HỆ THỐNG MAU XUYÊN, VƯƠNG GIẢ PHẢN CÔNG



" ba.... ba ... ba... "

Tử Lăng Khuynh vừa mới xuyên vào, tình hình còn chưa có nắm được liền bị mấy cái bạt tai vang dội vào mặt

" Phục vụ Cơ thiếu là vinh hạnh của mày mà mày dám từ chối ? "

Nàng nheo mắt nhìn tình cảnh trước mặt... một người phụ nữ mặc váy bó sát, bộ ngực gần như lộ cả ra ngoài đang chống nạnh hung ác mắng chửi.

Lại tới hai cánh tay đều bị túm ra đằng sau bởi mấy người có vẻ là vệ sỹ mặc toàn thân cây đen.

Trước mặt là một chiếc ghế sofa, người đàn ông vắt chân ưu nhã mà ngồi, tay hắn cầm ly rượu đỏ khẽ lắc. Khuôn mặt rõ ràng là tuấn mĩ vô trù nhưng quanh thân lại tản mát ra khí chất hoa hoa công tử mà biến thái, tàn ác.

Cơ Luật đứng dậy, cao cao tại thượng mà nhìn nàng, mũi giày chuẩn xác muốn nâng cằm Tử Lăng Khuynh lên.

Ánh mắt lập tức âm trầm, thân thể muốn dùng sức thoát khỏi kìm hãm của đám vệ sĩ nhưng lại chỉ cảm thấy một trận mềm nhũn, vô lực.

Đờ mờ, thân thể này chẳng phải bị hạ thuốc gì mà là thể chất vốn đã rất kém, yếu đuối không tả nổi.

Hố cha rồi !

May mắn là đám vệ sĩ chợt buông tay, nàng liền xụi lơ dưới đất, mũi giày của người đàn ông cũng dừng lại.

Hắn hơi không vui, phất tay cho người phụ nữ lúc trước mắng nàng đi ra. Trong phòng chỉ còn lại một mình Tử Lăng Khuynh, đám người vệ sỹ và Cơ Luật.

" Kiên quyết không chịu phục vụ tôi ? Tiểu bạch thỏ à, cô càng như vậy tôi lại càng hứng thú, tối nay Cơ Luật này chính là muốn chiếm được cô. Làm cho cô thân tàn ma dại. Ha ha, thân thể trắng nõn non mềm, dung mạo tuyệt thế như này, tư vị hẳn không tồi đi. "

Ánh mắt hắn hiện mê hoặc nồng đậm. Từ trong giọng nói Tử Lăng Khuynh đã có thể đoán ra được, Cơ Luật này chính là một tên đại ma đầu biến thái.


Nàng chán ghét trốn tránh tầm mắt của hắn, tuy nhiên một cỗ oán hận cùng sợ hãi từ sâu thẳm trào lên, cơ hồ là muốn bóp nghẹt

Suýt chút nữa nàng đã không khống chế được mà nhào lên muốn giết chết Cơ Luật. Nhưng, đây lại không phải phản ứng của nàng, là của thân thể này, là cảm xúc còn sót lại, nó quá mạnh mẽ hay là nói sự căm thù của nguyên chủ đối với Cơ Luật đã tới cực hạn

Tử Lăng Khuynh nhíu mi tâm, bất chợt dùng hết sức bình sinh vùng dậy muốn chạy ra ngoài lại bị đám vệ sỹ cản lại .

Cơ Luật cười quyến rũ, hắn bình thản ngồi trên ghế sofa xem một màn đánh đấm.

Dù sao thì con thỏ trắng này thoát không nổi hắn đâu.

Mà. hiện tại Cơ Luật nói không sai, bây giờ Tử Lăng Khuynh chính là rơi vào thế hạ phong. Thân thể quá yếu đuối, nàng cơ bản là không có sức mà quật lại năm tên đàn ông võ nghệ cao cường như thế.

Nhưng. Nếu không xong liền chỉ có thể chết tại đây mà thôi.

Cuối cùng bí quá hóa liều, liền dùng chút sức lực còn lại đá mạnh vào hạ thân của hai vệ sỹ trước mặt, thân hình chớp mắt, linh hoạt liền thành công xông ra khỏi cửa

Chân dù đã muốn mềm nhũn nhưng Tử Lăng Khuynh vẫn liều mạng mà chạy về phía trước. Trong này là hộp đêm, nguy hiểm rình rập khắp nơi. Bằng mọi cách nàng đều phải thoát khỏi cái địa phương này đã rồi tính.

Cơ Luật vốn tâm tình không tệ, thấy món đồ chơi mới trốn thoát liền giận dữ thét lớn " Chúng mày còn đứng đấy làm gì ? Mau chạy đuổi theo ả ta. Đúng là một lũ ngu xuẩn !"

Đám vệ sỹ mặt mày xanh lét lại, nhưng vẫn tuân mệnh đuổi theo nàng .

Tử Lăng Khuynh có lẽ cuống quá liền bộc phát sức mạnh tiềm tàng, cắm đầu cắm cổ phi như bay, đường đi cũng không kịp nhìn.

Mấy tên vệ sĩ đằng sau đuổi cũng muốn hộc máu. Ả đàn bà này lấy đâu ra sức lực vậy cơ chứ ?

May mắn cho nàng là cuối cùng cũng xuống tới đại sảnh. Thế nhưng ở cửa ra vào đã chặn thêm một tốp người, xem chừng chính là đồng bọn với Cơ Luật.

Trước sau đều có địch, bây giờ thì thoát làm sao được !

Ôi mẹ ơi, cứu con.

Bất chợt, nàng đảo mắt lại nhìn thấy một nam nhân mặc quân trang màu tối, theo sau là một đám người cũng là quân trang

Nhưng Tử Lăng Khuynh để ý lại chỉ có nam nhân cao lớn đi ở giữa. Khó trách bởi vì anh như hạc giữa bầy gà, làm người không chú ý không được

Khuôn mặt phải nói là hết sức đẹp. Ngũ quan thâm thúy, mày kiếm tà mị . Chính là một mĩ nam phương Đông cổ điển. Phải nói là một câu lam nhan họa thủy cũng không quá.

Khí thế quanh thân hết mực lạnh lẽo, như thể anh đi tới đâu nơi đó liền đóng băng. Chỉ có điều đôi mắt hoa đào lại toát lên vẻ hờ hững, vô tình tới cực điểm. Hơi thở đẫm máu mà nguy hiểm.

Thế nhưng hiện tại Tử Lăng Khuynh cũng chẳng suy nghĩ nhiều, nàng chỉ biết là quân nhân rất đứng đắn, chính trực, thấy nguy liền cứu.

Trong giây lát suy nghĩ, nàng liền nhào về phía đám người đó, miệng nhỏ hô to

" Anh trai quân nhân, cứu mạng, có người ức hiếp phụ nữ ! "

Nam nhân kia vừa quay đầu đã thấy một bóng dáng vụt đến. Theo bản năng Thương Tuyệt vốn phải tránh đi nhưng không hiểu vì lý do gì mà anh lại đưa tay bắt lấy vật thể bay đến.

Tử Lăng Khuynh túm lấy cổ áo Thương Tuyệt, tay chỉ về phía Cơ Luật đang dẫn đầu đoàn người tiến đến.

" Anh trai quân nhân, hắn ta muốn ức hiếp tôi... anh trai ở trong quân đội liền chính là thương dân như con, anh trai cứu tôi đi !"

Thương Tuyệt : "...."

Đám quân nhân đằng sau : "....." Ôi mẹ ơi, cô gái này chết chắc rồi, Thiếu soái rất ghét phụ nữ chạm vào mình. Lần trước có người không biết lượng sức cố tình chạm nhẹ tay thiếu soái một cái mà bị đập cho phế tay đấy.


Cô gái ơi, số cô xui rồi !

Đám quân nhân nghĩ ra mọi chiêu thức máu me mà thiếu soái thường dùng để trừng trị phụ nữ mà rùng mình

Thương Tuyệt ánh mắt tĩnh lặng, lạnh lẽo bỏ Tử Lăng Khuynh xuống nhưng lại đẩy nàng ra sau lưng, ý đồ chính là muốn bảo vệ nàng

Tử Lăng Khuynh trong lòng nở hoa. Anh trai quân nhân tốt thật ! Nhìn lạnh lùng thế thôi nhưng trong nội tâm lại luôn vì nhân dân bé nhỏ. Ừm... rất giống thiên sứ đi.

Nàng lại ngây thơ cho rằng như vậy, mà không biết mình là một bé thỏ trắng ngoan ngoãn, ngu ngơ tự lao đầu vào lòng chó sói ác ma.

Trong khi đó đám thuộc hạ đằng sau trợn mắt há mồm, khóe môi run rẩy không tin, tay còn đưa lên dụi mắt sợ mình nhìn lầm.

Sống lưng lại chảy mồ hôi lạnh buốt, rùng mình. Cây vạn tuế ra hoa sao ?

Thiếu soái hôm nay đổi tính à ?

Không, không, không chuyện này không có thể, thiếu soái tàn nhẫn vô cùng, bất kể phụ nữ hay đàn ông nếu thiếu soái chán ghét liền lập tức xong đời.

Cái danh quân phiệt thế lực, thống lĩnh phương Bắc cũng đâu phải để chơi ?

Mà nhìn cái tình cảnh này chính là ngài ấy đã mất hết kiên nhẫn rồi.

Đù má, nhưng tại sao sóng yên biển lặng thế này ? Bình thường là bão cấp 10 giật cấp 11, cấp 12 rồi ấy chứ.

Cơ Luật ra tới nơi, nhìn thấy con thỏ mà mình nhắm trúng lại đang đứng sau lưng người đàn ông khác.

Ánh mắt hắn tối lại. Người phụ nữ mà Cơ Luật này muốn, chưa bao giờ là không có được cả. Hôm nay cũng không ngoại lệ !

Đám vệ sỹ nhận được chỉ thị của hắn đều nhào lên, tầng tầng lớp lớp bao quanh

Tử Lăng Khuynh lúc này tự dưng hối hận, sớm biết vậy thì nàng sẽ không liên lụy tới mấy anh trai quân nhân này.

Nhiều người như vậy thì làm sao có thể thắng chứ ?

Trong khi đó Cơ Luật lại chễm chệ lôi ghế sofa ra đại sảnh ngồi nhìn một màn căng thẳng. Hai bên hắn là hai cô gái ăn mặc hết sức hở hang đang nũng nịu, âu yếm với hắn nhưng Tử Lăng Khuynh lại nhìn thấy sâu trong ánh mắt là sợ hãi tột độ.

Chẳng lẽ Cơ Luật vô cùng biến thái ? Rõ ràng cái bản mặt không đến nỗi nào đi !

" Tiểu bạch thỏ, hôm nay tao cho mày biết được Cơ Luật này độc ác như nào, mấy thằng quân nhân gà mờ này có thể bảo vệ được mày trước đám vệ sĩ kì cựu của tao hay sao ? .... Chúng mày lên hết cho tao ... "

Đám vệ sỹ vừa nghe thấy mệnh lệnh đã xắn tay áo nhào tới, khí thế mười phần mãnh liệt.

Mấy thuộc hạ đằng sau Thương Tuyệt nhìn ánh mắt của anh một cái rồi cũng nhào lên.

Tử Lăng Khuynh hơi trợn mắt há mồm nhìn mấy quân nhân đánh vô cùng tàn ác. Cái này, có thể nói là giống sát thủ hơn đó.

Chẳng lẽ ở thế giới này quân đội dạy cách đánh mới ?

Cơ Luật thấy tình thế thay đổi, sắc mặt thoáng chốc đen đi, hắn lại gọi tiếp một tốp vệ sỹ nữa đến. Miệng cười hết sức ghê tởm

" Bọn mày cũng có chút thực lực đấy. Có thể đánh được vệ sỹ tao bồi dưỡng. Nhưng mà chúng mày có đánh hết được hay không là một chuyện . "

Nàng nghe Cơ Luật nói mà phát buồn nôn. Tên này đúng là cặn bã chính hiệu, ỷ đông hiếp yếu.

Nhưng mà, mấy anh trai quân nhân phải làm sao ?


Tuy nhiên, nàng lại sai nữa rồi. Họ càng đánh càng hăng, chiêu thức thì muốn lấy mạng người khác.

Tử Lăng khuynh sống lưng chợt lạnh. Cái này, đừng nói nàng vừa trốn khỏi hang hổ đã lao đầu vào động sói đấy nhé !

Thương Tuyệt từ nãy đến giờ im lặng quan sát nàng, lại thấy ánh mắt đê tiện của Cơ Luật bắn về phía này, chằm chằm mà nhìn cô gái sau lưng mình.

Khí thế quanh thân lập tức u ám, bàn tay thon dài từ bao da bên hông rút ra một khẩu súng. Mí mắt cũng không buồn nhấc liền bóp cò

Đoàng một tiếng, viên đạn xé gió chuẩn xác mà sượt qua huyệt thái dương của Cơ Luật

Hắn khuôn mặt cứng đờ, cảm giác lạnh lẽo vừa vút qua khiến hắn toàn thân mềm nhũn. Dưới đũng quần, loại chất lỏng kì quái, bốc mùi khó ngửi tràn ra.

Thân mình Cơ Luật xụi lơ trên ghế, miệng lặp bặp không nên lời.

Đám vệ sỹ cũng ngây ngốc không biết làm gì thì Thương Tuyệt đã bắn thêm một phát súng nữa, suýt chút liền ghim thẳng vào hạ thân Cơ Luật nhưng anh chính là muốn cảnh cáo như vậy

Chẳng qua, đây mới chỉ là bữa tiệc khai vị !

" Người của Ly Thương Tuyệt tao mà mày cũng dám động ? "

Tử Lăng Khuynh ngơ ngác nhìn một màn này, đáy lòng chợt run lên. Anh trai quân nhân bỗng dưng thấy đáng sợ quá !

Nhưng nàng còn chưa kịp nói gì, trước mắt tối sầm đi, thân thể mềm mại ngã xuống. bất tỉnh nhân sự

Thương Tuyệt : "...." Nói ngất là ngất, cô gái này cũng hay thật !

Tuy nghĩ vậy nhưng anh vẫn đưa tay đỡ lấy nàng, bế theo kiểu công chúa đường hoàng đi ra xe.

Đám quân nhân cũng thu binh đi theo. Tất cả chỉ còn lại một mình Cơ Luật và đống vệ sỹ bị đánh cho tơi bời hoa lá. Về phần hai cô gái hở hang vừa thấy tiếng súng đã chạy mất tăm

Cơ Luật lúc này chìm trong trạng thái hoảng sợ

Ly Thương Tuyệt là ai chứ ? Thiếu soái quân phiệt đệ nhất. Máu lạnh, độc ác, nhẫn tâm.

Người đắc tội hắn tuyệt đối không sống nổi.

Cơ Luật, vậy mà vừa xong mày đã làm gì ?

Chọc tới người phụ nữ của thiếu soái sao?

.

.




Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi