HỆ THỐNG MAU XUYÊN, VƯƠNG GIẢ PHẢN CÔNG



Sau bữa tiệc chính là mở màn cho rắc rối liên tiếp với Tử Lăng Khuynh và Thương Tuyệt.

Cơ Hào không biết ăn trúng cái gì mà lại tiếp tục hạ mình điện báo mời anh đến có chuyện quan trọng muốn thương lượng về Giang Nam quân và phương Bắc quân tại câu lạc bộ ngoại ô.

Thương Tuyệt có chút ngoài ý muốn nhưng tất nhiên liền không từ chối, với điều kiện là phải mang theo cả Tử Lăng Khuynh cùng đi.

Trong đầu hai người lúc này đều có cùng một cái suy nghĩ không biết rốt cục lão già đấy lại muốn làm cái gì nữa đây? Chuyện quan trọng đến nỗi mà phải đến tận câu lạc bộ để bàn bạc ? .

Vị thuộc hạ vừa báo cáo cho Thương Tuyệt liếc tới thiếu soái nhà mình mắt dán chặt vào Từ tiểu thư đối diện.

Hai cái người này bây giờ đến làm việc, xử lý công sự cũng phải chung một phòng. Cái tình cảnh nhấc mắt liền thấy nhau này quả thực cay mắt.

Bạn thuộc hạ đáng kính lắc đầu tự động lui ra. Thiếu soái và thiếu soái phu nhân tương lai ngày ngày ném cẩu lương. Hắn cảm thấy bây giờ mình quá no, ăn không nổi nữa rồi. Có ngày chết vì bội thực mất. Aizzz, vả lại hắn cũng chẳng muốn đứng đây làm bóng đèn sáng chói mắt tội nghiệp đâu !

Tốt nhất là biến thôi.

Thương Tuyệt bước tới xoa xoa má nhỏ của nàng " Em nghĩ sao về chuyện này ? Có nguyện ý đi cùng tôi ? "

Tử Lăng Khuynh giảo hoạt cười, tránh khỏi tay anh " Nghiệp lớn kết minh, hẳn không tồi đi !"

Ánh mắt anh tức khắc tối sầm lại, dí nhẹ lên trán nàng " Tiểu hồ ly, em đúng là quỷ nghịch ngợm "

Nghe giọng của anh rất lạnh nhạt, tựa như chỉ hờ hững mà nói. Nhưng thực chất chính là sủng nịnh vô bờ.

Một mặt này .... chỉ có thể biểu lộ trước mặt nàng.

Tử Lăng Khuynh cũng không ngờ tên khô khốc chẳng biết đùa này lại có khi nói giỡn cùng mình.

Cơ bản là nàng chỉ chơi vài câu. Lần trước nếu không có chuyện Cơ Hào sai quân tập kích Thương Tuyệt thì may ra Giang Nam và phương Bắc có thể hợp tác. Nhưng bây giờ thì không thể.

Mặc kệ Cơ Hào có còn để ý hay không, tuy nhiên chuyện ngày hôm qua Thương Tuyệt bỏ lơ ông ta liền đủ để Cơ Hào ghi hận.

Cơ Hào coi trọng nhất chính là mặt mũi, thể diện. Hạ mình tới như vậy chắc chắn có bẫy.

" Ý đồ của Cơ Hào không rõ, thiếu soái... "

Tử Lăng Khuynh hơi lo lắng cho Thương Tuyệt . Không phải là nàng không tin tưởng anh mà là đó là địa bàn của Cơ Hào. Nếu ông ta muốn làm gì liền rất dễ ra tay. Tình thế luôn bất lợi hơn với Thương Tuyệt.

Lại chỉ thấy anh nhếch môi, ánh mắt tà tứ liếc nàng. " Còn không phải có em ở đây hay sao ? "

" A... anh, muốn giao sinh mạng, sự an toàn của mình cho tôi ? " Tử Lăng Khuynh nhướn mày, như tiểu yêu tinh mà bá vai Thương Tuyệt.


" Ừ... " Một tiếng trầm thấp hữu lực buông ra mà tràn ngập tín nhiệm cực độ.

Hiện giờ thế lực của " Bố Thiên Đạo " đã vững chân trong thế giới ngầm, căn cơ phát triển mạnh mẽ. Nói gọn lại chính là hầu như thấu tóm hết thế lực tại Đại Thượng Hải. Kinh doanh nhà xưởng cũng đi vào hoạt động

Hơn nữa còn nhiều lần ăn mòn không ít sinh ý của quân Giang Nam

Cơ Hào rất giận dữ muốn điều tra xem người nào cả gan động tới đồ của ông ta như vậy nhưng vô ích, ông ta vẫn chẳng biết được cái người thần bí ấy. Mấy lần đều khiến Cơ Hào suýt chút liền tức điên lên.

Mạng lưới tình báo của " Bố Thiên Đạo" giăng lưới khắp nơi. Cho nên việc điều tra ý đồ của Cơ Hào vẫn là để nàng làm. Như vậy bí mật hơn rất nhiều.

\*\*\*

Câu lạc bộ tại ngoại ô là một nơi ăn chơi nổi tiếng của quyền quý quan lại tại đây.

Sáng sớm, ông chủ của cậu lạc bộ đó đã chuẩn bị tươm tất nghênh đón đại địch. Đùa sao, lãnh đạo hai quân có xích mích gặp mặt, chưa chém chết nhau là may đó.

Thế nhưng điều kì lạ là Cơ đại soái lại cũng đến sớm đứng cổng chờ Ly thiếu soái với ông ta.

Cái này.... không đúng à nha. Cơ đại soái và Ly thiếu soái tuy là lãnh đạo hai thế lực quân phiệt lớn nhất. Nhưnh tính ra thì Ly thiếu soái vẫn là vãn bối.

Đằng này, Cơ đại soái vốn tự xưng đệ nhất quân phiệt thô kệch , chưa bao giờ nhường nhịn ai lại tới trước đón Ly thiếu soái.

Ông chủ câu lạc bộ mướt mồ hôi miễn cưỡng nói chuyện với Cơ Hào nhưng trong lòng đều kêu gào không thôi.

Lại thấy phía trước mặt, một chiếc xe quân dụng màu đen dừng lại. Cửa xe mở ra... nam nhân vận quân trang bước xuống.

Thương Tuyệt xoay người đỡ lấy một bàn tay nhỏ nhắn trắng nõn. Tử Lăng Khuynh thuận ý cầm tay anh đi tới trước mặt Cơ Hào.

Mà ông chủ câu lạc bộ cũng ngây người. Hai người họ khí chất đều xuất trần, toàn là tuấn nam mĩ nữ, hết mực nổi bật.

Cơ Hào mặt cười tươi tắn niềm nở chào đón. Thương Tuyệt liếc ông ta một cái rồi cũng gật đầu lại.

" Thương Tuyệt, đằng nào cũng đến đây rồi, chi bằng tôi dẫn cậu đi xem xung quanh một chút. Về việc nghị sự, liền để sau đi . "

Ngữ khí của Cơ Hào lộ ra thân mật hơn rõ ràng. Ông ta không thèm quan tâm tới Tử Lăng Khuynh bên cạnh anh, chỉ nghĩ là bạn gái hờ mang đi để có mặt mũi thôi. Chính vì vậy mà không kiêng nể gì khinh thường.

Thương Tuyệt vừa nhìn liền tức giận trước thái độ đó của Cơ Hào, giọng lại càng thêm lạnh lùng từ chối thẳng thừng " Chính sự vẫn quan trọng hơn. "

Cơ Hào vừa muốn cầm lấy tay anh thì lại bị anh lưu loát tránh đi như tránh tà

Cơ Hào :...... Nhãi ranh, vì chuyện lớn, lão tử liền nhịn. Dù sao thì sau này lão tử cũng phải trông chờ vào con rể tiện nghi là ngươi nữa.

Ông ta vẫn một mực cười cười dẫn đường. Nhưng tới nửa đường lại gặp một đôi nam nữ.

Cơ Quý cùng Từ Nghiên chính diện đối mặt với Thương Tuyệt. Cánh tay Từ Nghiên bị Cơ Quý lôi kéo đến phát đau liền giật ra.

Mặt đẹp nhìn Thương Tuyệt mà e thẹn hơi ửng hồng.

" Mấy đứa định đi đâu ? " Cơ Hào cất giọng hỏi

" Con, bọn con..." Cơ Quý ấp úng, cơ bản là hắn không thể nói ra rằng mình và Từ Nghiên vừa xích mích, chỉ có thể lập lờ cho xong chuyện.

Không nghĩ tới Cơ Hào liền cũng bỏ qua rất dễ dàng. Ông ta niềm nở giới thiệu với anh

" Quên mất chưa nói với cậu... đây là con trai tôi \- Cơ Quý, và đứa nhỏ này tên là Từ Nghiên. "

" Tôi biết rõ, bữa tiệc hôm qua ngài cũng nói rồi. " Thương Tuyệt không hề khách khí mà ném đi cái mặt già của Cơ Hào.

Nhưng dường như Từ Nghiên không nghe ra khinh thường trong đó liền nhỏ nhẹ, nhu thuận " Thiếu soái, em tên Từ Nghiên, anh có thể gọi em là Nghiên nhi hoặc Nghiên Nghiên cũng được."

" Từ tiểu thư khách khí rồi !"

Từ Nghiên : "..." Cái này gọi là khách khí đó hả ? Cô đều lớn mật như vậy rồi, nam nhân này....

Thương Tuyệt nắm tay Tử Lăng Khuynh đi lướt qua đám người.

Cơ Hào hơi liếc mắt về phía Cơ Quý và Từ Nghiên nhưng vẫn đi theo.

Một hồi nghị sự bí mật tiến hành

Chỉ có khi Thương Tuyệt ra tới cửa liền bị một phó quan chặn lại.

" Ly thiếu soái, Cơ đại soái mời ngài đến trường đua ngựa bắn súng."

Viên phó quan còn đang rối rắm nghĩ cách để làm cho vị trước mặt đồng ý, ai ngờ anh trực tiếp nói một câu " Được "

Thương Tuyệt lần này không từ chối, anh cũng muốn xem thử nơi này như thế nào hút khách tới vậy. Hơn nữa, mèo nhỏ bên người lúc nãy nói ra ngoài thám thính tình hình, đến bây giờ cũng chưa quay lại.

Anh ở một mình cũng chán. Cho nên đi theo xem bọn họ làm được trò trống gì.

Đến nơi, Cơ Luật chỉ làm màu hai ba ván liền có một quan quân chạy vào. Ông ta vội vàng nói với Thương Tuyệt mình còn có chuyện đi trước, anh ở lại thong thả chơi tiếp.

Còn chưa có đợi anh đồng ý hay không, ông ta đã lướt đi như một cơn gió, trước khi đi còn bí mật nháy mắt với Từ Nghiên vừa đến. Căn bản là không quan tâm tới suy nghĩ của anh.

Hiện tại ở lại cũng chỉ còn có anh và Từ Nghiên.


Từ Nghiên cười cười, cô mãi mới cắt đuôi được tên phiền toái Cơ Quý kia. Hiện tại ở đây cũng chỉ còn lại một mình cô cùng Thương Tuyệt.

Cô tiến lại gần anh, hơi hơi cúi người để lộ một mảnh phong cảnh trước ngực nhưng tuyệt nhiên anh đến mí mắt cũng chẳng buồn nhấc qua.

" Ly thiếu soái, Cơ đại soái có việc quan trọng cần làm. Bây giờ em thay ngài ấy tiếp đãi Ly thiếu soái "

Từ Nghiên liếc Thương Tuyệt vẫn thờ ơ như không, mặt hơi đỏ lên vì xấu hổ. Nhưng nhanh chóng đã khôi phục vẻ e lệ dịu dàng ý cười đầy mặt.

Cưa đổ được một đại quân phiệt, tài tuấn tuyệt đối mấy cách phổ thông không thể sử dụng. Thường thì mấy nam nhân như này rất có hảo cảm đối với phụ nữ anh khí.

Chi bằng bây giờ cô thể hiện mặt này ra trước anh...

" Thiếu soái, ngài có muốn thi cưỡi ngựa bắn súng với em ? "

Thương Tuyệt vốn định mở miệng từ chối nhưng Từ Nghiên đã nói ngay " Ngài chẳng lẽ lại sợ thua một nữ tử như em ? Em kĩ thuật có đôi chút, ngài ít nhất cũng phải thi với em một vài ván. Em nhất định không làm ngài thất vọng. "

Từ Nghiên thầm đắc ý trong lòng, ở thời đại này tư tưởng còn chưa tiến hóa bằng phương Tây, mấy ai là phụ nữ mà có thể tinh thông cái này chứ. Cô chắc chắn là độc nhất.

" Không thích." Anh lạnh lùng mở miệng định quay lưng đi luôn.

" Chậm đã, thiếu soái, chẳng lẽ ngài khinh thường một nữ tử như em ? .. Em.."

" Không thích chính là không thích, cần gì lý do. " Thương Tuyệt âm trầm nói. Nhưng từ phía đối diện một giọng trong trẻo vang tới .

" Ly thiếu soái đã không thích vậy tôi thay mặt ngài ấy đấu với cô được không? Từ tiểu thư ... "

Cô gái một thân trang phục cưỡi ngựa, tiêu sái vuốt tóc đi lại. Thương Tuyệt híp mắt nhìn nàng. Trong mắt có cưng chiều sủng nịnh rõ ràng.

Tử Lăng Khuynh bước đến gần anh, khẽ nhón chân nói nhỏ vào tai anh " Thương Tuyệt thiếu soái, tôi nhất định bảo vệ trinh tiết của anh trước móng vuốt của Từ Nghiên. Sẽ không để anh chịu uất ức !"

Thương Tuyệt : "..." Thôi được rồi, anh cũng chịu cái con tiểu hồ ly này luôn. Vốn dĩ không muốn lá trái lá phải với người phụ nữ trước mặt kia nhưng xem bộ dáng con hồ ly này bảo vệ mình cũng không tồi đi.

Từ Nghiên chẳng thèm để ý tới Tử Lăng Khuynh và Thương Tuyệt trắng trợn liếc mắt đưa tình. Cô trong lòng thầm hận không hiểu tại sao Từ Nhan lại có mặt ở nơi xa hoa này, còn dám đến phá hoại kế hoạch của cô .

" Từ Nhan, cô sao lại quen biết thiếu soái ? Vả lại cô lấy tư cách gì mà dám trước mặt ngài ấy tự tin ngài ấy sẽ cho cô thi với tôi. ? "

" Lấy tư cách là người tôi thích, cũng là vợ tương lai của tôi "

Thương Tuyệt cau mày đáp trả. Người phụ nữ này lại dám to tiếng với Khuynh nhi. Không vui, muốn giết chết cô ta !

Tử Lăng Khuynh thấy anh ẩn ẩn sát khí vội cầm lấy tay anh xoa xoa nhẹ trấn an. Sau đó cười hết mực tươi tắn mà bước đến.

" Tình địch với tình địch đấu nhau. Rất hợp lý, đúng không Từ Nghiên tiểu thư ?"

" Hừ... một người phụ nữ đã có chồng như cô lấy tư cách gì mà là tình địch của tôi ? " Từ Nghiên giận quá hóa giận lỡ miệng nói ra điều không nên.

Tử Lăng Khuynh vốn đã có nghi ngờ với cô ta nghe được lời này lại càng thêm suy đoán rõ hơn về thân phận Từ Nghiên.

" A.... Từ Nghiên tiểu thư, cô từ đâu mà biết được tôi kết hôn rồi vậy ? Hơn nữa, cô cũng đừng quên cô hiện tại cũng là hôn thê của Cơ Quý đấy . "

Từ Nghiên cứng miệng, ánh mắt lảng tránh làm bộ miễn cưỡng đồng ý.

" Vậy được, bổn tiểu thư không thèm chấp người phụ nữ quê mùa như cô. Chỉ có điều kiện thi đấu là người thua cuộc liền phải từ bỏ, tránh xa Ly thiếu soái. "

" Được, nhất ngôn cửu đỉnh !" Tử Lăng Khuynh sảng khoái mà đồng ý

Trong khi đó Từ Nghiên lại âm thầm đắc ý dạt dào.

Từ Nhan cũng chỉ được cái cứng miệng, cưỡi ngựa bắn súng mấy ai là con gái mà làm được chứ ?

Lần này cô thắng chắc rồi. Ly Thương Tuyệt phải là của cô.

Thế nhưng cô lại không có nghĩ rằng nàng vừa nãy chẳng một chút do dự liền đồng ý. Thậm chí môi đều nhếch lên cười rất tươi, tự tin 10 phần

.

Hai người đồng loạt leo lên ngựa, súng cũng được nhân viên câu lạc bộ trao tận tay. Từ Nghiên hung hăng cưỡi ngựa trắng phi về phía trước.

Một mắt hơi nheo lai... ngắm bia đỡ, ... bắn ba phát súng....

Một cái trúng hồng tâm, hai cái còn lại đều chỉ 2mm nữa là không khác gì so với lần bắn đầu

Từ Nghiên kiêu ngạo khiêu khích hất mắt về phía Tử Lăng Khuynh nhưng lại chỉ thấy nàng bình thản giơ súng lên.... trong tốc độ cao của ngựa mà bắn liên tục mười phát.

Đáng nói là đều cắm phập vào hồng tâm.

Từ Nghiên méo mó nhìn đến tấm bia, lòng đều không thể tin nổi.

Giữa lúc thất thố, ngựa lại vẫn đang chạy hết mực nhanh, Từ Nghiên giật mình ngã xuống.

Chiếc váy công chúa roẹt một tiếng... chân váy vướng phải yên ngựa kéo rách để lộ hết một cặp đùi thon dài trắng nõn, cùng cái phần không thể nói được bao bọc trong chiếc quần nhỏ ren hồng khêu gợi.

Mọi ánh mắt đều dán lại chỗ Từ Nghiên. Mấy nhân viên phục vụ nam còn trắng trợn mà nóng bỏng nhìn tới da thịt lồ lộ trước mắt kia.

Từ Nghiên mặt đỏ bừng lên xấu hổ, cô vội vàng túm lấy vạt váy bị rách che lại... Ánh mắt ướt đẫm lệ mong muốn Thương Tuyệt động lòng.


Nhưng không, anh còn chẳng thèm nhìn, chỉ dịu dàng mà vuốt vuốt tóc Tử Lăng Khuynh.

Cuối cùng chịu không nổi, Từ Nghiên chật vật đứng lên. Mặt cúi xuống một phần là do mất mặt, một phần là do che đi căm hận trong đáy mắt.

Tất cả là tại cô ta, tất cả là tại Từ Nhan. Thương Tuyệt không để ý đến cô cũng đều là do cô ta chiếm hết sủng ái.

Ha... Từ Nhan, cô đừng tưởng Thương Tuyệt hiện tại dịu dàng với cô là yêu cô.

Rất nhanh cô liền vỡ mộng thôi. Bởi vì Từ Nghiên tôi sẽ cho cô thấy, người mà anh ấy yêu vĩnh viễn chỉ có tôi mà thôi.

Tôi nhất định sẽ chiếm được anh ấy.

Từ Nhan, chờ đấy, tới tận khi cô nhìn thấy anh ấy và tôi...

Tôi thật muốn xem vẻ mặt thất vọng, đau buồn của cô.

.

Tối.

Thương Tuyệt cùng Tử Lăng Khuynh tới phòng ăn ăn tối. Cơ Hào đến cũng rất sớm, đều ngồi đấy chờ anh, món ăn cũng đều gọi hết cả.

Anh không tỏ ý gì kéo nàng ngồi xuống. Lúc này Từ Nghiên đã thay bộ quần áo mới, nhu thuận ngồi một bên cùng Cơ Quý.

Cơ Hào cười to cầm ly rượu vang lên " Nào nào, A Tuyệt, lão tử kính cậu một ly. "

Thương Tuyệt cũng cầm rượu lên làm hành động cạn chén đối ông ta.

Nhưng mà Cơ Hào lại dừng lại " A Tuyệt, còn cô bé bên cạnh cậu thì sao ? Cậu xem A Nghiên và A Quý đều uống. Cô bé ấy cũng phải uống !"

" Cô ấy uống không được rượu." Thương Tuyệt nhíu mày từ chối.

" Không sao, đây là rượu vang, độ cồn không cao."

Tử Lăng Khuynh cản lại anh, cũng cầm ly rượu lên. Nàng cảm thấy càng ngày càng kì lạ rồi. Cái gì mà A Tuyệt ? Anh và ông ta thân lắm à ?

Phi... không biết lại muốn bày trò gì nữa đây.

Cả năm người đều một ngụm uống hết. Cơ Hào khà một tiếng cười lớn " Tốt lắm "

.

Bữa ăn kết thúc, Cơ Hào đi trước để lại 4 người ngồi nhìn nhau.

Từ Nghiên cùng Cơ Quý đồng loạt muốn mời Thương Tuyệt và Tử Lăng Khuynh ra ngoài nói chuyện quan trọng.

Bốn người tới một căn phòng nằm tại cuối hành lang theo đề nghị của Tử Lăng Khuynh. Thương Tuyệt và nàng vừa bước vào trong thì từ trên người Cơ Quý và Từ Nhan liền ngửi thấy có mùi hương kì lạ.

Trong bóng tối của căn phòng Từ Nghiên, Cơ Quý chợt nở nụ cười quỷ dị vô cùng, với đóng chặt cửa lại, không khí càng thêm cô đọng.

Chốc lát, thân thể hai người đều nóng lên điên cuồng.

" Thương Tuyệt, Từ Nhan, tối nay các ngươi đừng hòng thoát khỏi. Lúc nãy các người đã uống phải rượu có pha thuốc, cộng thêm mùi hương của loại cỏ thơm này nữa liền không khác thuốc kích dục là bao. Hơn nữa công hiệu còn đặc biệt mạnh. Nào, tới đây, chúng ta cùng vui vẻ !"

Từ Nhan cười khanh khách mà nhào đến Thương Tuyệt, Cơ Quý cũng như lang như hổ vồ lấy Tử Lăng Khuynh.

Chỉ trong giây lát, âm thanh rên rỉ vang lên.... \*\*\* \*\* vô cùng.

.

.

.

.






Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi