HỆ THỐNG MAU XUYÊN, VƯƠNG GIẢ PHẢN CÔNG



Mấy người vốn có ý định là ra tiếp đón chào hỏi cũng ngu ngơ một hồi, ngây ngốc mà nhường đường

Đợi cho đến khi Tử Lăng Khuynh và Kỳ Vân Hiên đều đã đi vào trong mới hồi thần " a" một tiếng lập tức theo vào

Thế nhưng Mộc Trần, Tô Vận, Lộ Giai, Lương Kính, Sở Lâm Thiên, Vương Dương Vũ, Ninh Dịch và Đỗ Phi Tình đã sớm căm hận đến nghiến răng nghiến lợi

Hai con người này, vậy mà cố tình đến muộn, không cho bọn họ chút danh dự nào trực tiếp đoạt nổi bật

Đỗ Phi Tình tú nhan vặn vẹo, cô ta liếc nhìn bảy người đàn ông đứng cạnh mình

Thần sắc có vẻ tức giận đấy nhưng trong mắt lại hiện lên sắc dục nồng đậm

Chẳng lẽ bọn họ vẫn không từ bỏ ? Rõ ràng cô đã phá bỏ mọi móc nghoéo giữa họ với Lăng Hạ Lam rồi cơ mà. Vả lại họ cũng điên cuồng, si mê cô

Vì cái gì ?

Vì cái gì mỗi lần Lăng Hạ Lam xuất hiện liền hấp dẫn ánh nhìn của người khác, tất cả mọi chú ý đều hướng về phía cô ta ?

Vì cái gì, Đỗ phi Tình cô lại có thể thua thiệt một ả đàn bà mềm yếu như vậy ?

Chẳng lẽ vì Lăng Hạ Lam có hào quang quấn thân ?

Đỗ Phi Tình không cam tâm, cô ta ngả vào mấy người đàn ông, một bộ chịu ủy khuất


Lập tức Ninh dịch cùng sáu người còn lại tâm can mềm nhũn. Hiếm khi Tiểu Tình lại có vẻ ủy khuất như vậy . Cho nên mấy người vội ôm tiểu bảo bối nhi vào lòng mà hôn nồng nhiệt quây thành một cái vòng tròn đầy mờ ám

Đáng tiếc là mọi người vẫn đang chú ý đến hai con người kinh diễm mới đến nên không bắt được một màn hay ho này

Thế nhưng vẫn có một đôi mắt nhìn chằm chằm bọn họ, tròng mắt chứa đầy sự trào phúng chán ghét

Ha... không nghĩ tới ở nơi đông người như này mà nữ chính vẫn có thể trình diễn màn kinh động nhân tâm như thế

Tử Lăng Khuynh âm thầm thấy ghê tởm. Đúng là mô típ quen thuộc của mấy thể loại truyện NP mà !

Chợt.

" Ám ... Ám Dạ Quân Vương. .. Rất... rất hân hạnh được gặp ngài. Tôi là ... "

Kỳ Vân Hiên nhíu mi nhìn người đàn ông trung niên trước mặt, trong mắt hắn rõ ràng lóe lên sự khó chịu không vui

Nàng nhìn một bộ dạng này của hắn liền chắc chắn đoan mấy người kia sẽ không có được chỗ tốt gì cho cam liền cười giảo hoạt đi ra chỗ khác

Nhìn bàn đồ ăn hết sức ngon miệng ánh mắt nàng lóe lên. Tức khắc ngồi xuống ưu nhã thưởng thức từng chút một

Không nhanh, không chậm vẽ nên một bức tranh hoàn hảo đến nỗi người ta không dám động dù chỉ một chút, lo lắng sẽ làm hỏng phong cảnh tuyệt đẹp ấy

Đáng tiếc vẫn có một số người không có mắt chọc đến vị đang nhàn nhã thưởng thức đó

Một đám người Ninh Dịch kéo nhau đến ngồi quây quanh bàn đối diện nàng. Nhìn phong độ mà tuấn nhã !

Nhưng Tử Lăng Khuynh chỉ cảm thấy phiền phức mà thôi. Bỗng dưng kéo đến đây tụ tập, biểu diễn trò vui à ?

Đỗ Phi Tình tưởng hận nàng lắm cơ mà ? Sao bây giờ cũng lại đến ?

Chắc chắn có biến.

Chợt người phục vụ mang rượu đến, một đám người vẻ mặt có chút vi diệu nhưng cô gái đối diện thần sắc như thường, chỉ có điều khóe miệng nàng khẽ nhếch lên đầy châm chọc

Kịch hay bắt đầu rồi !!

Tử Lăng Khuynh liếc nhìn người phục vụ một cái vươn tay cầm lấy một ly rượu

Có nàng mở màn, đám người kia đều sôi nổi cầm lấy khẽ làm ra động tác cụng ly với nàng rồi một ngụm uống sạch

Môi đỏ khẽ mở, chất lỏng sóng sánh khẽ trôi vào cổ họng... Đắng chát !

Tử Lăng Khuynh nhíu mày. Thật là quá khó uống đi !!

Tám người đối diện nhìn một màn này trong đầu không ngừng suy tính những suy nghĩ bẩn thỉu . Chỉ có điều riêng Đỗ Phi Tình lại cười gằn dữ tợn

Xuân dược trong cốc rất mạnh , cô ta mà uống vào chắc chắn không thể kháng cự. Điều này càng dễ dàng cho việc làm hỏng danh tiết cô ta . Đến lúc đó cho dù là người của Ám Dạ Quân Vương thì cũng bị làm nhục . Ám Dạ Quân Vương hà cớ sẽ bảo vệ con đàn bà đã đội cho mình nón xanh ?

" Lăng Hạ Lam, cô đừng tưởng có Ám Dạ Quân Vương chống lưng mà có thể đối nghịch với chúng tôi, nói cho cô biết ... "


Lúc này thấy nàng đã uống hết ly rượu đám người trước mặt đã bắt đầu không yên .

Lương Kính ngu ngốc đưa tay giật chiếc dĩa trên tay nàng lại như vô tình làm đổ đĩa bánh của nàng xuống dưới đất

Âm thanh sứ vỡ thanh thúy vang lên hấp dẫn ánh mắt tứ phía. Tử Lăng Khuynh cụp mắt hết nhìn đĩa bánh lại nhìn đến Lương Kính . Nàng nhàn nhạt nói

" Nhặt ! "

Lương Kính dường như giật mình không tin vào lỗ tai. Cô gái đối diện thần sắc một mảnh lãnh đạm, đáy mắt bình tĩnh nhìn không rõ cảm xúc nhưng vô cớ lại làmLương Kính, Đỗ Phi Tình cùng mấy nam nhân chợt sống lưng lạnh buốt, da gà da ốc nổi cuồn cuộn

" Đừng để tôi nhắc lại lần thứ hai "

Nàng vẫn tùy ý như vậy nhưng trong giọng nói ẩn ẩn chút tức giận

Thứ đầu tiên mà nàng yêu thích cực độ chính là bánh ngọt cùng kẹo, bất kể ai động đến mấy thứ đó nàng đều sẽ không để yên . Thứ hai nàng rất ghét khi nàng đang ăn lại có người làm phiền nàng, cản trở nàng thưởng thức

Không may là mấy người trước mặt lại đáp ứng đủ điều kiện đó

Lương Kính thẹn quá hóa giận, vọt lên chỉ vào đĩa bánh dưới đất khinh bỉ nói

" Đĩa bánh rẻ tiền này cô lại còn bắt tôi nhặt, không khỏi làm bẩn tay tôi quá... ? "

Vèo...

Còn chưa đợi hắn nói xong, tiếng gió chợt rít lạnh sượt qua tai Lương Kính

Hắn chầm chậm quay đầu nhìn vât thể vừa " bay " qua mình

Chiếc dĩa gãy rời thành hai mảnh nằm dưới chân bức tường hắn vừa ngồi tạo thành một vết sứt xấu xí

Lương Kính chợt bủn rủn chân tay nhìn về phía cô gái mĩ lệ kia vẫn đang xoay xoay chiếc dĩa còn lại kia

Thần sắc nàng tùy ý mà toát lên vẻ kiêu ngạo tận xương, khí tràng chấn ép thiên hạ tỏa ra khiến người xung quanh như muốn quỳ phục

Lúc nãy .. nếu không phải hắn nghiêng đầu tránh kịp thì không biết bây giờ ...

Đỗ Phi Tình nhìn đến tối mặt, ánh mắt phức tạp nhìn nàng . Thân thủ như này quá ư là nhanh đi . Đến nỗi cô còn chỉ thấy tàn ảnh loáng qua

Đỗng tĩnh bên này khiến rất nhiều người chú ý. Nhưng lại chỉ thấy cô gái đi cùng Ám Dạ Quân Vương vừa động thủ một cách hết sức tàn nhẫn

Quả là người có thể sánh vai cùng Ám Dạ Quân Vương không bao giờ có thể là người thường . Càng đừng nói đến một bá vương hoa như cô gái kia

Bỗng.

Bang ...

Giây tiếp theo, khung cảnh chợt tối om mịt mùng


" A... sao lại thế này ? "

" Là mất điện !!"

Nhất thời đám người liền xôn xao, hỗn loạn !

Trong không gian rộng lớn duỗi tay không thấy năm ngón , Tử Lăng Khuynh cười thầm

Ha... không nhịn nổi muốn ra tay rồi à ? Đáng tiếc, các người đây là sớm một chút tìm chết a !

Khung cảnh hỗn loạn cực điểm người nọ không cẩn thận va vào người kia

Nhưng Tử Lăng Khuynh lại hết sức vui vẻ . Nàng lần theo trí nhớ đến một hướng

Rốt cục đến nơi cũng không gặp phải va chạm gì !

Thế nhưng nàng còn chưa kịp xoay lưng đã có một lực đạo đánh úp lại, theo bản năng nàng nhanh nhẹn tránh đi đồng thời tung chiêu lại vững vàng bị bắt được rơi vào một lồng ngực ấm áp

" Tiểu miêu nhi lại muốn tránh né tôi ? Nên nhớ cách đánh cận chiến đều là tôi dạy cho cô "

Trong không gian tối tăm giọng nói trầm khàn mà quyến rũ khẽ vang lên mang theo hơi thở ấm nóng phả vào cổ nàng. Mùi hương thanh lãnh trên người hắn tràn ngập khoang mũi khiến nàng run rẩy

" Tiểu miêu nhi đây là muốn làm gì ? Hửm ? "

Nàng vô cớ nảy lên sự giận dỗi kì lạ không khỏi cười nhạt nói

" Ngài ... không phải nói là đều nghe theo kế hoạch của tôi hay sao ? "

" A... "

Nam nhân chỉ a một tiếng thân hình cao dài bỗng nhiên phủ xuống.

.

.

..




Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi