lăng Khuynh nhìn thấy có hơi bất ngờ một chút. Nàng cơ bản đều biết Từ Nghiên là chị gái của nguyên chủ, có thể sẽ có nét giống. Nhưng mà giống tới như đúc ra từ một khuân cũng quá vi diệu đi.

Mà, Từ Nhan cùng Từ Nghiên đều không phải là song bào thai hay gì cả. Từ Nghiên lớn hơn Từ Nhan 1 tuổi.

Sở dĩ nàng biết về việc này chính là nhờ cái lần dự tiệc đính hôn của Cơ Quý và Từ Nghiên.

Mẹ nguyên chủ \- Liên Tiễn cũng lén lút theo tới... trong lúc không ai để ý mà lẻn vào buổi tiệc... kéo Từ Nghiên ra nói chuyện riêng. Đúng lúc Tử Lăng Khuynh lại bắt gặp được, nghe hết một màn đối thoại của hai mẹ con.

Đặc biệt nàng còn biết được một chuyện nữa đó là mẹ nguyên chủ vốn dĩ chỉ yêu thương mỗi Từ Nghiên, đối nguyên chủ không khác người xa lạ là bao.

Chỉ có là Từ Nhan lại nhu thuận yếu đuối, mặc cho Liên Tiễn và Từ Nghiên có bắt chẹt hay làm bất cứ chuyện gì đều nghe theo hết thảy.

Còn nữa, chuyện bất ngờ hơn đó chính là Từ Nghiên vậy mà lại là con gái của Cơ Hào... con gái đó. Vậy có nghĩa là gì ? Là Liên Tiễn ngoại tình.

Tuy nhiên, ba của Từ Nhan cũng chẳng biết hiện đang ở đâu. Nàng có moi cũng không ra một chút tin tức.

.

Ở phía đối diện, Từ Nghiên liếc vẻ mặt nàng chăm chú suy tư mà tự ý biến thành nàng đang ngây ngốc, bất ngờ.Tức khắc tâm tình vốn đang dữ dội của cô ta dần được xoa dịu chút ít.

" Sao nào, em gái yêu quý của tao... mày không ngờ phải không ? À há, đến chính bản thân tao cũng không ngờ đây này. Không ngờ rằng mày mới trốn khỏi nhà mấy tháng liền có cái bản lĩnh như vậy.

Đáng tiếc, mày vẫn sẽ chỉ là con chó cun cút nghe lời tao, .. nhát gan không dám phản kháng thôi !

Quên mất chưa nói cho mày nghe cái này. Thương Tuyệt, người Thương Tuyệt thích là tao. Anh ấy chẳng qua lầm lẫn mày thành tao mới tỏ ra quan tâm mày như vậy. Mày chỉ là vật thế thân, cho nên khi chính chủ là tao về rồi, mày liền không còn giá trị. "

Tử Lăng Khuynh hồi thần, đuôi mắt cong cong vẽ nên một dáng vẻ tà mị yêu nghiệt hết sức.. Nàng vắt chéo chân, mặt đối mặt với Từ Nghiên.


Rõ ràng là hai con người giống nhau như hai giọt nước nhưng ngồi chung lại khiến người ta thấy khác biệt vô cùng rõ ràng. Mà cái khác biệt này là đến từ khí chất.

" Chị gái của tôi... phải như chị nói không ? Cũng chẳng biết ai mới là người cố gắng quyến rũ Thương Tuyệt, tìm mọi cách để lăn giường với anh ấy. Thậm chí đến bản thân mình cũng không giữ được, mây mưa cùng người đàn ông xa lạ.

Chị nói xem, chị như vậy xứng với anh ấy sao ? "

Giọng điệu Tử Lăng Khuynh tràn đầy sự trào phúng, xen lẫn ý cười không rõ đã trực tiếp khiến Từ Nghiên chột dạ. Cô ta thẹn quá hóa giận đập bàn nói lớn.

" Từ Nhan.... mày thì biết cái gì ? Tao cho mày thấy, Thương Tuyệt chọn tao.... "

Từ Nghiên vừa nói xong, từ phía trong quán cafe đi ra ba nam nhân.... mà nổi bật nhất vẫn là nam nhân đi đầu...

Tử Lăng Khuynh nhìn suýt chút liền rớt cằm.... ánh mắt lại càng thêm vi diệu..

Nam nhân ấy tới gần Từ Nghiên, cô ta mỉm cười nũng nịu ôm lấy cánh tay hắn, hắn cũng không phản kháng mà cũng dịu dàng cúi xuống hôn lên tóc cô ta. Từ Nghiên đắc ý mà liếc về phía nàng.

" Em gái, em thấy chưa, Thương Tuyệt là của chị, em nên nhanh chóng từ bỏ đi thôi. Ngoan ngoãn như ngày xưa chị sẽ không làm khó em nữa!"

Nàng nhướn mày, trào phúng trong mắt càng sâu lại khiến Từ Nghiên hoảng sợ

" Chị gái, chị đừng tưởng tôi ngu tới mức ấy. Rõ ràng lúc trước chị nói Thương Tuyệt vào Bắc... cái đó nhìn chị cũng không giống nói dối, mà tôi cũng biết rất rõ. Bây giờ chị lôi một người giống Thương Tuyệt ra để kích động tôi sao ?

Xin lỗi, chị đánh giá hơi thấp tôi rồi. Dù cho tôi không biết Thương Tuyệt về Bắc, mà trước mắt tôi lại có người mạo danh anh ấy. Tôi cũng sẽ không nhận lầm đâu."

Tử Lăng Khuynh tay gõ nhẹ lên bàn tạo thành những tiết tấu kì lạ. Ánh mắt đánh giá mà nhìn tới đám người đối diện.

Chu Hạ, Cơ Quý, và người nam nhân giống anh như đúc.

Nàng cảm thán vị diện này cũng quá kì lạ... bẫy rập trùng trùng....

Từ Nghiên tím mặt vì giận dữ, nhưng đã đâm lao phải theo lao " Thì sao ? Không phải Thương Tuyệt thì làm sao ? Chỉ có là em gái à, mày đến cả Vân Liêm \- chồng của mày cũng quên luôn rồi ? "

WTF ???? Chồng ? Vân Liêm ?

Tử Lăng Khuynh khuôn mặt bình tĩnh sắp nứt ra luôn. Cái vị mà gọi A Liêm kia là người này ?

Đờ mờ, vị diện chó má... hệ thống rác rưởi... cho nàng hết hố lớn lại tới hố nhỏ. Vui lắm sao ?

À mà khoan, Thương Tuyệt và Vân Liêm giống nhau.... Tên đầy đủ của Thương Tuyệt là Vân Ly Thương Tuyệt.... với..Vân Liêm..

Không phải như nàng nghĩ chứ ? Cái quái gì đang xảy ra.

Vân Liêm từ từ tiến gần lại chỗ nàng, ánh mắt hết sức áp bách... như rắn độc.. cộng thêm cái khuôn mặt kia ... quả thực làm Tử Lăng Khuynh nhức hết cả bi..

" Vợ yêu, em trốn cũng giỏi, mấy tháng rồi tôi mới nhìn thấy em đấy. Mà bản lĩnh cũng chẳng vừa. Không còn là tiểu bạch thỏ nữa. Nhưng như vậy tôi lại càng thích. Không phải em yêu Thương Tuyệt sao ? Tôi cũng giống hắn. Chỉ là nếu tôi không có được em. Vậy thì tôi sẽ hủy hoại em... Nhan nhi à... Khôn hồn thì em quay về lại bên tôi. Tôi sẽ cho em cơ hội "

"...."

" Anh và Thương Tuyệt có quan hệ gì ? "

" Quan hệ ? Quan hệ anh em có tính không ? Tôi là em trai Thương Tuyệt đấy... Em trai cùng cha khác mẹ ..."

Tử Lăng Khuynh : "....." Biết ngay mà, đoán có sai đâu cơ chứ. a

Nhưng ... như này là sao ? Chị em gái cùng mẹ khác cha giống nhau, bây giờ đến anh em trai cùng cha khác mẹ cũng giống nhau..

Ôi đệch.... rốt cục chuyện gì đang xảy ra ? Đừng làm bổn công chúa sợ hãi. Ta .... không phải thần kinh thép đâu.

.

Chu Hạ đứng đằng sau tay nắm thật chặt thành nắm đấm.


Mẹ kiếp, không ngờ cô ta lại là người của Vân Liêm....

Vốn dĩ Chu Hạ đã hơi nghi ngờ nhưng tận mắt chứng kiến vẫn là rất tức giận. Cơ bản là hắn muốn hảo hảo mà dạy dỗ cô ta, cho cô ta hiểu cảm giác khi phản bội hắn.

Nhưng xem chừng tình hình này là không thể rồi.

Tuy nhiên chẳng sao cả. Hắn ta không làm gì được Từ Nhan vậy thì còn Thương Tuyệt.

Hắn nhất định phải khiến Thương Tuyệt sống không bằng chết.

Mà lúc này Cơ Quý cũng bùng phát lên oán hận cực độ trước Tử Lăng Khuynh. Hắn ta không kiềm chế nữa, ánh mắt đỏ ngầu như máu. Khuôn mặt vặn vẹo đến đáng sợ.

Gân xanh trên trán đều nổi lên cuồn cuộn... .. chỉ hận chưa thể nhào đến xé xác nàng ra thành từng mảnh.

Tử Lăng Khuynh tất nhiên nhìn thấy trọn vẹn tất cả. Lại thêm Vân Liêm lôi Liên Tiễn ra uy hiếp nàng nếu không thuận theo bọn chúng liền giết chết bà ta.

Nàng cười cười, tay vân vê lọn tóc rủ xuống, nhẹ nhàng lấy trong túi xách ra một tờ giấy... không quan tâm lắm hỏi

" Biết đây là gì không ? "

Vân Liêm ánh mắt đều thay đổi. Hắn ta trân trân liếc nhìn tờ giấy đó. Giọng nói rít qua kẽ răng

" Giấy hôn thú ? "

" Đúng vậy... " Tử Lăng Khuynh cong môi nhẹ đáp. Vân Liêm cũng thật ngu ngốc. Giấy hôn thú lại giao cho Liên Tiễn. Liên Tiễn lại cũng ngu ngốc giao cho nàng.

Ở thời dân quốc hiện tại, người ta không chú trọng việc hôn nhân cho lắm. Chỉ cần một câu nói hoặc một tờ giấy là có thể thành vợ chồng.

Đương nhiên là ly hôn cũng như vậy thôi. Rất đơn giản.....

Nàng trước mặt một đám người quyết liệt mà xé giấy hôn thú thành từng mảnh vụn.

Vân Liêm nhìn một đám lả tả rơi xuống, tức khắc cuồng nộ. Vật liên kết duy nhất giữa hai người bọn họ hoàn toàn bị hủy.

Nói hắn yêu Từ Nhan cũng chưa chắc đã phải. Nói hắn có chấp niệm cũng không đúng. Hắn chẳng hiểu mình nghĩ cái gì nữa ... muốn có được Từ Nhan, phải có được cô ta.

Hoặc là nói vật càng không lấy được thì càng mong muốn sao ?

Vân Liêm giơ tay ra hiệu. Một đám người vận trang phục của quân binh Tịch Liêu nhào vào trong, xoay thành vòng tròn bao vây cả quán cafe lại, không chừa một kẽ hở.

Từ Nghiên, Chu Hạ, Cơ Quý đứng dậy tiến tới sau lưng Vân Liêm, cơ hồ là hết sức đắc ý. Liên Tiễn cũng theo tới cùng bọn họ

" Từ Nhan, cho em cơ hội cuối cùng. Một là về bên tôi, em sẽ được sung sướng. Đợi cho Tịch Liêu đánh bại được tứ đại quân phiệt... em sẽ được hưởng ngàn vạn sung sướng. Hai là em sẽ bị hành hạ tới chết trong đau khổ.. Em chọn đi !"

Tử Lăng Khuynh bỗng dưng cười ngọt ngào tiến tới gần Vân Liêm. Nàng biết ngay mà, biết ngay là bọn này cấu kết quân Oa Khấu.... không sai vào đâu được.

Vân Liêm cũng là trùm boss cuối cùng, đứng sau bày ra tất cả. Chỉ sợ đến Tịch Liêu cũng bị hắn ta thao túng.

Vân Liêm thấy nàng tới gần, trong bụng mừng thầm nhưng bất chợt một lực đạo hung hăng đánh tới.

" Cần gì nói nhiều, tôi chẳng chọn cái nào cả. Trực tiếp chiến thôi !"

Tử Lăng Khuynh hưng phấn huýt sáo. Tức thì một lũ người mặc quần áo đen bịt mặt xông vào... dũng mãnh hạ thủ với quân địch.

Mà giữa vòng vây, nàng quỷ dị vặn vặn tay cũng xông tới quần lộn.

Vân Liêm không ngờ tới nàng sẽ ra tay cho nên một chưởng lúc đầu hắn ăn trọn đấm của nàng.

Bốn người Từ Nghiên, Cơ Quý, Chu Hạ và Vân Liêm sau khi hồi thần cũng lao vào vòng, quấn lấy Tử Lăng Khuynh, muốn hạ gục nàng.

Đáng tiếc là thân thủ không bằng bị nàng đạp cho ngã sấp mặt xuống đất. Chu Hạ thân thể còn đập bay bàn bên cạnh ... gãy vun... xụi lơ dưới đất.


Cuối cùng chỉ còn mỗi Vân Liêm nhìn nàng kinh ngạc. Trong thời gian ngắn như thế mà nữ nhân này lại có thể mạnh mẽ tới vậy. Cái này là thiên tài luyện võ sao ? Hoặc là do cô ta ẩn mình bấy lâu, giả heo ăn thịt hổ.

Hắn rốt cuộc không dám khinh nhờn nữa mà toàn lực đánh trả. Nhưng kết cục vẫn không thay đổi. Vẫn bị nàng đánh thành đầu heo.

Đúng lúc đám thuộc hạ kia cũng giải quyết xong hết thảy cung kính mà đứng một bên chờ lệnh.

Từ Nghiên trợn mắt không tin, đến cả Vân Liêm cũng bại dưới tay Từ Nhan. Cô ta chợt nhớ ra cái gì liền hét lớn.

" Từ Nhan, có phải đây là người mà Thương Tuyệt để lại cho mày ? "

Mấy đám bỗng dưng được coi là quân phiệt cười hô hố đáp lại.

" Lão tử sống đến nhường này, lần đầu tiên bị gọi là quân nhân đấy. "

" Đúng là loại tiểu thư ngu ngốc, lão đại nhà ta lại anh minh uy vũ, há phàm nhân như ngươi dám gọi lão đại là mày ? "

Tử Lăng Khuynh không nói gì, nàng sai bọn họ trói một lũ lại thật cẩn thận. Lại nhìn tới mấy ánh mắt bỏng rát oán hận như dung nham núi lửa phun trào của bốn người Chu Hạ, Cơ Quý, Từ Nghiên và Vân Liêm liền nhướn mày.

" Các người đừng có nhìn tôi yêu thương như vậy. Tôi đỡ không nổi đâu "

Đám người : "..." Ai yêu thương gì cô ? Có cần phải lái lệch lạc suy nghĩ của bọn họ đi vậy không ?

Hãy để yên cho bọn họ thù hận..

.

.

.

\_\_\_\_\_

Zeeeee... Mình đã trở lại. mình quyết định không drop truyện nữa. Nghe theo các bạn đã bình luận... làm gì cũng làm tới cùng, để khỏi nuối tiếc. Mình sẽ cố gắng viết nhanh nhất có thể...

Vả lại cũng gửi lời xin lỗi tới độc giả... hôm đó tâm trạng mình rất tồi tệ nên mới tiêu cực sang cả truyện... Cho nên hôm nay mình đã nghĩ rất kĩ mới đăng chap.

Mong các bạn ủng hộ và đừng giận Thiên Thiên... nha..

Còn nữa, để bồi tội. Thế giới này kết HE hay SE đều tùy ý mọi người... ♥♥♥

\-\-\-\-\-\-\-\-\- Thiên Thiên ChiBi \-\-\-\-\-\-\-\-

.

.

.




Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi