HỆ THỐNG MAU XUYÊN, VƯƠNG GIẢ PHẢN CÔNG



Vụ việc của lễ hội se duyên qua đi, tất cả đều trở lại cuộc sống bình thường như cũ. Mọi người đều ăn ý không nhắc lại sự việc mất mặt đó, đặc biệt sự việc này còn liên quan đến Tiểu công chúa của hoàng thất, dù cho nàng có là phế vật thì cũng không thể mạo phạm. Bọn họ nào dám lấy tính mạng ra để đùa cợt như vậy chứ...

Chỉ có là tất cả mọi người đều truyền tai nhau nàng và Nolan sắp thành đôi. So về gia thế hai người không kém nhau là bao. So về dung mạo lại càng không khác biệt mấy. So về tuổi tác cũng không mấy cách biệt..Duy chỉ có mặt thực lực lại chênh lệch khá lớn.

Nhưng cái danh phế vật đều bị Tử Lăng Khuynh từng bước xoá bỏ, trong mắt mọi người bây giờ nàng không còn vô dụng như lúc trước nữa rồi.

Chính vì vậy mà khi nói về nàng với Nolan cả kinh thành đều công nhận hai người rất xứng đôi, có tướng trở thành phu thê....quả thực là 1 đôi tiên đồng ngọc nữ

Tử Lăng Khuynh: "..." nàng và hắn có chỗ nào xứng đôi? Đồn cũng không thể đồn bậy bạ nha... Rõ ràng là nàng ưu tú hơn tên điên ấy rất nhiều mà nhỉ. Chẳng lẽ mắt người ở đây có vấn đề?

Tiểu Lu và Long Tương Đản biết được suy nghĩ này của nàng tức khắc đều muốn từ mặt nàng luôn... Bệnh tự luyến đã đến giai đoạn mãn tính, cầu thuốc chữa...online chờ, cấp bách vô cùng!!

.


.

.

"Ninh Nguyệt sư muội....Keelin nhờ ta gọi muội đến phòng của muội ấy có chút chuyện muốn cho Ninh Nguyệt muội muội xem!"

Tử Lăng Khuynh nhìn nữ nhân vừa vào liền nhíu mày, che giấu cũng quá tệ đi, nữ nhân này trong mắt ẩn chứa sự ganh ghét, đố kị tột độ với nàng...không bình thường!!!

Nhưng mà chuyện này lại liên quan đến Keelin, nàng không thể không đi theo cô ta. Để xem, cô ta bày ra được cái trò gì đây..

.

Đến nơi, Tử Lăng Khuynh bước vào phòng trước.. vừa vào đến phòng của Keelin nàng đã ngửi thấy mùi tanh nhàn nhạt. Trong lòng đều kêu không ổn. Phía sau lưng bỗng ẩn ẩn sát khí..Tử Lăng Khuynh nhanh chóng quay đầu lại kịp thời né đi một đường kiếm hung ác của Jena thuận tiện giật lấy kiếm của cô ta một chưởng đánh bay Jena ra xa...

Tử Lăng Khuynh không biết nghĩ cái gì liền quăng trả lại thanh kiếm đó về chỗ Jena. Cô ta cắn cắn môi đầy căm giận...tay nhặt kiếm lên không hề lưu tình mà cứa vào cánh tay...máu chảy đầm đìa ướt cả áo

Cô ta đột nhiên hét lớn "Giết người rồi, Ninh Nguyệt giết người rồi...người đâu, Ninh Nguyệt giết Keelin rồi!"

"Có chuyện gì lại nhốn nháo như vậy?"

Một lão sư dẫn theo đám học viên xông vào phòng liền nhìn thấy Tử Lăng Khuynh đứng nhíu mày xem kịch còn nữ nhân kia thảm hại ngã xuống, máu trào ra khoé miệng, ánh mắt kinh hãi tột độ.

Phía xa là Keelin cả người đầy máu nằm đó.

Nữ nhân kia thấy lão sư đến liền nhanh chóng cầu cứu rồi kể hết tội trạng của Tử Lăng Khuynh vô cùng chân thật như thể cô ta tận mắt chứng kiến vậy.

Trái lại nàng một chút cũng không để ý đến cô ta, Tử Lăng Khuynh chỉ lo lắng ôm lấy Keelin đặt lên đùi mình. Cô nhóc bị đâm một nhát kiếm vào bụng, gương mặt vẫn có chút không thể tin nổi. Nàng cụp mi nhẹ nhàng lấy từ túi áo ra bình thuốc nhỏ cầm máu cho Keelin.

Hơi thở của Keelin rất yếu ớt nhưng vẫn có thể duy trì được. Vết thương của cô nhóc bị đả thương bằng ma pháp nhưng lại không hề có dấu vết của ma pháp còn sót lại, chỉ thấy giống như là vết kiếm chí mạng thông thường


Sở dĩ nàng biết được điều này chính là nhờ Long Tương Đản đã lén nói nàng biết. Xem ra kế hoạch lần này là muốn nàng phải gánh hết tội rồi. Nếu như nàng tới chậm chút nữa, Keelin liền không thể sống sót...

Mà, dùng kiếm thường trong Học Viện chỉ có 1 mình nàng, tất cả mọi thứ đều trở nên bất lợi đối với nàng.

Tử Lăng Khuynh nhoẻn miệng cười, nụ cười rét lạnh tận tâm can... Đả thương bạn nàng còn ở đó gắp lửa bỏ tay người... Gan cũng thật lớn!!

Bốp...bốp...bốp..

Nàng đặt Keelin lên giường rồi tiến lại chỗ đám người đó vỗ tay cười lớn "Haha, rất có năng khiếu làm diễn viên, diễn cũng thật hay... hay đến mức ta còn phải nghi ngờ bản thân mình có phải là tâm thần phân liệt làm ra cái chuyện hại người như ngươi nói hay không đấy!"

"Ý ngươi là gì? Ninh Nguyệt, ngươi đừng tưởng ngươi là công chúa bọn ta liền nhân nhượng."

"Đúng vậy, trước đây ngươi phạm vài lỗi nhỏ không đáng kể thì thôi đi nhưng nay ngươi lại có gan ám hại đồng môn..."

"Câm miệng!! Ở đây đến lượt một tên như ngươi lên tiếng chỉ trích ta? Còn nữa, ai ám hại đồng môn còn chưa biết đâu, tại sao không hỏi cái người đáng thương kia kìa?"

Nam sinh vừa bị nàng mắng trợn trừng mắt liếc nàng nhưng không dám nói thêm câu gì. Thế nhưng vẫn có kẻ điếc không sợ súng

"Ngươi nói thế là có ý gì? Jena sư muội tâm tư đơn thuần, ngươi lại có thể hắt nước bẩn lên người muội ấy. Ngươi còn đả thương muội ấy nữa... Ngươi còn có nhân tính không hả?"

"Tâm tình mới vui vẻ được có chút liền nghe thấy những lời buồn nôn như vậy rồi! Ha, sao nào, ta tội ác tày trời, xấu xa đến vậy sao?"

Jena ngồi dưới đất đột nhiên nhào lên hét lớn "Hôm nay bất luận thế nào ta phải trả thù cho Keelin..chết đi, tiện nhân!"

Tử Lăng Khuynh nhanh nhẹn né tránh Jena, nàng rút dao găm từ bên hông ra....

"Aaaa....."

Tiếng thét chói tai như sói tru của Jena đều khiến mọi người lạnh sống lưng.


"Láo xược, ngươi lại độc ác tới vậy rồi...?"

"Ngươi....ngươi...ngươi vậy mà dám phế bỏ đan điền của muội ấy? Jena dù có vu oan cho ngươi thì ngươi cũng không cần ra tay tàn độc như vậy..."

Tử Lăng Khuynh vuốt nhẹ lưỡi dao cười trào phúng... "Ha, đối với hung thủ giết người lại còn vừa ăn cắp vừa la làng thì chưa lấy tính mạng của ả đã là lưu tình rồi. Hơn nữa, người mà cô ta đụng tới lại là người của ta!"

Vị lão sư đó mặt như nuốt phải ruồi, nghẹn ứ không nói được câu gì...liên tiếp mấy lần bị nàng chặn họng, vị lão sư đó đều hận đến thấu xương nhưng vẫn phải ngậm bò hòn làm ngọt. Ai bảo nàng là công chúa...trách cũng phải trái nữ nhân kia dám to gan lớn mật vu oan cho nàng..

Nàng lườm đám người đó một lần nữa rồi nhẹ nhàng bế Keelin về phòng mình gọi người chữa trị cho cô nhóc.

Thương thế của Keelin nói nhẹ thì không nhẹ nhưng nặng cũng không hẳn. Chỉ rơi vào trạng thái hôn mê mà thôi. Nhưng nếu như vết thương trên người cô nhóc không được chữa trị thì rất có thể sẽ trở thành người thực vật...

"Pa pa, ta có thể chữa trị cho Keelin. Vết thương của cô ấy y sư của Học Viện cũng không làm gì được đâu... Nhưng mà ta có thể...."

Long Tương Đản kiêu hãnh tràn đầy vỗ ngực tự tin nói. Nó phun ra một đống nước bọt vào vết thương của Keelin rồi dùng tay nhỏ xoa xoa. Miệng vết thương khi Long Tương Đản chạm qua liền có dấu hiệu liền lại...

Tử Lăng Khuynh: "...."

Hiện tại vấn đề là để Keelin ở đâu mới được đây.. để cô nhóc về lại chỗ cũ thì sợ đám người kia vẫn chưa buông tha, vẫn muốn giết cô nhóc gây bất lợi cho nàng.. mà để cô nhóc ở lại phòng của nàng thì tiện chăm sóc nhưng cũng rất bất lợi. Tử Lăng Khuynh hiện tại đối với bất kì ai cũng không hề tin tưởng thực sự. Đương nhiên việc nàng giả heo ăn thịt hổ cũng không thể bị lộ được. Kể cả người đó có là Keelin đi chăng nữa!!!






Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi