HỆ THỐNG MAU XUYÊN, VƯƠNG GIẢ PHẢN CÔNG



Tử Lăng Khuynh tay bê bát canh gà còn bốc hơi nóng bước tới thư phòng của Thương Tuyệt, bà vú lúc nãy cũng đi theo, bà ta đợi cho nàng vào tận bên trong mới nhẹ nhàng lui xuống, đứng ở một góc khuất.

Nàng thuận tay đóng cửa lại, đặt bát canh gà lên trên bàn đối diện Thương Tuyệt. Anh nhướn mày, ý vị không rõ nhìn nàng, bản báo cáo trong tay cũng đều bỏ xuống.

" Là em nấu ? "

" Đúng vậy, canh gà rất tốt cho sức khỏe, vẫn còn nóng, anh ăn đi. "

Thương Tuyệt cười cười, kéo tay nàng, đặt nàng ngồi lên đùi.. giọng nói trầm thấp, ma mị như có như không vang lên bên tai Tử Lăng Khuynh

" Em thật sự muốn tôi ăn nó ? Tôi cho em một cơ hội để trả lời. Muốn... hay không ? "

Nàng đầu gật như giã tỏi, ánh mắt hơi lẩn tránh khỏi tầm nhìn của anh.

" Được, như em nói !"


Thương Tuyệt cười như không cười bê bát canh gà lên. Nhưng chưa đợi anh có động tác gì khác nữa. Tử Lăng Khuynh đã kêu lớn.

" Hay thôi đi, nhìn anh thật giống như rất ghét canh gà !"

Ánh mắt nàng quẫn bách, không đành lòng nhìn tiếp.

Đờ mờ, nếu boss mà bình an vô tổn qua lần này, vậy thì chắc chắn nàng sẽ bị lột da róc xương mất. Hay là, vẫn nên dừng lại đi thôi.

Tuy nhiên, lại nghĩ đến lời nói của Chu Hạ lúc trước, cộng thêm việc đâm lao thì cũng phải theo lao thôi. Bây giờ mà dừng lại, Thương Tuyệt càng nghi ngờ hơn.

" Không, tôi không chán ghét nó. Vậy nên, làm sao tôi có thể không ăn được đây ? Vả lại, dù cho em có bỏ thuốc độc chết người vào đấy, tôi cũng sẽ ăn hết. Bởi vì, đó là tận tay em nấu cho tôi. "

Nói xong một câu, Thương Tuyệt nhanh chóng cầm bát canh gà lên.. ăn sạch sẽ...

Trái lại, Tử Lăng Khuynh lại kinh hoảng một trận. Chẳng lẽ anh đã biết ? ...

Nàng lắc lắc đầu loại bỏ đi cái suy nghĩ này, chân nhảy xuống khỏi đùi Thương Tuyệt, nói anh một câu có việc cần làm rồi cầm bát đi ra ngoài.

.

Ở trong phòng, Thương Tuyệt nở nụ cười hết sức quỷ dị, tay khẽ quệt khóe môi...

Khuynh nhi, với cái hành động hôm nay của em, em sống không nổi với tôi đâu !!

.

Mà Tử Lăng Khuynh lúc này chạy thục mạng đến chỗ hẹn với bà vú kia. Bà ta vừa thấy nàng liền vội vã hỏi

" Từ Nhan tiểu thư, đã xong chưa ? "

" Xong rồi, Thương Tuyệt đều đã uống hết. !"

" Vậy thì tốt, lão nô về báo cáo cho chủ tử là bước đầu tiên đã thành công. Để ngài chuẩn bị kế hoạch tiếp theo."


Nhìn bóng lưng bà vú đi nhanh như gió, nàng cũng xoay người về phòng. Trong đầu có một vạn con thảo nê mã chạy qua. Lại tiếp tưởng tượng tới cảnh boss biết chuyện thì đời này số nàng tận rồi. Và em Chu Hạ, em ấy cũng đếu sống nổi đâu !

.

Ở một nơi khác, Chu Hạ ngồi đối diện một người đàn ông trung niên, trên nét mặt ông là một vẻ cương nghị, cùng thâm trầm.

" Ngài Lý, chẳng lẽ, ngài cứ mãi ngồi đây chịu thế ép của Ly Thương Tuyệt hay sao ? Ngài chẳng lẽ quên rằng, con gái yêu của ngài lần trước suýt chút liền bị phế mất cánh tay bởi Thương Tuyệt ? Ngài không cảm thấy tức giận ? "

Chu Hạ ra sức dụ dỗ, cùng kích thích Lý Cận Nam. Hắn biết, ông ta là một lão tướng trung thành với Ly Thương Tuyệt. Nhưng đối với hắn ta thì trung thành cũng không thắng nổi lợi ích đâu.

" Cậu Chu, cậu nói vậy để làm gì ? Con gái tôi lần trước là do nó sai, nó tự ý muốn quyến rũ thiếu soái. Thiếu soái làm như vậy là còn đã nương tay. Về việc tôi bằng này tuổi mà để một người trẻ tuổi như thiếu soái chỉ huy. Đều là Lý Cận Nam này tự nguyện... "

Thế nhưng, còn chưa đợi ông ta nói xong, hai cô gái đã từ trong nhà bước ra.

" Cha, cha Chu Hạ nói đúng đấy, con thấy Thương Tuyệt kia chỉ được cái làm bộ, cư nhiên khi dễ em gái. Cha, cha phải đòi công đạo cho chị em con. Hơn nữa, con gái lớn của cha đều thích Chu Hạ. Con muốn lấy anh ấy !"

" Lý Lan Nhi... con... "

" Ngài Lý, Lan Nhi nói đúng. Nếu ngài giúp tôi lật đổ được Thương Tuyệt, tôi sẽ thay thế vị trí hắn ta . Lúc ấy, Lan Nhi chính là thiếu soái phu nhân. Vẻ vang biết bao nhiêu !"

Chu Hạ nhân cơ hội Lý Lan Nhi làm rối lòng Lý Cận Nam liền lên tiếng vẽ trái ngọt cho ông ta. Rốt cuộc lại thêm Lý Linh Nhi \- Con gái út của ông ta vào nói nữa. Cuối cùng cũng khiến Lý Cận Nam mềm lòng.

" Vậy... "

" Cha, cha còn do dự gì nữa ? Đến lúc Thương Tuyệt bị Chu đại ca đánh bại. Thì Linh Nhi nhất định có được hắn. Con gái sẽ trả cho hắn hết những nhục nhã mà con phải chịu. Coi hắn như một tiểu bạch kiểm cho các chị em của con chơi đùa. Ai bảo lúc trước Thương Tuyệt dám đánh con suýt tàn phế tay chứ !"

Lý Linh Nhi câu môi nói, khuôn mặt cô ta như tưởng tưởng tới cảnh đấy càng thêm ngọt ngào. Mà Lý Cận Nam cũng hoàn toàn bị đánh gục. Cái gì chứ con gái ông ta muốn liền nhất định đáp ứng. Ai mà chẳng biết ông ta sủng hai đứa con gái cưng tận trời cơ chứ.

" Được, tôi đồng ý. Chỉ có là cậu Chu, cậu đã định làm thế nào chưa ? Thương Tuyệt không dễ đối phó. !"

" Ngài Lý không cần lo lắng, chắc ngài cũng biết người phụ nữ bên cạnh Thương Tuyệt gần đây chứ ? Cô ta là người của tôi. Thương Tuyệt lại rất tin tưởng cô ta. Canh độc cô ta đưa mà hắn cũng uống ! Cho nên, đêm nay, kế hoạch nhất định sẽ thành công . "

Chu Hạ nhếch môi cười lạnh, kèm theo hưng phấn tột độ. Thật không ngờ Ly Thương Tuyệt anh minh, ác độc một đời lại chết dưới tay người đàn bà mà hắn tin tưởng, yêu thương. Cái này là cỡ nào nhục nhã ?


Lại thêm, đêm nay có quân chi viện của Lý Cận Nam hỗ trợ. Như vậy, cho dù thuộc hạ của Thương Tuyệt có tài giỏi tới đâu cũng tránh không được đều mất mạng.

Cái này tất cả đều nhờ mấy ả đàn bà ngu ngốc này cả. Hừ, đã có ai nói, lời đàn ông không thể tin chưa ? Hắn dỗ ngọt vài ba câu là Lý Lan Nhi cùng Từ Nhan đều biến thành trung khuyển mặc hắn chi phối cùng sai bảo. Cảm giác này thật không tồi chút nào !

.

Một đám người âm mưu lên kế hoạch, mỗi người một suy nghĩ, mỗi người một mục đích nhưng tất cả đều hết sức xấu xa.

Hết thảy đều chỉ chờ tới đêm nay.

.

.

.

.

\( Chap sau Khuynh Khuynh chết đó nha !\)

Báo trước thui !!!

^\-^ .




Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi