HỆ THỐNG MAU XUYÊN, VƯƠNG GIẢ PHẢN CÔNG



" Nhược Doanh, có phải cô quên là cô thuộc quản lý của Ánh Sao không vậy ? Chỉ cần một lời nói của tôi, cô sẽ bị phong sát, mãi mãi không ngóc đầu lên được"

Mạc Tư Hải không nỡ nhìn nhân nhi ủy khuất liền lên tiếng đe dọa Tử Lăng Khuynh

Nhưng đáng tiếc hiệu quả lại không như mong muốn !

Người phụ nữ Nhược Doanh này một bộ tùy ý không quan tâm, còn thoải mái đưa tay xoắn nhẹ lọn tóc bên trán

" Nhược... Doanh ... "

Mạc Tư Hải thẹn quá hóa giận. Từ trước tới nay chưa có ai dám đối hắn như vậy.

Thế mà cô ta dám ? Chỉ là một minh tinh nhỏ bé không đáng nhắc đến, thế lực cũng không có. Một thân một mình lăn lộn trong cái chảo nhuộm màu này !

Nếu hắn muốn phong sát cô, chắc chắn Nhược Doanh sẽ phải bám lấy mấy lão già cầu xin, lăn giường cùng mấy lão ta

Hình tượng cao lãnh, trong sạch gì đó hủy ngay tức khắc !


Nhược Doanh chắc chắn biết điều này, chỉ là đang cố gắng trấn tĩnh mà thôi, dù sao kĩ thuật diễn của cô ta cũng không tồi !

Mà. Nếu muốn lăn lộn Nhược Doanh phải đồng ý để lại vai diễn cho Mễ Mễ, còn không lập tức bị trục xuất khỏi giới !

Mạc Tư Hải tự mình bổ não ra thành đủ thể loại, càng lúc càng thấy đúng . Khuôn mặt vốn tức giận của hắn chợt nở một nụ cười tiếu lý tàng đao \*nhìn chằm chằm Tử Lăng Khuynh

Thế nhưng, trên thực tế Tử Lăng khuynh chính là không sợ !

Nếu nàng biết được mấy suy nghĩ của Mạc Tư Hải đảm bảo bonus khinh bỉ

Lạc Chính gia đâu phải là chỗ phàm nhân như Mạc gia các ngươi biết tới ?

Muốn phong sát ? Ha... hả... nàng có người chống lưng . ... sợ cái shit ấy !

" Nhược Doanh, nếu cô không nhường lại vai diễn cho Tuyết Mễ thì tôi sẽ lập tức hủy hợp đồng, tuyên bố trong giới nếu ai nhận cô chính là đối đầu với Mạc gia . Thế lực Mạc gia không phải cô không biết !"

Mạc Tư Hải đắc ý dạt dào nhìn nàng . Tử Lăng Khuynh chỉ kém chưa vỗ tay kêu hay . Nàng vốn muốn hủy hợp đồng lâu rồi, cơ hội tốt, còn chần chờ gì nữa mà không chấp nhận ?

" Ừ, anh làm đi ! Hủy hợp đồng đi ! "

Mạc Tư Hải trợn tròn mắt, Nhạc Tuyết Mễ đứng bên cạnh cũng ngạc nhiên tột độ không khỏi túm chặt tay áo Mạc Tư Hải . Chỉ có Nhạc Hàn vẫn luôn lãnh đạm nhưng trong mắt hắn lóe qua sự ngạc nhiên

" Cô... vừa nói cái gì ?" Mạc Tư Hải không tin hỏi lại

" Thì nói amh hủy hợp đồng đi đó . Anh cũng điếc luôn hả ? Chậc.. người như mấy anh sao toàn điếc không vậy ? Toàn để tôi nói lại lần thứ hai ... Haiz .."

Tử Lăng Khuynh thở dài nhìn liếc qua hai người đàn ông

" Được... Được lắm.. Tốt thôi ! Hủy hợp đồng cô phải bồi thường 200 vạn cho công ty ... cô chắc... "

" Thành giao, hủy luôn đi a ! Tôi bồi thường "

Tử Lăng Khuynh thoải mái đồng ý. Hai chữ " không bồi thường nổi " còn chưa kịp ra đến miệng, Mạc Tư Hải đã phải nghẹn tức nuốt lại


Khuôn mặt hết xanh lại tím như tắc kè nhìn buồn cười vô cùng !

Tử Lăng Khuynh muốn cười nhưng nhịn lại, phất tay đuổi người còn khoa trương làm ra động tác

" Thôi, thôi, các người nói xong rồi thì đi đi. Bổn cô nương còn muốn ăn. Đừng quấy rối nữa ... xuy ...xuy "

Mạc Tư Hải đen mặt xoay người kéo Nhạc Tuyết Mễ đi. Nhạc Hàn còn quay lại nhìn nàng bằng ánh mắt ý vị !

Tử Lăng Khuynh không thèm để ý cúi đầu thưởng thức mỹ thực của mình

Nhưng. Người phục vụ lúc nãy mang đồ ra cho nàng lại loay hoay đứng cạnh bàn mãi không đi, một bộ có chuyện muốn nói

Nhìn mặt nữ phục vụ nhỏ nhắn xinh xắn, tròn tròn như bánh bao, dễ thương vô cùng !

Tử Lăng Khuynh cười mĩ lệ, tay nhỏ nâng cằm cô bé trước mặt lên tà mị nói

" Em gái dễ thương ! Có gì muốn nói với tôi ? "

Ngạ Miêu Miêu đỏ mặt, lắp bắp nhìn khuôn mặt đẹp không góc chết, che lại đôi mắt câu nhân bằng kính đen trước mắt

" Chị .... chị... chị ... chị có phải là Nhược Doanh đúng không ạ ? "

" Hửm? Em gái nhận ra tôi ? "

Ngạ Miêu Miêu thần sắc kích động muốn vỡ òa, cuống quýt túm tay Tử Lăng Khuynh

" Em... em là fan cuồng của chị đó, chị Nhược Doanh "

" Suỵt ... " Nhỏ tiếng thôi

Tử Lăng Khuynh đưa tay lên môi làm ra khẩu ngữ. Ngạ Miêu Miêu giật mình vội vàng xin lỗi

" Chị... Nhược Doanh.. chị có thể kí cho em và chụp với em một tấm ảnh được không?"


Tử Lăng Khuynh cười nhẹ xoa đầu cô gái nhỏ

" Được chứ ! Cô gái nhỏ xinh như em chị sao có thể từ chối ? "

Tử Lăng Khuynh lôi từ trong túi ra chiếc bút máy chuyên dụng, Ngạ Miêu Miêu vội vàng lấy cuốn sổ tay trắng đẹp mới tinh trong túi ra

Nàng đưa tay, nét bút như rồng bay phượng múa, vừa cứng cỏi lại mềm mại như có như không

Đoạn lại lấy điện thoại mở camera nghiêng đầu vào với cô gái nhỏ, tay khẽ rút kính ra để lộ khuôn mặt tinh xảo đến từng đường nét .. Chụp tách một tiếng rồi vội vàng đeo kính trở lại

" Tên Weibo của em là gì, chị gửi ảnh qua cho ? "

" A... là Miêu của Doanh Doanh ... "

Ngạ Miêu Miêu đỏ mặt lí nhí nói. Nàng tiếp tục xoa đầu bé bánh bao trước mặt khen một câu

" Tên rất hay !

Nhưng bây giờ chị có việc rồi, hẹn gặp lại nhé ! Cô bé dễ thương ! "

Tử Lăng Khuynh đứng lên trả tiền rồi quay lại chào tạm biệt bé fan nhỏ, còn gửi tặng một nụ hôn gió khiến Ngạ Miêu Miêu không khỏi đỏ mặt

Thế nhưng Tử Lăng Khuynh không biết, chính bé Fan này sẽ chính là người giúp cô rất nhiều trên con đường minh tinh !

\* tiếu lý tàng đao : trong nụ cười ẩn giấu gươm đao




Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi